Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 158: Thái tử thay đổi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:36:45
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong Nam Uyển Đông Cung, Lâm Vận Chiêu cứ bám riết chịu rời , dính chặt lấy Thần ca nhi, thỉnh thoảng vài câu lấy lòng, Cẩm Sơ xem như thấy, cũng chẳng đuổi . Thần ca nhi, dù còn nhỏ tuổi nhưng Lâm Thái Hậu nuôi dạy, toát khí thế cao ngạo, ánh mắt sinh mẫu hề che giấu sự khinh bỉ, coi thường. Thế nhưng Lâm Vận Chiêu chẳng hề tự nhận điều đó. Cẩm Sơ lắc đầu.

 

Ở một phía khác, hai tiểu gia hỏa Triều Hi và Lạc Yến, vì đường sá mệt mỏi nên sớm đưa đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi. Cẩm Sơ lắng nha Lục Ấm bẩm báo chuyện lớn nhỏ ở Đông Cung suốt gần bốn năm qua. Giữa lúc , Lâm ma ma bước qua ngưỡng cửa , chợt thấy Lâm Vận Chiêu đang dẫn Thần ca nhi ở đây, lão sững sờ giây lát ánh mắt dời đến khuôn mặt Thần ca nhi.

 

Lâm Vận Chiêu thấy , theo bản năng bước tới chắn Thần ca nhi, cảnh giác Lâm ma ma, càng thêm bất mãn Cẩm Sơ. Đã ba năm , mà vẫn giữ Lâm ma ma! Nếu ở trong tay nàng, sớm hóa thành một nắm đất vàng .

 

“Đây chắc là Đại công tử , lão sớm thông minh lanh lợi, hôm nay thấy, quả nhiên đáng yêu, một vẻ ngoài thông minh.” Lâm ma ma nhận ánh mắt khác thường của Lâm Vận Chiêu, theo bản năng bước tới gần Thần ca nhi.

 

Thần ca nhi đ.á.n.h giá Lâm ma ma, nhíu mày: “Ngươi là ai?”

 

Lâm ma ma ha hả : “Lão là v.ú nuôi của phụ vương ngươi, Lâm ma ma.”

 

Thần ca nhi lập tức nở nụ , thậm chí còn thu tính khí, hướng về Lâm ma ma gọi một tiếng: “Ma ma khỏe.”

 

Lời khiến Lâm ma ma vui mừng khôn xiết, lão cong lưng đ.á.n.h giá Thần ca nhi: “Đại công tử và Điện hạ hồi nhỏ quả thực giống như đúc, nếu Tiên Hoàng hậu còn tại thế, nhất định sẽ đỗi an ủi.”

 

Bốn chữ “giống như đúc” lọt tai Cẩm Sơ, nàng khỏi đ.á.n.h giá Thần ca nhi. Luận về tướng mạo, Thần ca nhi da dẻ trắng nõn, đôi mắt hạnh tròn xoe, mày thanh mắt tú, phần nhiều vẫn giống Lâm Vận Chiêu, tùy ý phô trương, rực rỡ động lòng . Trong những đứa trẻ cùng tuổi, quả thực tướng mạo tệ.

 

Song khí chất già dặn khiến Thần ca nhi toát một vẻ mệt mỏi thuộc về lứa tuổi . Đối mặt với Thần ca nhi, Cẩm Sơ nhiều bỏ qua tuổi thật của y.

 

“Ngươi tên là Thần ca nhi , tương lai, tương lai nhất định sẽ đại tiền đồ.” Lâm ma ma xong, chợt nhận lỡ lời, lập tức sửa : “Thần ca nhi là trưởng, yêu thương , chăm sóc .”

 

Rõ ràng là dáng vẻ của bậc trưởng bối.

 

Cẩm Sơ liếc mắt Lâm ma ma, nãy còn gọi là Đại công tử, giờ gọi là Thần ca nhi , lão già quen thói nước lấn tới. Thần ca nhi từ chối, Lâm Vận Chiêu cũng ngầm đồng ý, Cẩm Sơ cũng lười nhiều, giả vờ thấy, nhưng Thần ca nhi đầu Cẩm Sơ: “Ta là trưởng tử của phụ vương, là đại ca ca, sẽ chăm sóc cho .”

 

Cẩm Sơ nhướng mày, cong môi .

 

“Thần ca nhi thật hiểu chuyện.” Lâm ma ma .

 

Đợi một canh giờ , bên ngoài truyền tin Cơ Thừa Đình trở về, Lâm Vận Chiêu khó che giấu sự kích động dậy về phía cửa.

 

Bóng dáng Cơ Thừa Đình càng ngày càng gần, sắc mặt lạnh, đôi đồng tử đen tuyền Thần ca nhi. Chỉ một cái liếc mắt, dọa Thần ca nhi rụt .

