Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 112: --- Ta đồng ý cùng ngươi thiết kỵ san bằng Nam Hòa ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 14:33:29
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tin tức Nam Hòa Tam hoàng tử cầu nhanh chóng lan truyền. Khi Triển Vạn Lăng tin, sắc mặt nàng trở nên vô cùng khó coi: “Vị Tam hoàng tử từng gặp mặt, thể gả cho ? Tên hỗn trướng , rốt cuộc đang bày mưu tính kế gì?”
Triển Vạn Lăng sốt ruột đến nỗi giậm chân thình thịch trong phòng, dáng vẻ hận thể nghiền nát Tam hoàng tử.
“Nàng đừng vội, Hoàng thượng ban hôn , dễ dàng gì đổi hôn sự .” Cẩm Sơ an ủi.
Triển Vạn Lăng gật đầu, chỉ thể tạm thời chờ đợi.
Chẳng mấy chốc, Triển phu nhân vội vã đến Đông cung, hành lễ với Cẩm Sơ, sang Triển Vạn Lăng : “Một năm ở Lĩnh Nam, con từng cứu một tên ăn mày, còn ném cho vài đồng kim qua tử ư?”
Lĩnh Nam, ăn mày, kim qua tử – những từ khóa gợi ký ức cho Triển Vạn Lăng. Nàng căng thẳng nuốt nước bọt, thấp thỏm Triển phu nhân: “ là một như .” Nàng dám tiếp, mẫu như sét đánh, vô cùng kinh ngạc, trong lòng chút hoảng sợ. Triển phu nhân : “Người đó chính là Tam hoàng tử lạc khỏi thị vệ. Lần đặc biệt thỉnh cầu Nam Hòa Hoàng đế đích đến đây vì con.”
Triển Vạn Lăng ngạc nhiên.
Nàng cẩn thận hồi tưởng lúc bấy giờ: Tại hội đèn lồng dân gian ở Lĩnh Nam, chen chúc, các gánh hàng rong qua rao bán, nàng dắt theo nha dạo chơi. Ngẫu nhiên, nàng thấy một ăn mặc rách rưới lao xuống nước cứu một bé, nhưng bơi lên bờ nhà bé đuổi theo đánh. Triển Vạn Lăng nhất thời nhịn , bèn đuổi theo ngăn cản việc đó. Nàng thậm chí còn rõ mặt tên ăn mày, nhưng vì công cứu , nàng liền tiện tay rút vài đồng kim qua tử còn sót trong túi thơm đưa cho . Sau đó nàng liền rời . Nếu Triển phu nhân nhắc đến, nàng sớm quẳng chuyện đầu .
“Sao còn lấy oán báo ân thế !” Triển Vạn Lăng sốt ruột.
Triển phu nhân ngày thường cũng là điềm đạm, nhưng hễ gặp chuyện của con gái là mất hết chừng mực. Cẩm Sơ thấy liền hỏi: “Vị Nam Hòa Tam hoàng tử là như thế nào ạ?”
Triển phu nhân lắc đầu: “Chuyện quá đột ngột, còn kịp dò hỏi.” Triển gia vốn dĩ hề ngờ tới việc một Nam Hòa Tam hoàng tử đột ngột đến cầu , kịp đề phòng.
Cẩm Sơ sang Phi Sương : “Hãy hỏi hầu cận Điện hạ.”
“Vâng.”
Tranh thủ lúc dò hỏi, Cẩm Sơ an ủi hai : “Đây chỉ là cầu , Hoàng thượng còn chấp thuận, chúng thể rối loạn trận cước.”
“Thái tử phi .”
Một lát , Phi Sương trở về: “Nô tỳ dò la . Mẫu sinh vị Tam hoàng tử một năm phong Quý phi, sủng ái. Tam hoàng tử phủ hai Trắc phi, hai Di nương, mỗi đều sinh một con trai và một con gái. Vị trí Tam hoàng tử phi vẫn còn trống. Tam hoàng tử cũng vô cùng Nam Hòa Đế sủng ái, tương lai khả năng trở thành Thái tử.”
“Phì phì phì!” Triển Vạn Lăng hất cằm, lạnh lùng quát mắng: “Ta đây mới thèm gì cái ngôi vị Thái tử đó! Hắn cả con trai lẫn con gái, cơ thành đàn, còn mặt mũi nào đến cầu hôn chứ?”
