Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 142:: Thánh Chỉ Truy Triệu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:36:29
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời đồn tiếp tục lan truyền, tính khí của Tiêu Trục Nguyệt càng ngày càng kiềm chế , ngày hôm đó trời quang cơn mưa, Tiêu Trục Nguyệt giận dữ bước về phía Đình Lan Uyển. "Công chúa, chúng lén lút tìm Thái tử phi là ?" Thanh Phỉ kéo nàng .
Thực Thanh Phỉ cũng chút sợ hãi, bên Thái tử phi hề dung túng thói hư tật , đừng nha , ngay cả Tiêu Trục Nguyệt cũng từng đánh.
Đến Đình Lan Uyển căn bản cầu chút lợi ích nào. Tiêu Trục Nguyệt tức giận thôi: "Chẳng lẽ cứ để chịu thiệt thòi uất ức ?"
"Người đợi thêm chút nữa, Quận Vương nhất định sẽ tìm cách đòi công bằng cho ." Thanh Phỉ khuyên.
"Chỉ trông cậy ?" Tiêu Trục Nguyệt hừ lạnh, căn bản thèm để Cơ Sâm mắt, ánh mắt tràn đầy khinh thường và coi nhẹ, với Thanh Phỉ: "Chuẩn bút mực, tự tay thư cho Phụ hoàng!"
Nam Hòa sẽ chống lưng cho nàng.
Nàng tin Thái tử sợ Nam Hòa!
Đến lúc Phụ hoàng nổi giận, Thái tử Bắc Lương còn ngoan ngoãn đến tạ tội với nàng ? Bức thư xong nhanh gửi .
Đình Lan Uyển và Ái Liên Viện vốn ít qua , Lâm Vận Chiêu vì bảo vệ đứa bé mà rúc trong phòng, chỉ thỉnh thoảng sai hỏi thăm tin tức của Thái tử, thỉnh thoảng chút thức ăn chờ Thái tử trở về.
Mười thì chín Thái tử ở phủ, một khác thì cùng Thái tử phi, Lâm Vận Chiêu mím môi, trong lòng cô đơn cũng chỉ đành c.ắ.n răng chịu đựng.
"Đứa bé ở Đình Lan Uyển giữ ?" Lâm Vận Chiêu đột nhiên hỏi một câu.
Nha giật , gật đầu: "Đình Lan Uyển hiện giờ yên tĩnh, nô tỳ nghĩ nếu giữ , Điện hạ chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình."
Lâm Vận Chiêu đều hiểu đạo lý , nhưng đối mặt với hiện thực là chuyện khác, trong mắt nàng ánh lên vài tia thất vọng, nha : "Trắc phi, cho dù Thái tử phi sinh con cái, cũng chắc một mạch sinh con trai, nếu là một cô bé, mà sinh hạ con trai, vẫn thể xoay chuyển tình thế."
Lâm Vận Chiêu ngạc nhiên ngẩng đầu, phấn khích : "Quả nhiên là như ."
Người một khi ý nghĩ thì yên , Lâm Vận Chiêu bận tâm nhiều mà định đến Đình Lan Uyển chơi, ở Đình Lan Uyển cũng ngăn cản nàng, cho nàng qua.
Phi Sương hành lang đợi, Lâm Vận Chiêu : "Ta đến thăm Thái tử phi."
"Thái tử phi nghỉ ngơi, Trắc phi chuyện gì ?"
"Trong phòng ngột ngạt quá, ngoài một chút, thể Thái tử phi thế nào?"
Phi Sương với giọng bình tĩnh: "Đa tạ Trắc phi quan tâm, Thái tử phi giường tĩnh dưỡng gì đáng ngại."
Xem với tình hình khó gặp Cẩm Sơ nữa, Lâm Vận Chiêu đành mất hứng trở về, sẽ ghé thăm một ngày khác.
Sau khi nàng rời , Cẩm Sơ trong phòng cũng dậy, nàng sờ bụng nhô lên, trong phòng, liếc Lâm Vận Chiêu đang dần xa.
Phi Sương bước : "Lâm Trắc phi lẽ là buồn bực quá, ngoài một chút, nô tỳ hôm nay An Quận Vương phi thỉnh an Thôi phu nhân ."
Dù bước chân khỏi phòng, nhưng tin tức cần đều lọt tai, Cẩm Sơ nhướng mày: "Nước bọt ngoài sắp dìm c.h.ế.t nàng , còn thể giữ bình tĩnh chứ."
Thoáng chốc qua hơn nửa tháng. Tây Quan bước mùa đông lạnh giá, tuyết bay đầy trời, khí lạnh bức , lò sưởi trong phòng cháy mạnh, Lâm Vận Chiêu đến thăm mấy .
Cuối cùng cũng gặp Cẩm Sơ.
