Sạp Bói Xuyên Công Ty - Chương 475

Cập nhật lúc: 2025-04-21 14:06:05
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ôi! Ôi! Ôi!!"

Sơ Sơ thở dài ba tiếng, ngay cả tia chớp bầu trời cũng cảm nhận nỗi buồn của cô bé.

Kỳ Sơn Lan dừng bước: "Lão đại Thời An, ? Có ai bắt nạt ?"

Kỳ Vũ Hiên đảo mắt: "Lão đại mạnh mẽ đến biến thái, ai dám bắt nạt ? Cậu bắt nạt khác thì ."

Kỳ Sơn Lan sa sầm mặt: "Im miệng!"

Anh cả nổi giận, yêu khí mạnh mẽ tràn ngập khiến Kỳ Vũ Hiên giữ hình dạng con . Trên đầu nhóc mọc hai chiếc tai dài, lưng lòi một chiếc đuôi lông xù.

Kỳ Vũ Hiên dùng một tay che mông, tay che tai, hai má đỏ bừng lên.

"Anh cả, em sai , em biến ."

Kỳ Sơn Lan như thấy.

Sơ Sơ túm lấy tai thỏ: "Tất cả là tại !"

Nếu ngày hôm đó Kỳ Vũ Hiên mặt, cô bé sẽ thương, và hình tượng của cô bé cũng sụp đổ.

Dù bố cô bé gì, nhưng bố điều tra tất cả những chuyện cô bé , từ lén lút bắt ma, đánh với bạn học lớp sáu, đến chép bài tập…

Bố cô bé còn dặn giáo viên trông chừng, cho cô bé trốn học.

Sự nghiệp bắt ma của cô bé còn bắt đầu kết thúc.

Càng nghĩ, Sơ Sơ càng tuyệt vọng, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn như một quả táo tàu.

Kỳ Vũ Hiên sợ hãi : "Lão đại, sai !"

Sơ Sơ thở dài, buông tay khỏi chú thỏ yêu lời, bước nhanh về phía cổng trường.

Kỳ Sơn Lan đuổi theo: "Lão đại Thời An, mặt em trai xin , rốt cuộc chuyện gì, , chúng cùng nghĩ cách."

Sơ Sơ xua tay, bóng lưng toát lên vẻ kiên quyết.

" là lão đại, đương nhiên tự giải quyết việc của , cần mấy lo lắng."

"Ừ, tin ." Kỳ Sơn Lan lấy một chiếc kẹp tóc màu hồng: "Sắp Tết , cái tặng ."

Sơ Sơ ngạc nhiên: "Sao tặng ?"

Kỳ Sơn Lan mỉm : "Mẹ Tết nên tặng quà cho bạn bè, Nguyệt Vận và Tinh Lăng đều ."

Kỳ Nguyệt Vận và Kỳ Tinh Lăng giơ lên những chiếc kẹp tóc giống hệt, đồng thanh : "Lão đại, nhận ."

Kỳ Vũ Hiên bĩu môi: "Anh cả thiên vị, em ."

Sơ Sơ nhận lấy kẹp tóc, cài lên đầu, rút ba lá bùa bình an dành riêng cho yêu quái, lượt đưa cho ba em nhà thỏ.

"Có qua , đây là quà năm mới tặng các ."

Nụ mặt Kỳ Sơn Lan càng rạng rỡ: "Cảm ơn lão đại Thời An."

Kỳ Nguyệt Vận và Kỳ Tinh Lăng đồng thanh: "Cảm ơn lão đại."

Kỳ Vũ Hiên âm thầm buồn bã, ngó lơ.

Sơ Sơ chia tay nhóm "đàn em", xe của quản gia Lưu về Đế Cảnh Viên. Cô bé áp sát cửa, lắng động tĩnh bên trong.

"Sơ Sơ?"

Lâm Khê mở cửa, vặn bắt gặp con gái đang lén lút.

Sơ Sơ thở phào nhẹ nhõm: "Mẹ, là ."

Lâm Khê hỏi : "Con nghĩ là ai? Bố con?"

Sơ Sơ gượng: "Ha ha, bố ở nhà ?"

Lâm Khê nhướng mày, giọng chậm rãi: "Ở ngay lưng con."

