"Bây giờ gặp ? Có sớm quá ?"
"Thế nào mà sớm? Em gặp cả nhà , cha em gặp ?"
Vệ Quang Minh ấp úng:
"Anh sự chuẩn , cứ thế đến nhà thì lắm."
"Không cả, lúc em đến nhà , em còn kịp chuẩn gì. Em với cha , cứ thôi."
May
Dưới sự thúc ép của Đào Tình Tình, Vệ Quang Minh đành đồng ý.
Kỳ nghỉ bắt đầu, hai mua vé Tân Thị, qua nhiều chặng đường, cuối cùng đến nhà họ Đào.
Cha Đào và Đào nên dọn dẹp nhà cửa gọn gàng. Sáng sớm, Đào chợ mua đủ loại thực phẩm tươi, cả hải sản.
Về đến nhà, bà lập tức bếp chuẩn .
Cha Đào thấy Đào cắt thịt xong, ướp kỹ càng cất hết tủ, chỉ để một chút rau xanh cùng một cục bột nhào sẵn, liền thắc mắc:
“Bà cái gì thế? Thịt cắt, ướp, mà cất tủ? Không là tự khổ ?”
Mẹ Đào thì lý lẽ riêng:
“Chẳng là tùy mà đãi món ? Nếu Tình Tình dẫn về mà thấy hài lòng, thì sẽ đãi một bữa thịnh soạn, đầy cá thịt. nếu ưng ý, đuổi thẳng ngoài là nể mặt , còn đòi ăn ngon? Một bát mì rau xanh là xong chuyện!”
Cha Đào nhạt, châm chọc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sao-choi-xuyen-khong-cai-van/chuong-270.html.]
“Bà mà thế thật thì cẩn thận con gái về ầm lên đấy. Tình Tình tính kiên định, quyết điều gì thì hai chúng hợp sức cũng kéo nổi. Bà coi chừng mất cả con rể lẫn con gái!”
Mẹ Đào , ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng miễn cưỡng mở tủ lấy một đĩa thịt cắt sẵn, đưa cho cha Đào dặn dò:
“Thế thì xào tạm một món , cứ coi như giữ thể diện. Nếu thấy ý thì đem hết mấy món thịt , còn thì một đĩa đủ . Thời buổi nhà nào chẳng chật vật lo toan, một đĩa thịt là lắm : “
Đến khi Vệ Quang Minh bước , hình cao một mét tám ba sừng sững giữa căn nhà, như khiến trần nhà thấp hẳn . Mẹ Đào đưa ánh mắt sắc như tia X quét từ đầu đến chân , hai tay chắp lưng, hiệu cho cha Đào bằng một dấu ‘bảy’– ý rằng, ngoại hình và dáng vóc của Vệ Quang Minh trong mắt bà bảy điểm.
Cha Đào giật , khẽ nhíu mày, kéo Đào sang một bên nhắc nhở:
“Bà khó tính quá đấy? Người dáng vẻ như thế mà bà chỉ chấm bảy điểm?”
“Dáng vóc thì đấy, nhưng vẻ gầy, yên tâm lắm: “ Mẹ Đào lẩm bẩm.
Bà dứt lời thì Vệ Quang Minh cởi chiếc áo khoác dày, treo lên giá, để lộ hình rắn chắc, săn chắc nhờ những tháng ngày tập luyện chuẩn cho các buổi biểu diễn. Dù vẫn mặc áo len cổ lọ, nhưng những đường nét mạnh mẽ khó mà giấu , tạo nên ấn tượng mạnh mẽ đến mức Đào lập tức đổi ý.
Cha Đào tủm tỉm hỏi:
“Bây giờ bà chấm bao nhiêu điểm?”
Mẹ Đào đ.ấ.m nhẹ vai cha Đào một cái, cần , ông cũng hiểu – tròn mười điểm.
Trong thời gian tiếp theo, hai vợ chồng trò chuyện, khéo léo dò hỏi về cảnh gia đình Vệ Quang Minh. Sau khi xác nhận lời Tình Tình sai lệch, cuối cùng Đào kìm tò mò, hỏi thẳng:
“Quang Minh , mặt của cháu đều , cô chú đều hài lòng. cô một thắc mắc, cháu thể thật với cô, vì cháu chọn Tình Tình? Với điều kiện của cháu, thể tìm một cô gái hơn con bé: “
Vệ Quang Minh nhíu mày, nghiêm túc suy nghĩ một lúc đáp:
“Cô ạ, thích một giống như mua đồ, chuyện phân ai hơn ai? Cháu thích Tình Tình, vì trong mắt cháu, cô là nhất, chẳng ai thể sánh bằng: “
“Thêm nữa, cháu nghĩ yêu đương là mối quan hệ bình đẳng, chuyện ai chọn ai. Nếu , thì đó là hai chọn lấy . Tính cách, cách việc, ngoại hình của Tình Tình… tất cả đều hợp với cháu. Cháu thích cô , chẳng là điều tự nhiên nhất ?”