Ánh mắt Lâm Vận Chiêu rơi xuống bụng Cẩm Sơ, Cẩm Sơ mặc quần áo rộng rãi nên dáng vẻ m.a.n.g t.h.a.i rõ ràng, nàng : "Thái tử phi dạo phản ứng gì , từng cho đại phu khám thai ?"
Vừa mở miệng, Cẩm Sơ nàng hỏi gì, : "Đại phu đến hai , thứ đều , đứa bé ngoan ngoãn lắm cũng quấy phá, thấy nàng ngược gầy ít."
Lâm Vận Chiêu sờ sờ má : "Ta phúc khí như Thái tử phi, đứa bé quấy phá, hành hạ cả ngày lẫn đêm."
"Thái tử phi, Trắc phi nhà hơn một tháng nay gặp Điện hạ , nếu Điện hạ ở bên, chắc chắn sẽ giảm bớt phần nào." Nha nhanh mồm nhanh miệng .
Lâm Vận Chiêu cũng ngăn cản.
Cẩm Sơ nhíu mày, nhàn nhạt đáp: "Điện hạ công vụ bận rộn, cũng chỉ đến Đình Lan Uyển hai ."
"Vậy Thái tử phi thể giúp khuyên Điện hạ, cũng đến thăm Trắc phi nhà chúng ?" Nha voi đòi tiên .
Mèo con Kute
Lời khiến Phi Nhạn vui: "Đây là lời gì chứ, thời gian Điện hạ ở bên Thái tử phi cũng đếm đầu ngón tay, Thái tử phi mấy hôm thai khí định, Điện hạ mới bận rộn tranh thủ thời gian đến xem qua, Thái tử phi còn dám lỡ việc quan trọng của Điện hạ."
Lâm Vận Chiêu tuy hài lòng với lời của Phi Nhạn, nhưng cũng thể phản bác, Thái tử quá bận rộn, nàng vội vàng giải thích: "Phi Nhạn cô nương đừng giận, nha đầu cũng là thấy đứa bé hành hạ, nhất thời sốt ruột."
Ngay đó, Lâm Vận Chiêu chuyện kinh thành với Cẩm Sơ, mới lái sang chuyện khác: "Cô tổ mẫu bệnh một trận, Hoàng thượng nhân hiếu, đón về Từ Hòa Cung an dưỡng , Phụ gửi thư Hoàng thượng dạo thể cũng lắm, cần Điện hạ về gấp."
Sắc mặt Cẩm Sơ khẽ biến đổi.
"Mẫu cung bái kiến Cô tổ mẫu, Cô tổ mẫu Hoàng thượng đây là bệnh trong lòng." Lâm Vận Chiêu hạ giọng, chút lo lắng: "Tháng thai khí của chúng còn định, nếu vất vả trở về kinh, lo biến đổi, nếu Hoàng thượng hạ chỉ cưỡng chế triệu hồi, Điện hạ cũng thể trở về."
Lâm gia hiện tại quan hệ với mấy vị Hoàng tử đều , cái thai của Lâm Vận Chiêu chỗ dựa, nên Lâm gia quyết tâm buộc chặt với Thái tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-142-thanh-chi-truy-trieu.html.]
"Còn một chuyện..." Lâm Vận Chiêu sắc mặt chút khó coi, giận dữ siết chặt khăn tay: "Lâm Vân Yên nhập cung, nay là Huệ phi ."
Sớm tiện nhân sẽ gây chuyện , nàng nên nhẫn tâm g.i.ế.c c.h.ế.t, một trăm sự xong. Cẩm Sơ nhướng mày: "Huệ phi?"
"Nàng theo Mẫu cung thỉnh an thì lạc mất Mẫu , vô tình xông tẩm cung của Hoàng thượng, Hoàng thượng sủng hạnh ." Lâm Vận Chiêu tức giận thôi.
Lý do đừng Lâm Vận Chiêu tin, Cẩm Sơ cũng tin, cung cấm rộng lớn trùng hợp đến thế mà tìm tẩm cung của Bắc Lương Đế?
Mà tẩm cung của Bắc Lương Đế ngăn cản?
Cẩm Sơ nhanh hiểu , đây là Bắc Lương Đế dùng Lâm Vân Yên để ly gián quan hệ giữa Thái tử và Lâm gia, Lâm Vận Chiêu : "Thái tử phi yên tâm , Huệ phi nhập cung, Lâm gia cũng sẽ lưng, Lâm gia chỉ sẽ ủng hộ Điện hạ."
Về việc Lâm gia ủng hộ ai, Cẩm Sơ từ đến nay hỏi nhiều, mặt một bộ dạng ngây thơ, Lâm Vận Chiêu cũng chút kiêng dè.
"Lời nếu Điện hạ thể thấy thì mấy." Lâm Vận Chiêu thở dài.
Cẩm Sơ mày mắt khẽ động, với Phi Sương: " báo tin cho Điện hạ, Lâm Trắc phi hôm nay thể khỏe, bảo Điện hạ tranh thủ thời gian đến thăm."
Phi Sương hiểu ý rời .