"Á!" Sơ Sơ giống như một chú mèo con giật , nhanh như chớp trốn lưng , lén lút ngoài.

Trước cửa chẳng ai, chỉ lá rụng lác đác.

Sơ Sơ lè lưỡi: "Mẹ dọa con."

Lâm Khê nhéo má cô bé: "Sao sợ bố thế?"

Sơ Sơ cắn môi suy nghĩ: "Không sợ, chỉ là bố một loại khí thế mạnh mẽ, gặp thì run, ma gặp thì nhảy sông, thỏ yêu cũng sợ."

Lâm Khê nhắc nhở: "Khụ khụ!"

Sơ Sơ lập tức hiểu , xoay ôm lấy đàn ông phía , nũng nịu một cách ngọt ngào.

"Bố, con nhớ bố quá~"

Chưa đợi Phó Kinh Nghiêu kịp phản ứng, Sơ Sơ nhanh như cắt buông tay, nhảy chân sáo chạy về phía sân .

"Bố , con phiền hai nữa, con tìm Kim việc ~"

Lâm Khê bật : "Con bé giống ai nữa."

Phó Kinh Nghiêu vòng tay ôm lấy eo cô: "Con gái , đương nhiên giống ."

Lâm Khê ngước : "Là em sinh."

Phó Kinh Nghiêu hôn lên đôi môi mềm mại của cô, đôi mắt đen ánh lên ý , tự nhiên đổi lời.

"Sơ Sơ giống , cũng giống vợ ."

Lâm Khê lén về phía cửa như kẻ trộm: "Già mà còn đắn, Sơ Sơ là học sinh tiểu học, thấy cảnh sẽ ."

Phó Kinh Nghiêu liếc mắt: "Sơ Sơ đang chơi với mấy tinh linh, thấy ."

Anh đột nhiên nhắc đến chuyện khác: "Sơ Sơ bắt đầu bắt ma từ bao giờ? Thầy giáo con bé lớp tập trung, còn thu nhận thỏ yêu nhà Kỳ Văn Dã đàn em."

Lâm Khê bất lực: "Anh phát hiện từ lúc nào?"

Gần đây, Sơ Sơ cứ trốn tránh Phó Kinh Nghiêu, hóa là vì vỏ bọc ngoan ngoãn lộ.

Diễn xuất cần cải thiện thêm.

Phó Kinh Nghiêu thở dài: "Một tháng tình cờ phát hiện, hai con đều giấu ."

Lâm Khê qua loa: "Em cũng rõ lắm, con lớn , suy nghĩ riêng."

Giọng Phó Kinh Nghiêu trầm xuống: "Khê Khê, hôm nay phạt em..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sap-boi-xuyen-cong-ty-sewd/chuong-475.html.]

Câu dứt, một giọng non nớt vang lên.

"Bố định phạt kiểu gì? Hôn hôn? Ôm ôm? Hay hôn ôm?"

Sơ Sơ ló đầu nhỏ , mắt tràn đầy tò mò, như một học sinh ngoan đang giảng.

Không, cô bé còn nghiêm túc hơn cả giảng.

Lâm Khê giật : "Sơ Sơ, ai dạy con ?!"

Sơ Sơ đảo mắt, đẩy cửa chạy mất.

Cửa mở, lộ năm cái đầu nhỏ hơn, xếp chồng lên .

Tiểu Thổ phản ứng nhanh nhất: "Không em."

Tiểu Thủy và Tiểu Hỏa: "Cũng em."

Tiểu Kim cần giải thích.

Tiểu Mộc co giò bỏ chạy: "Không em!"

Không thoát chủ nhân, tiên chạy .

Lâm Khê đuổi hai bước: "Tiểu Mộc, là ngươi!"

Tiểu Mộc chạy trối chết: "Chủ nhân, liên quan đến em!"

"Anh Kim, cứu em!!"

"Á! Các thật lạnh lùng vô tình, nước sôi đến chân ai nấy tự lo!"

...

Tuyết rơi ba ngày liền, mặt đất phủ một lớp dày, giẫm một bước là lún sâu.

Sơ Sơ trong sân, giơ tay đón một bông tuyết: "Mẹ ơi, tuyết rơi ."

Đầu xuân tuyết rơi báo hiệu mùa màng bội thu." Lâm Khê cầm khăn quàng cổ quàng lên cổ cô bé: "Mặc ấm , cẩn thận cảm."

