Ba tháng ,  thế công của Hách Liên Quân và binh lực Nhục Chi Quốc, Đại hoàng tử bại trận,     hoang dã  luôn khinh miệt, c.h.é.m đầu ngay  chiến trường.
Một năm , Hách Liên Quân dùng tài trí và binh lực trong tay, thống nhất  bộ thảo nguyên.
Lời tiên tri năm xưa, rốt cuộc  linh ứng trong kiếp .
Ngày thảo nguyên quy về một mối,  cưỡi ngựa, như mũi tên rời dây, từ chân trời chạy đến  mặt .
"Khê Khê,    !
Ngày mai là đại lễ đăng cơ,  sẽ là Vương của thảo nguyên! Hãy  Vương hậu của ."
Ta   trầm tĩnh:
"Điện hạ còn nhớ lời hứa giữa chúng  ?
Ta giúp  thống nhất thảo nguyên,  trả   tự do."
Hắn chau mày:
"Trở thành Vương hậu, chẳng lẽ còn kém tự do ?
Ta yêu nàng, quý nàng,  thể cùng nàng chia sẻ vạn dặm giang sơn!"
Ta quỳ xuống,  đầu tiên dập đầu  :
"A Quân,  chỉ cầu  một điều ... thả  Nam triều ."
" Nam triều  mất, các ngươi còn    nữa?" –   hiểu, nhíu mày sâu hơn.
"Có nhà thì  nước…" – ánh mắt  sáng lên –
"Từng đời  Nam triều sinh sôi nảy nở,  thể tạo nên quê hương mới, quốc gia mới!"
"Xin hãy để họ tự do."
Cuối cùng, Hách Liên Quân gật đầu.
Ta dẫn theo mấy ngàn  Nam triều còn sống, phần lớn là nữ tử  dày vò nơi doanh trại, rời khỏi thảo nguyên.
Trên đường , ai  rời, đều  thể rời. Ai gặp nơi chốn yên lành,  thể ở .
Hách Liên Quân cưỡi ngựa   , đưa tiễn chúng  về  Trung Nguyên.
Ta  đầu phất tay:
"Quay về . Nơi  thuộc về là thảo nguyên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sat-khi-cua-my-nhan/chuong-11.html.]
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Mèo Kam Mập đã chuyển qua nhà riêng "meokammap.com"
Hắn   gì, chỉ lặng   sườn núi, dõi mắt theo bóng  khuất dần.
Tới khi bóng  cuối cùng biến mất,  mới đuổi theo, ánh mắt chan chứa cảm xúc:
"Nàng… sẽ nhớ  chứ?"
Ta sững  một khắc,  mỉm  gật đầu:
"Ta sẽ nhớ. Người Nam triều … cũng sẽ nhớ.
Là ,  trả  chúng  tự do."
Từ hôm đó,  và Hách Liên Quân  còn gặp .
Người Nam triều mai danh ẩn tích, trở về Trung Nguyên, bắt đầu  cuộc đời.
Tới ngày  xuất giá, bên ngoài cửa  một món quà ... một pho tượng gỗ  chạm khắc tinh tế.
Một thiếu nữ cưỡi ngựa, rạng rỡ biểu diễn kỵ thuật, từng sợi tóc, từng nụ  đều sinh động như thật.
Ta ,  nơi thảo nguyên , vẫn  từng quên .
Mà … cũng sẽ  bao giờ quên .
Chỉ là… vĩnh viễn  gặp .
<Hoàn>
-----------------
Giới thiệu truyện: Trái Tim Mỹ Nhân
Ta từng cứu một vị công tử  thương nơi đôi mắt. Hắn   cưới   thê tử.
Nhìn  gương đồng, thấy khuôn mặt  lửa thiêu cháy trở nên méo mó,  khẽ bật  nhạt:
“Ta dung mạo  xí, chẳng khác gì quái vật.”
Tần Huyền mỉm  ôn nhu: “Trái tim  mách bảo, nàng hẳn là  .”
Thế nhưng về , khi lớp băng vải   gỡ xuống,  nắm tay   , ánh mắt dịu dàng  từng thấy, khẽ :
“Ta  ngay nàng lừa . Nàng xinh  đến nhường  cơ mà.”
Ánh mắt Tần Huyền khẽ d.a.o động, lướt qua  đang  lặng nơi cửa,  chau mày hỏi:
“Kẻ  xí  là ai?”
Ta chỉ lặng lẽ giấu  tín vật đính ước  từng trao,   một lời.