Lâm Vận Chiêu thể che giấu nỗi vui mừng, Cẩm Sơ : "Điện hạ đến , khi nào đến thì khó mà ."
"Không , Điện hạ bận việc quan trọng là quan trọng nhất, kinh thành bên còn Lâm gia chống đỡ, cùng lắm thì Cô tổ mẫu cũng nhiều sóng gió, cứ bình an sinh đứa bé là quan trọng nhất." Lâm Vận Chiêu vẫn ý thức đại cục, : "Cô tổ mẫu phái hai ma ma kinh nghiệm đến chăm sóc chúng , vài chuyện, chỉ từng trải mới kinh nghiệm, những khác, tin ."
Cẩm Sơ lông mày khẽ nhíu, đổi ý nghĩ rằng đến , dùng thì thôi.
Tin tức truyền ngày hôm đó, Cơ Thừa Đình hề thăm Lâm Vận Chiêu, mà là buổi tối hai ngày mới tranh thủ một chuyến, chỉ ở nửa canh giờ .
Đêm dần buông.
Cơ Thừa Đình đến Đình Lan Uyển, chằm chằm bụng nhô cao của Cẩm Sơ: "Mấy ngày gặp, hình như lớn hơn chút ."
Cẩm Sơ sờ sờ bụng: "Ngày nào cũng lớn lên, khẩu vị cũng hơn chút, quần áo cũ đều sửa vòng eo ."
"Ừm." Cơ Thừa Đình ôm nàng lòng, bâng quơ chuyện phiếm với nàng về những lời Lâm Vận Chiêu : "Phụ hoàng quả thật phái gửi mật thư đến, cô mau chóng về kinh."
Nụ của Cẩm Sơ cứng : "Vậy Điện hạ nghĩ ?"
Mật thư triệu hồi nếu về, mà đổi thành thánh chỉ, Cơ Thừa Đình kháng chỉ bất tuân và mưu nghịch khác gì , nên Cẩm Sơ lo lắng.
"Cô tự chừng mực, nàng đừng lo."
Nàng gật đầu.
Đêm đó Cơ Thừa Đình vội vã rời , hiếm hoi ở bên nàng thêm một lúc, mãi đến gần sáng hôm mới .
Nàng cũng còn buồn ngủ.
Thoáng chốc qua hơn nửa tháng, kinh thành truyền đến một đạo thánh chỉ, mấy chữ ngắn gọn, yêu cầu Thái tử lập tức về cung.
Khi thánh chỉ truyền đến Vân Vương phủ, tâm trạng đều khác , Thôi thị thần sắc phức tạp, Tiêu Trục Nguyệt vui sướng khi gặp họa chằm chằm Cẩm Sơ: "Thiên lý rõ ràng, kẻ cuối cùng cũng nhận lấy trừng phạt ."
Triệu hồi Thái tử cùng đoàn về cung, Tiêu Trục Nguyệt chắc chắn rằng Phụ hoàng gây áp lực cho Bắc Lương Đế, nên Bắc Lương Đế mới hạ chỉ triệu hồi.
Mục đích chính là nghiêm trị Thái tử và Thái tử phi.
Cẩm Sơ thần sắc đạm bạc, thèm để ý.
những kẻ, nàng càng nhượng bộ, chúng càng kiêu căng ngông cuồng: "Thịnh Cẩm Sơ, ngươi hại sỉ nhục suốt hơn một tháng, Phụ hoàng nhất định sẽ chủ cho , đợi ngươi dập đầu tạ tội!"
Lời dứt, bên ngoài một bức thư gửi đến nhanh như cưỡi ngựa phi nhanh, đến lật xuống ngựa, Tiêu Trục Nguyệt liền nhận , chính là thị vệ bên cạnh Phụ hoàng, nàng vô cùng vui mừng bước tới: "Lý thị vệ, ngươi đến đây, Phụ hoàng phái ngươi đến truyền tin ?"
Lý thị vệ gật đầu, rút thư , còn kịp thì Tiêu Trục Nguyệt giật lấy, nắm chặt trong lòng bàn tay lắc lắc về phía Cẩm Sơ phía : "Thịnh Cẩm Sơ, ngươi sắp gặp xui xẻo !"
Nói đưa thư cho Thanh Phỉ: "Đọc!"
Thanh Phỉ nhận lấy, khi mở thư rõ nội dung thì sắc mặt đại biến, thể run rẩy thể tin nổi.
Đợi hồi lâu cũng thấy Thanh Phỉ thành tiếng, Tiêu Trục Nguyệt sốt ruột, giục giã: "Mau ."
Thanh Phỉ run rẩy đưa thư qua: "C-Công chúa, mau xem , xảy chuyện , Thục phi nương nương tư thông với khác, chứng cứ xác thực Hoàng thượng đ.á.n.h lãnh cung ."
Tiêu Trục Nguyệt đột ngột ngẩng đầu, thất thanh hét lên: "Ngươi bậy bạ gì đó!"