Sơ Sơ dám cãi.

Chọc giận bố thì .

Chọc giận là xong đời, cô bé như Tiểu Mộc, lệ quỷ đuổi cả đêm.

Sơ Sơ ngẩng đầu: "Mẹ ơi, hôm nay Thần Toán Đường ?"

Lâm Khê lắc đầu: "Không , hôm nay là đêm giao thừa, cả nhà sum họp."

Sơ Sơ vui vẻ vỗ tay: "Đêm giao thừa, đốt pháo, nhận lì xì."

Cô bé đếm ngón tay: "Bên nhà bố cụ cố, cụ bà, chú Quý... Bên nhà ai nhỉ?"

Lâm Khê về xa xăm: "Nhiều lắm."

Sơ Sơ nhẩm đếm: "Một , hai , ba ... Con sẽ nhận nhiều lì xì lắm."

Bên nhà bố, chú Quý Hành bạn gái, cô Quý Tranh con, cả nhà lì xì đều thuộc về cô bé.

Bên nhà còn thú vị hơn, các bác, chú Tiền, những yêu quái thần kỳ, ông Hắc Bạch Vô Thường...

Sơ Sơ đặc biệt mong chờ lúc nhận lì xì.

Cộc cộc—!

Tiếng gõ cửa vang lên, đến phát lì xì tới.

Sơ Sơ vui vẻ chạy : "Mẹ ơi, con mở cửa, cứ nghỉ ngơi."

"Ồ, là chú Vân."

Sơ Sơ nở nụ rạng rỡ, lộ hai má lúm đồng tiền, ấm áp ngọt ngào.

Vân Ngạn đưa tay xoa đầu cô bé, chợt nghĩ cô bé lớn , bàn tay dừng vai, như em vỗ vai cô bé một cái.

"Lâu gặp, Sơ Sơ."

Sơ Sơ kêu "ái da": "Chú Vân, chú vỗ đau cháu ."

Vân Ngạn xổm xuống: "Không đau chứ?"

Ở Nguyên Thanh Quán hầu như con trai, giỏi giao tiếp với con gái, giọng cứng nhắc.

Sơ Sơ nhảy lên vỗ vai , nghiêm túc như lớn: "Chú Vân, vỗ mạnh vai con gái như , nếu là một cô bé bình thường, chắc ."

Vân Ngạn hiểu liền hỏi: "Vậy thế nào?"

"Phải…" Sơ Sơ lè lưỡi: "Chú là lớn, tự nghĩ cách."

Vân Ngạn gật đầu: "Cháu lý."

Lâm Khê bước cửa, thấy một lớn một nhỏ hòa hợp vui vẻ, Sơ Sơ giống như cô giáo, còn Vân Ngạn như học sinh.

Con bé đang lừa Vân Ngạn.

Thỉnh thoảng cần hợp tác với cục Quản lý Đặc biệt để bắt ma, qua vài hai trở nên thiết hơn.

Vân Ngạn thông minh mạnh mẽ, nhưng chỉ cảm xúc chỉ bằng nửa của Quý Hành. Sơ Sơ cũng tin ngay.

Lâm Khê nhẹ giọng ho khan: "Ngoài gió lớn, nhà ."

"Vâng ạ, ." Sơ Sơ nắm lấy tay áo của Vân Ngạn, kéo trong.

"Chú Vân là đến đầu tiên."

"Tại chỉ chú? Chú dẫn bạn gái theo ?"

Vân Ngạn lúng túng đáp: "Chú bạn gái."

Sơ Sơ đột ngột dừng bước, nụ hồn nhiên ngây thơ, nhưng lời khiến đau lòng.

"Lúc nào cũng bạn gái, chú Vân thật đáng thương."

Vân Mộng Hạ Vũ

Ánh mắt một lớn một nhỏ chạm , Vân Ngạn chỉ nhảy xuống sông Vong Xuyên, tìm vài con lệ quỷ để đánh cho xong.

Anh lắp bắp: "Tiểu sư tổ... Sơ Sơ... ... chú dạy cháu như !"

Lâm Khê lấy tay che mặt: "Sơ Sơ!!"

Lại là do Tiểu Mộc dạy, đúng là phạt nhốt trong phòng tối quá ít.

Loading...