Triển phu nhân cũng ngừng mắng mỏ. Cả hai đều thể nào bình tĩnh .
Cẩm Sơ hỏi: “Có Hoàng thượng thái độ thế nào ?”
Phi Sương lắc đầu: “Hoàng thượng vẫn nới lỏng, nhưng khi nô tỳ đến, thấy Tần Lão phu nhân và Tần Đại công tử nhập cung yết kiến.”
Nghe lời , sắc mặt khó coi của Triển phu nhân mới phần chuyển biến , thầm mừng vì Tần gia tin lập tức cung.
Cẩm Sơ đảo mắt một lượt: “Tất cả lui xuống, Phi Sương, bất kỳ ai đến cầu kiến cũng phép cho .”
“Vâng.”
Sau khi cho lui xuống, Cẩm Sơ trầm tư : “Ta tuy cung lâu, nhưng cũng nắm bắt đôi ba phần tính cách của Hoàng thượng.” Nàng vẻ mặt nghiêm trọng Triển phu nhân, chút giữ kẽ : “Hoàng thượng đa nghi. Từ góc độ hòa mà xét, cho dù Hoàng thượng nhắc đến, nhưng chỉ cần ngầm xúi giục văn võ bá quan, những lời đồn thổi cũng thể đè bẹp Triển gia. Đến lúc đó, Triển gia nhất định sẽ đẩy mũi dùi dư luận, buộc Triển gia thỏa hiệp.”
Sắc mặt Triển phu nhân khẽ biến đổi.
“Triển bá mẫu, nếu Hoàng thượng chịu nới lỏng, chỉ thể ngược .” Cẩm Sơ nhắc nhở: “Hoàng thượng đang độ tráng niên, nhiều điều kiêng kỵ. Nếu Nam Hòa Tam hoàng tử hy vọng trở thành Nam Hòa Thái tử, còn giao hảo với Điện hạ và Triển gia, thì Hoàng thượng sẽ càng thêm nhiều lo ngại.”
Triển Vạn Lăng xoa xoa đầu: “Cẩm Sơ đang gì , càng càng mơ hồ?”
Sau khi gợi ý, Triển phu nhân bỗng nhiên sáng tỏ, bà nắm lấy tay Triển Vạn Lăng: “Nam Hòa Tam hoàng tử phong thái đường hoàng, là hoàng quý tộc, nào chỗ nào ?”
“Mẫu ?” Triển Vạn Lăng hoảng hốt.
“Từ nay về , con tuyệt đối gặp Cẩn Du riêng nữa, hãy an tâm ở phủ.” Triển phu nhân giãn mày, ánh mắt Cẩm Sơ càng thêm dịu dàng: “Thái tử phi quả thật thông tuệ.”
Cẩm Sơ lắc đầu: “Triển bá mẫu, chuyện riêng tư vẫn thương lượng thỏa với Tần gia.”
“Đó là lẽ đương nhiên.”
Trong triều, Nam Hòa Tam hoàng tử vẫn cố chấp đòi cưới Triển Vạn Lăng, Triển Tướng quân nghển cổ quát mắng, Tần Lão phu nhân cũng sốt ruột đến đỏ mặt. Nam Hòa Tam hoàng tử khăng khăng: “Đây là nhân duyên trời ban, hai nhà chỉ là đính hôn chứ phu thê. Bổn hoàng tử quản vạn dặm xa xôi, chính là vì chuyện .”
Văn võ bá quan mỗi một lời. Bắc Lương Đế cau mày long ỷ, vẻ mặt đầy khó xử. Tần Cẩn Du đỡ Tần Lão phu nhân, nắm c.h.ặ.t t.a.y đến kêu ken két: “Tam hoàng tử, mối hôn sự là do Hoàng thượng ban hôn, ngài cố chấp cưỡng cầu, chẳng là đang vả mặt Bắc Lương Hoàng đế ư!”
Không thể , câu chấn động ít quan viên đang d.a.o động. Phải đó, mối hôn sự là ban hôn mà. Chẳng lẽ ngài gì cũng ban cho đó ? Vậy còn để Bắc Lương mắt ư?
Nam Hòa Tam hoàng tử kiêu ngạo hất cằm, hướng về Bắc Lương Đế : “Nếu mối hôn sự thành, bổn hoàng tử nguyện mặt Nam Hòa cống nạp mười vạn gánh lương thảo, một triệu lượng hoàng kim, cùng một vạn con trâu dê, một trăm thớt Hãn Huyết Bảo Mã, để biểu đạt thành ý!”
