Tin tức ở thủ đô bao giờ cũng lan nhanh. Dù các văn bản chính sách mở cửa thị trường từ cấp lãnh đạo còn ban hành, tin đồn nhỏ lẻ truyền khắp nơi.
Vệ Đông Chinh ở thủ đô mối quan hệ rộng, bạn bè nhiều, tin tức lập tức chạy đến khoa Toán tìm Vệ Thiêm Hỉ. Nghe khác bảo cô tan học liền mất hút, đành đạp xe về tứ hợp viện. Thiêm Hỉ vẫn nhà.
Vệ Đông Chinh ở tứ hợp viện chờ mãi thấy, lòng nóng như lửa đốt. lúc , Thiêm Hỉ đạp xe về, cổ quấn một chiếc khăn quàng đỏ rực đến chói mắt.
“Em gái, em ?” Đông Chinh hỏi.
Thiêm Hỉ dựng xe cạnh tường, tháo khăn quàng :
“Em đến viện nghiên cứu nộp tài liệu. Mấy bản thảo nộp lễ Lao động cuối cùng cũng hồi âm, vài bài nhận, mấy bài cần chỉnh sửa. Em mang đến viện nghiên cứu trao đổi với thầy Hạ. Thầy sẽ mời em ăn cơm, thế là bọn em cùng ăn một bữa, còn dạo quanh hồ ngắm cảnh thu. Anh tìm em chuyện gì?”
Đông Chinh định hỏi xem chính sách từ đổi , nhưng lời của Thiêm Hỉ phân tâm:
“Em ăn cơm với cái ông thầy Hạ đó còn dạo quanh hồ ngắm cảnh thu? Em gái, thầy Hạ là nam nữ, trẻ già? Nhìn thế nào?”
Thiêm Hỉ thấy kỳ lạ khi trai hỏi như , nhưng vẫn thật thà đáp:
“Nam, khá trẻ, chắc tầm tuổi , cũng trai: “
Vệ Đông Chinh: ”…” Tiêu , tiêu . Chắc em gái sắp dụ mất thôi!
Vệ Thiêm Hỉ rằng việc cô chỉ đơn thuần cùng một thầy mà ngưỡng mộ dùng bữa, đó trao đổi một chút về học thuật bên hồ, khiến trai cô tưởng tượng bao nhiêu kịch bản trong đầu.
Nếu những suy nghĩ , chắc chắn cô sẽ khuyên Vệ Đông Chinh: “Anh , đừng học ngành thương mại nữa, chuyển sang Học viện Điện ảnh Hí kịch mà Quang Minh đang học . Tâm trí phong phú thế , biên kịch thì phí quá!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sao-choi-xuyen-khong-cai-van/chuong-273.html.]
Vệ Đông Chinh rằng cô em gái gắn cho cái mác ‘kẻ thích diễn kịch’ trong lòng. Anh vẫn nhiệt tình khuyên nhủ:
“Em gái , chuyện Quang Minh và Tây Chinh yêu đương khiến em áp lực, nhưng em thoải mái hơn. Em còn trẻ, cần vội. Anh đây còn đang độc mà, chờ đến khi yêu, lúc đó em hãy tính chuyện yêu đương, ?”
Vệ Thiêm Hỉ liếc mắt, xách túi nhà:
“Nói như , chẳng cũng nên khuyên Tây Chinh và Quang Minh chia tay , đợi khi nào yêu họ mới tái hợp ?”
Vệ Đông Chinh cứng họng: ”…” Xong , xong , cô em đang ngầm thừa nhận đang yêu ? Không , gọi điện báo ngay cho bà nội.
May
“Anh học mà đến tìm em gì? Có chuyện gì thì , thì ngoài mua giúp em ít rau . Trưa nay em nấu mì, ăn xong em còn sang Viện Toán chút việc.”
Vệ Đông Chinh với vẻ mặt phức tạp mua rau cho em gái.
Kỹ năng nấu nướng của Vệ Thiêm Hỉ . Sau bữa trưa, khi đang ăn cùng em gái, tranh thủ hỏi vấn đề mà quan tâm nhất:
“Em gái, đây em với đúng ? Cuối năm nay chính sách sẽ nới lỏng. Giờ em rõ hơn ? Cụ thể là khi nào, đến mức độ nào, nên gì để bắt kịp cơ hội?”
Vệ Thiêm Hỉ suy nghĩ trả lời:
“Đã là tháng 11 , chậm nhất đến Tết, chính sách chắc chắn sẽ nới lỏng. Nội dung cụ thể là mở cửa bên ngoài, cải cách bên trong. Tóm , buôn bán sẽ còn xem là phạm pháp. Lãnh đạo thừa nhận vai trò của thương mại, đây là thời kỳ hoàng kim của giới kinh doanh. Nắm bắt cơ hội , bay cao bao nhiêu thì bay.”
Nói xong, Vệ Thiêm Hỉ lấy từ phòng một quyển sổ đưa cho Vệ Đông Chinh:
“Hồi chẳng em với và cô rằng em sẽ lập kế hoạch mở cửa hàng lớn ? Kế hoạch em thành , cầm xem thử. Nếu thấy thì theo, nếu thì cứ theo ý .”