Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 124:: Chấn chỉnh Thái hậu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:36:11
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cẩm Sơ giấu tay trong ống tay áo, ngón tay bấu chặt lòng bàn tay, sắc mặt hề đổi. Lâm Thái Hậu tiếp tục khuyên nhủ: “Thái tử Tây Quan, nhiệm vụ nặng nề, mang theo nữ quyến thì thể thống gì. Ai gia sẽ với Hoàng thượng, Thái tử gương mẫu thì nên nghiêm giữ quy củ, tránh để đời đàm tiếu.” Lòng bàn tay nhói đau, lý trí dần trở về. Cẩm Sơ khẽ mỉm : “Thái Hậu lời vàng ý ngọc.”
“Vậy là, Thái tử phi cũng Tây Quan nữa ?” Lâm Thái Hậu ngạc nhiên, ánh mắt rơi ba hòm lớn: “Tuy rằng Thịnh gia nhà ngươi quyên lương thực cho Thái tử, là công thần của Bắc Lương, dân vì vua vong, c.h.ế.t đáng nơi, nay Thịnh gia đời ca tụng. Một nhà thương giáp như Thịnh gia vinh hoa phú quý như ngày hôm nay là điều bao nhiêu cầu còn chẳng .”
Nghe Lâm Thái Hậu răn dạy, Cẩm Sơ rũ mắt, ép nuốt sự ghê tởm trong. Trong lòng nàng hiểu rõ, Lâm Thái Hậu nhất định nàng ở kinh thành. Mà là dùng nàng để mặc cả với Thái tử.
Quả nhiên, Cơ Thừa Đình tin Lâm Thái Hậu đến, liền chậm rãi đến. Y liếc nhanh Cẩm Sơ một cái, xác định nàng vô sự, chắp tay hướng Lâm Thái Hậu: “Tôn nhi thỉnh an Hoàng tổ mẫu. Đã khuya thế , Hoàng tổ mẫu đích đến?”
“Thái tử đây là hoan nghênh ai gia?” Lâm Thái Hậu nhướng mày. Cơ Thừa Đình ôn hòa : “Kẻ hèn nào dám.”
“Ai gia ba ngày nữa con sẽ Tây Quan, mấy ngày nay ai gia bệnh, nhớ con nên đến xem thử.” Lời còn mang theo vài phần oán trách, Lâm Thái Hậu cấm túc nhiều ngày, Cơ Thừa Đình từng một đến thăm hỏi. Điều khiến Lâm Thái Hậu trong lòng chút vui.
20. “Tây Quan xa xôi như , suốt ngày đất vàng bay mù mịt. Thái tử phi thể kiều quý theo cũng chỉ là chịu khổ chịu tội, chắc quen thức ăn thô ráp ở Tây Quan. Chi bằng để Thái tử phi ở kinh thành, ai gia và Thái tử phi cũng thể bạn.” Lâm Thái Hậu với giọng điệu chân thành sâu sắc: “Thái tử con là trữ quân, nên đặt quốc sự lên hàng đầu, nên chìm đắm trong tình cảm nhi nữ, gương cho tam quân.”
Một hồi răn dạy là để chặn miệng Cơ Thừa Đình, tự tiếp tục : “Ai gia sẽ với Hoàng thượng, để Thái tử phi ở . Hơn nữa, Thái tử phi cũng , đồng ý ở , Thái tử, thể ép khác khó.”
Cơ Thừa Đình gật đầu: “Hoàng tổ mẫu lời vàng ý ngọc, tôn nhi xin tuân theo.”
“Con là Thái tử… ừm? Con gì?” Lâm Thái Hậu nửa chừng mới hồn, kinh ngạc về phía Cơ Thừa Đình. Không ngờ đối phương đột nhiên đồng ý. Ngược khiến Lâm Thái Hậu chút tự nhiên.
Cơ Thừa Đình Lâm Thái Hậu: “Tôn nhi kính cẩn tuân theo lời giáo huấn của Hoàng tổ mẫu. Thân là Thái tử, tôn nhi quả thực nên gương cho tam quân, nên mang theo nữ quyến.” Lâm Thái Hậu thể tin , hỏi một : “Con oán giận ?” Cơ Thừa Đình sắc mặt thản nhiên lắc đầu: “Tôn nhi mang trong lòng lời phụ hoàng dặn dò, oán giận ?”
“Cái .” Lâm Thái Hậu nghẹn lời, sang Cẩm Sơ với vẻ mặt đạm nhiên, khỏi khiến nàng nuốt hết những lời trong bụng, nhất thời khuyên như thế nào.
Lúc , một cung nữ vội vàng chạy đến thì thầm tai Lâm Thái Hậu: “Thái Hậu, nửa canh giờ , điện hạ thỉnh Lâm đại cô nương trắc phi, cùng mang Tây Quan. Hoàng thượng chuẩn tấu .” Lâm Thái Hậu kinh hỉ vạn phần, mắt nhấc lên Cơ Thừa Đình, liếc Cẩm Sơ, nụ mặt biến mất còn dấu vết, cổ họng như ai đó bóp nghẹt, một chữ cũng thể .