Cả triều im lặng trong chốc lát, đó liền sôi trào.
“Hoàng thượng, Nam Hòa thành ý như …” Một vị đại thần , vắt óc nghĩ cách giúp Nam Hòa Tam hoàng tử.
một ánh mắt của Cơ Thừa Đình dọa lùi về: “Bắc Lương thiếu lương thảo, càng thiếu bạc lạng. Còn về Hãn Huyết Bảo Mã tuy quý giá, nhưng quý giá bằng lời của quân vương Bắc Lương Đế!”
Chỉ một câu ngắn gọn một nữa lấn át lời hứa của Nam Hòa Tam hoàng tử, đối phương nhíu chặt mày. Cơ Thừa Đình ngẩng đầu Bắc Lương Đế, trực tiếp phớt lờ sắc mặt dần u ám của ngài, mở miệng khuyên: “Bắc Lương là một đại quốc hùng mạnh, há thể vì chút lợi lộc nhỏ mọn mà nuốt lời? Nam Hòa rõ ràng là khinh thường Bắc Lương, cố ý khiêu khích!”
“Ngươi!” Nam Hòa Tam hoàng tử tức đến bật : “Bổn hoàng tử mang theo nhiều thành ý như , đến miệng Thái tử thành lợi lộc nhỏ mọn ư??”
Cơ Thừa Đình khẽ mở đôi môi mỏng: “Đó là do Tam hoàng tử kiến thức nông cạn!”
“Ngươi!” Nam Hòa Tam hoàng tử chọc tức nhẹ.
Bắc Lương Đế kịp thời mở lời: “Thái tử, khách đến là khách, hãy chú ý mối quan hệ hai nước.”
Cơ Thừa Đình khi nhận huấn giới mới thu ba phần khí thế. Chuyện Nam Hòa Tam hoàng tử cầu hôn Triển Vạn Lăng hiện tại vẫn kết quả thảo luận. Bắc Lương Đế tìm một cớ khác, tạm thời khép chuyện . tinh ý đều thể , Bắc Lương Đế rõ ràng ý định gì đó đối với Nam Hòa Tam hoàng tử.
Trong tiệc tẩy trần
Nam Hòa Tam hoàng tử liên tục về phía Triển Vạn Lăng, Triển Vạn Lăng hận thể tìm một kẽ đất mà chui , đôi mắt nàng suýt phun lửa, nhưng Triển phu nhân khẽ bóp lòng bàn tay nhắc nhở. Thế là, Triển Vạn Lăng mới vững , sắc mặt cũng còn quá khó coi.
Tần Cẩn Du đối diện nhíu chặt mày. Rắc một tiếng. Chén rượu tay vỡ tan.
“Cẩn Du.” Cơ Thừa Đình cạnh mở lời nhắc nhở.
Mèo con Kute
Tần Cẩn Du mới thu tay , lấy tay che mắt: “Điện hạ, vi thần cứ cảm thấy chuyện chẳng lành?”
Cơ Thừa Đình nhíu mày.
“Điện hạ, nếu thê tử của vi thần khác cướp mất…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-112-ta-dong-y-cung-nguoi-thiet-ky-san-bang-nam-hoa.html.]
“Cô đáp ứng ngươi, Bắc Lương thiết kỵ sẽ san bằng Nam Hòa.”
Phụt! Cẩm Sơ đang ăn điểm tâm bên cạnh Cơ Thừa Đình, chợt câu , nàng sặc ngay lập tức, ho khan hồi lâu đến nỗi nước mắt cũng sắp chảy .
Cơ Thừa Đình đầu , giơ tay khẽ vỗ vỗ lưng nàng: “Nàng chứ?”
“Không, .”
Đôi mắt của Tần Cẩn Du sáng rực: “Điện hạ, lời vi thần khắc ghi. Ngày vi thần nhất định sẽ vì ngài mà can não đồ địa, vi thần… vi thần kính ngài một chén.” Tần Cẩn Du cầm lấy bình rượu, liên tiếp kính Cơ Thừa Đình ba chén rượu. Thậm chí Tần Cẩn Du còn coi Cẩm Sơ là ngoài, cách nửa thước bàn bắt đầu bày mưu tính kế, từ thành trì nào bắt đầu tấn công.
