Sáng hôm , trời mưa rả rích, mùi đất ẩm theo gió lan từng ô cửa.
Tử Du bên bàn vẽ, tay cầm cọ, nhưng mắt giấy mà dõi cửa sổ. Tiếng mưa rơi đều đều, nhịp nhàng như nhạc nền của một ngày yên bình.
Hủ Ninh bên bếp, gõ gõ thìa nồi canh gừng, ánh mắt thi thoảng liếc về phía Tử Du. Anh :
“Em đang mơ gì ?”
Tử Du nhún vai, giọng lơ đãng:
“Chắc mơ về những ngày mưa … em thấy bình yên ghê.”
Hủ Ninh tiến gần, đặt tay lên vai :
“Bình yên là khi em còn ở cạnh , đúng ?”
Tử Du đỏ mặt, , nhưng nụ hiện rõ: “Ừ… đúng .”
Hủ Ninh lấy một chiếc bánh mì gừng mới nướng, thơm phức.
“Ăn thử . Anh sáng nay.”
Tử Du nhận lấy, ngửi mùi thơm c.ắ.n một miếng. Vị gừng ấm, mềm, quyện với đường mật dịu nhẹ. Cậu nhắm mắt, mỉm :
“Ngon… như… nè.”
Hủ Ninh nhíu mày: “Anh là cái gì?”
“Ngọt, ấm, và luôn em thấy vui.”
Anh bật , cúi xuống hôn lên trán : “Vậy thì từ nay sẽ luôn cố gắng giữ nguyên như .”
Cơn mưa ngớt, nhưng họ ngoài.
Tử Du mang một bức tranh thành — cảnh một con phố mưa với hai bóng nắm tay chiếc ô.
“Em vẽ chúng … trong mưa.”
Hủ Ninh bức tranh, ánh mắt trầm, vuốt nhẹ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-con-mua-la-anh-nang/ngoai-truyen-2-mot-ngay-mua-va-banh-mi-gung.html.]
“Đẹp… như đời thực .”
Tử Du mím môi, giọng run run:
“Anh thấy… hạnh phúc ?”
Hủ Ninh nắm tay , siết nhẹ:
“Rất nhiều. Và sẽ còn nhiều hơn nữa, vì tao em luôn bên cạnh.”
Chiều muộn, mưa ngớt, họ mở cửa sổ. Hơi đất ẩm, mùi gừng còn thoang thoảng trong nhà.
Tử Du hiên, chân buông lơi, tay cầm cốc còn nóng, Hủ Ninh đang xếp một đống sách mới sắp xong.
“Anh bao giờ nghĩ… chúng sẽ sống bình yên đến thế ?”
“Chắc là . tao thấy may mắn vì ở đây, với em.”
“Em cũng …”
Họ cùng , cần lời nào thêm. Chỉ tiếng gió, tiếng lá, và nhịp thở đồng điệu giữa hai .
Đêm đến, ngoài trời lấp lánh những đốm ánh sáng từ đèn đường còn vương qua kẽ cửa.
Hủ Ninh đưa Tử Du phòng, kéo chăn lên đến cằm.
“Em lạnh ?”
“Không, mà.”
Anh hôn nhẹ lên trán : “Vậy thì ngủ . Ngày mai nắng, gừng và bánh mì, vẽ, .”
Tử Du mỉm , giọng nhỏ:
“Em thích ngày mai, nhưng em thích nhất… hôm nay, cùng mưa .”
Họ im lặng, nhưng cô đơn. Mưa rơi ngoài hiên, còn trong nhà, họ ấm áp hơn bao giờ hết.
Một ngày bình thường, nhưng với họ, bình thường là cả một hạnh phúc — từ gừng, bánh mì, cơn mưa, cho đến những ánh mắt và đôi tay nắm chặt.
🌙 Người thường nghĩ hạnh phúc lớn lao mới đáng giá. đôi khi, hạnh phúc là những ngày mưa, là bánh mì gừng, là bên cạnh khi . Và với Hủ Ninh – Tử Du, hạnh phúc là vô hạn.