Chân khuyên Thái tử nên chìm đắm nữ sắc, Thái tử mang theo Thái tử phi nữa, nàng thể mặt dày để Thái tử mang theo Lâm gia cô nương chứ? “Sắc mặt Hoàng tổ mẫu khó coi như , thể khỏe?” Cơ Thừa Đình hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-124-chan-chinh-thai-hau.html.]
Lâm Thái Hậu khó chịu như nuốt kim, ấp a ấp úng, nên lời. Ngược , ma ma bên cạnh khẽ : “Điện hạ, Thái Hậu đến còn một việc nữa, là để xử lý Yến Lương Đệ. Cũng là lo lắng Thái tử phi còn trẻ nông nổi hiểu quy tắc, sẽ thế nhân đàm tiếu. Thái Hậu cũng là xót xa Thái tử phi theo chịu khổ…” “Phải, .” Lâm Thái Hậu liên tục phụ họa.
Cơ Thừa Đình chợt hiểu : “Vẫn là Hoàng tổ mẫu suy tính chu đáo. Một canh giờ , tôn nhi sẽ phái đưa Yến Lương Đệ đến Từ An Cung.” Đối mặt với sự dễ dãi của Cơ Thừa Đình, Lâm Thái Hậu càng cảm thấy khó chịu, há miệng ngậm miệng, lặp lặp mấy cũng rõ điều gì.
Cuối cùng, nàng dậy trời tối, xin cáo lui về . Cơ Thừa Đình tiễn đến cửa mới trở . Cẩm Sơ nghiêng đầu y. “Người , đỡ Thái tử phi nghỉ ngơi.” Cơ Thừa Đình hiệu cho Cẩm Sơ. Cẩm Sơ hiểu ý, cũng hỏi nhiều.
Cánh cửa Nam Uyển đóng .
Mèo con Kute
……
Lâm Thái Hậu trở về Từ An Cung yên như đống lửa. lúc , Lâm gia cũng phái gửi thư báo hỉ, đích trưởng nữ Lâm gia Thái tử đích thỉnh trắc phi, do Hoàng thượng tứ hôn.
Không chỉ , Thái tử còn mang cả Lâm Kỳ cùng Tây Quan, Lâm gia đều vô cùng kích động. Bấy nhiêu năm qua, Lâm gia đều ý giao hảo với Thái tử. Nào ngờ Thái tử cứ hờ hững, Lâm gia cũng thể dò xét ý của Thái tử, lấy mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh. Giờ đây Thái tử chủ động đưa cành ô liu, Lâm gia há lý do gì mà bám lấy?
“Thái Hậu, lão nô thấy An Quận Vương bên Hoàng thượng ghẻ lạnh, Vân Vương giam cầm. Hoàng thượng cho Thái tử Tây Quan, rõ ràng là để thu quyền. Thái tử tuy khó con nối dõi, nhưng cũng là thể, lão nô nghĩ Thái tử phần thắng lớn.”
Trong mấy vị hoàng tử, Lâm Thái Hậu ban đầu coi trọng nhất là An Quận Vương, nhưng ngờ khi An Quận Vương nhập kinh, bước nào sai bước đó. Lâm Thái Hậu triệt để đắc tội với Kỳ Phi, đồng nghĩa với việc giao ác với ba con trai của Kỳ Phi.
Hiện tại, Thái tử là một lựa chọn tồi. Nàng khỏi chút phiền muộn: “Nói cho cùng vẫn là ai gia giữ bình tĩnh, hỏng chuyện của Lâm gia. Con xem Thái tử hôm nay chút vui ?”
“Lão nô thấy điện hạ tủm tỉm, chắc là để tâm đến Thái tử phi, nên coi là chuyện gì to tát. Thái tử thể cưới nữ nhi Lâm gia, há chẳng là đôi bên cùng lợi ?” Ma ma an ủi.
Nghĩ , Lâm Thái Hậu thở phào nhẹ nhõm: “Cũng đúng, dù cũng chỉ một năm rưỡi là về, Lâm gia cũng thiếu gì thời gian .” Miệng thì , nhưng trong lòng vẫn khó chịu với đưa thư đó.
Trong lúc nhàn rỗi trò chuyện, bên ngoài báo Đông Cung phái mang đồ đến. “Mau !” Lâm Thái Hậu .
Chỉ thấy hai thị vệ khiêng một cáng , cáng còn phủ một lớp vải trắng, đặt đồ vật xuống đất. Lâm Thái Hậu cái cáng, mí mắt giật giật, trong lòng một dự cảm lành. Thị vệ vén tấm vải lên, đập mắt nàng là dung nhan tái nhợt như giấy của Yến Lương Đệ. Đột nhiên thấy, Lâm Thái Hậu sợ đến mức run rẩy: “Cái… cái là gì?”