“Cẩn Du!” Cơ Thừa Đình vẻ mặt bất đắc dĩ, ngắt lời đối phương đang định tiếp: “Chuyện vội.”
“Điện hạ, thê tử của vi thần sắp cướp mất , thể vội chứ?” Tần Cẩn Du giọng điệu sốt ruột, dáng vẻ hận thể lập tức xắn tay áo, vác đao xông trận.
Cũng Cơ Thừa Đình đầu gì với Tần Cẩn Du, cuối cùng Tần Cẩn Du cũng ngoan ngoãn. Cẩm Sơ hạ thấp giọng, tò mò Cơ Thừa Đình: “Điện hạ gì ?”
“Cô , ánh mắt Triển phu nhân Tam hoàng tử lộ rõ vẻ tán thưởng.” Cơ Thừa Đình cũng giấu giếm, thẳng.
Cẩm Sơ thuận thế sang Triển phu nhân đối diện, hề khoa trương khi rằng đôi mắt của Triển phu nhân gần như dán chặt Tam hoàng tử. Nàng khóe miệng giật giật. Lại liếc Tần Cẩn Du, đang cạn chén đến chén khác, uống rượu giải sầu.
“Điện hạ nghĩ Triển tỷ tỷ sẽ gả cho Tam hoàng tử ?” Nàng khẽ hỏi.
Cơ Thừa Đình lắc đầu, giọng điệu kiên định: “Sẽ .”
“Vì ?”
Cơ Thừa Đình hạ ánh mắt xuống, cưng chiều Cẩm Sơ một cái. Nàng ở gần đến còn phảng phất mùi hương dịu ngọt, thấm lòng . Cẩm Sơ đến thoải mái, chớp mắt: “Điện hạ gì ?”
Cơ Thừa Đình trầm tư một câu: “Hoàng tổ mẫu và Kỳ Quý phi đều đến.”
Cẩm Sơ những chỗ còn trống, quả nhiên một ai đến. Bên tai Cơ Thừa Đình : “Mấy ngày phu nhân của Kỳ Dư An lén lút mang hành lý bỏ trốn khỏi Kỳ Quốc Công phủ, Lục đại nhân bắt sống. Trên nàng còn mang theo vài mạng , nàng gặp mặt ?”
Đổng Yên Yên bắt ư? Tin tức thật sự khiến nàng bất ngờ. Nàng hiểu vì Đổng Yên Yên rời khỏi Kỳ Quốc Công phủ, lẽ nào là vì ở Kỳ Quốc Công phủ yêu chiều? Mất sự chống đỡ từ danh phận công chúa giả, Kỳ Dư An chắc hẳn thể chống đỡ nổi nữa, nên chán ghét nàng .
Cẩm Sơ lắc đầu. Đổng Yên Yên hiện giờ thế nào, chẳng chút liên quan gì đến nàng. Cơ Thừa Đình tôn trọng ý kiến của nàng, cũng ép buộc nữa.
Đùng đùng! Tiếng trống vang lên, thu hút sự chú ý của tất cả mặt.
Một vệt đỏ rực như lửa đập mắt, mười mấy vũ cơ mặc bạch y, tựa như quần tinh củng nguyệt vây quanh sắc đỏ rực . Tiếng trống chính là từ bên trong truyền . Khóe mắt Cẩm Sơ bỗng nhiên giật giật, nàng cảm thấy mơ hồ bất an. Nàng ngẩng đầu xoa xoa mắt.
“Sao ?” Cơ Thừa Đình nghi hoặc hỏi.
Cẩm Sơ lắc đầu.
Khoảnh khắc đó, mùi hương thơm ngát xộc mũi, mười mấy vũ cơ bạch y xoay chuyển, khiến hoa cả mắt. Xoẹt! Các vũ cơ tựa như cánh hoa nở bung. Lộ thiếu nữ mặc hồng y đỏ rực như lửa, một dung nhan khuynh thành cứ thế hiện mắt . Da như mỡ đông, lông mày ngài thanh thoát, phóng khoáng kiều diễm. Thiếu nữ tay cầm một trái tú cầu đỏ, uốn lượn vòng eo mảnh mai đầy một nắm tay, nhón gót chân nhảy múa uyển chuyển mặt trống. Theo từng động tác, trái tú cầu vung thu về, nhẹ nhàng tự tại như nước chảy mây trôi. Điệu múa phóng khoáng, vô cùng mãn nhãn. Người mặt ai khen ngợi.
Kết thúc một điệu múa
Thiếu nữ cúi , quỳ gối hành lễ với Bắc Lương Đế: “Trục Nguyệt thỉnh an Hoàng thượng, kính chúc Hoàng thượng vạn phúc kim an.”
Bắc Lương Đế xua tay: “Trục Nguyệt công chúa cần đa lễ.”
“Tạ Hoàng thượng.” Nam Hòa Trục Nguyệt công chúa nở nụ môi, ánh mắt vô tình liếc về phía Cẩm Sơ. Hai bốn mắt . Trục Nguyệt công chúa khẽ , tựa đóa thược d.ư.ợ.c nở, đến mức chói mắt. “Công
“Người quen Thái tử phi ?” Bắc Lương Đế thuận theo ánh mắt mà về phía Cẩm Sơ.
Tất cả đều đổ dồn ánh mắt lên Cẩm Sơ.
Trữ Nguyệt Công chúa gật đầu: “Từng vài gặp mặt.”
“Công chúa xa tận Nam Hòa, thể từng gặp Thái tử phi? Có nhận lầm , thiên hạ rộng lớn, dung mạo tương tự đếm xuể.” Bắc Lương Đế mấy để tâm, bất động thanh sắc cầm chén rượu, chậm rãi đưa lên môi.
Trữ Nguyệt Công chúa chớp chớp mắt, hiếu kỳ hỏi: “Thái tử phi chẳng lẽ là đích nữ Thịnh gia ở Long Tây?”
Bắc Lương Đế nhướng mày.
Trong đám tân khách, nhanh chóng đáp lời: “Trữ Nguyệt Công chúa đúng, Thái tử phi chính là đích nữ Thịnh gia.”
“Vậy thì đúng .” Trữ Nguyệt Công chúa bước nhanh tới gần Cẩm Sơ, khẽ nhấc cằm: “Năm năm chúng từng gặp, chính là ở Đạt Ma thành Nam Hòa, trong hội đêm Trung Thu, nàng theo phụ , đoán đố thắng lồng đèn hình thỏ của , cho nên nhớ rõ nàng!”
Trữ Nguyệt Công chúa đến ngây thơ vô tà, một vẻ mặt hân hoan như gặp cố nhân.
Cẩm Sơ khẽ liếc qua khóe mắt thấy mặt Bắc Lương Đế lộ vẻ nghi hoặc.
“Thịnh Quốc Công năm năm Nam Hòa gì!”
“Long Tây và Nam Hòa cách mấy nghìn dặm, chẳng lẽ là ăn ?”
“Hừ! Năm năm Nam Cương, Tây Quan đều đang xảy chiến sự, Thịnh Quốc Công thời điểm then chốt mà Nam Hòa, chẳng chút kỳ lạ ?”
Mấy vị đại thần bàn luận với vẻ đùa cợt.
Cẩm Sơ bất động thanh sắc ngẩng đầu về phía Trữ Nguyệt Công chúa.
Nàng căn bản từng Nam Hòa, càng hề gặp qua Trữ Nguyệt Công chúa.
Một lũ bậy!
Trữ Nguyệt Công chúa mỉm hữu hảo với nàng.
Cẩm Sơ chậm rãi dậy, ánh mắt ngang tầm với Trữ Nguyệt Công chúa, gật đầu: “Ta nhớ , chính là các Nam Hòa cưỡng đoạt và phụ , ép phụ quy thuận Nam Hòa, còn Bắc Lương ắt sẽ diệt vong, Thịnh gia nên chim khôn chọn cây mà đậu, còn cứng rắn ép phụ lấy trăm vạn lượng hoàng kim để chuộc mới chịu buông tha.”
Lời dứt, bốn phía im lặng như tờ.
Mọi kinh ngạc Trữ Nguyệt Công chúa.
Bắc Lương Đế sắc mặt âm trầm.
Trữ Nguyệt Công chúa đồng tử co rụt: “Ta từng như .......”
“Công chúa đúng là cao quý quên sự.” Cẩm Sơ khóe môi nhếch lên một nụ lạnh: “Phụ còn các giam cầm đ.á.n.h đập một trận, nhưng các đ.á.n.h giá thấp khí phách của Bắc Lương chúng , thà c.h.ế.t chịu khuất phục!”