 

“Điện hạ, Thần ca nhi còn nhỏ, ba năm gặp chớ dọa sợ Thần ca nhi, nên đối xử công bằng như , như hai mới thể hòa thuận hơn.” Lâm ma ma với vẻ mặt ý, chắn Thần ca nhi: “Năm xưa khi Tiên Hoàng hậu nuôi dưỡng , còn thường xuyên đưa và Nhị Hoàng tử chơi, giữa nên quá nhiều phức tạp, nếu hòa thuận, cũng là do đại nhân dạy dỗ .”

 

Khi lời , lão quên liếc về phía Cẩm Sơ. Ý điều chỉ.

 

Cẩm Sơ tức đến bật , mấy tháng nay thèm để ý đến Lâm ma ma , lão già lẽ tưởng khi về kinh chống lưng ? Ngay cả chủ tử cũng dám bóng gió!

 

“Hai đứa trẻ đầu gặp mặt, từng hiềm khích, ngược là Lâm ma ma hết đến khác cố ý chia rẽ, liên tục nhắc nhở về phận, trách nhiệm của đứa trẻ, đứa trẻ lớn thế thể hiểu gì?” Cẩm Sơ chịu nổi nữa, quát mắng Lâm ma ma: “Cút ngoài!”

 

Chữ “cút” thốt , Lâm ma ma sững sờ, khuôn mặt già nua đỏ bừng, nghiêng mắt Cơ Thừa Đình, tủi gọi một tiếng Điện hạ.

 

Lông mày dài của Cơ Thừa Đình nhướng lên, đợi phân phó kéo lê Lâm ma ma ngoài.

 

Thấy , niềm vui của Lâm Vận Chiêu vơi ít, nàng nghiêm chỉnh khuỵu gối hành lễ với Cơ Thừa Đình: “Thiếp tham kiến Điện hạ.”

 

Cơ Thừa Đình khẽ “ừ” một tiếng.

 

“Đa tạ Điện hạ đưa Thần ca nhi từ Từ Hòa Cung về…” Lâm Vận Chiêu một nửa thì đối diện với ánh mắt lạnh lẽo bức của Cơ Thừa Đình, sợ đến nuốt ngược lời trong, chân mềm nhũn quỳ sụp xuống đất.

 

“Đưa đứa trẻ về, bớt qua với bên .” Giọng điệu của Cơ Thừa Đình ngầm chứa lời cảnh cáo.

 

Thân thể Lâm Vận Chiêu run rẩy, kích động vui mừng liên tục gật đầu: “Thiếp hiểu.”

 

Thần ca nhi chịu rời , ánh mắt trừng trừng Cơ Thừa Đình: “Tằng tổ mẫu , là trưởng tử của phụ vương, do trắc thất sinh , giống như Triều Hi , ở bên phụ vương, phụ vương đích dạy dỗ .”

 

“Trưởng tử?” Cơ Thừa Đình lạnh, liếc mắt Lâm Vận Chiêu, dọa nàng vội vàng bịt miệng Thần ca nhi, lôi kéo bế .

 

Bên tai thanh tĩnh , sắc mặt Cơ Thừa Đình hòa hoãn hơn, xuống, Cẩm Sơ rót chén dâng lên, Cơ Thừa Đình lộ vẻ áy náy: “Là do cô nhất thời mềm lòng, để vị trí đích trưởng tử vốn thuộc về Triều Hi chiếm mất.”

 

Cẩm Sơ lắc đầu, những năm Cơ Thừa Đình bước khó khăn, nàng đều rõ: “Hôm nay Điện hạ mạo phạm Thái Hậu, chăng đang nhắc nhở Lâm gia?”

 

Thái Hậu vốn nên an dưỡng tuổi già, cố tình thích nắm quyền buông, phụ Lâm gia là kẻ hiếu thảo mù quáng, Lâm Thái Hậu dễ dàng tẩy não. Vì để mở đường cho Thần ca nhi, một lòng theo ý của Thái Hậu. Cơ Thừa Đình công khai x.é to.ạc mặt nạ với Lâm Thái Hậu, cũng là để cho Lâm gia , thèm trưởng tử do Thái Hậu nuôi lớn. Nếu vẫn cố chấp tỉnh ngộ, trưởng tử nhất định sẽ vứt bỏ. Điều gì nặng, điều gì nhẹ? Lâm gia nhất định từ bỏ. Hơn nữa, cái gọi là trưởng tử , căn bản huyết mạch của Cơ Thừa Đình, chuyện , Lâm gia chỉ là mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-158-thai-tu-thay-doi.html.]

 

Cơ Thừa Đình gật đầu, : “Cẩn Du giữ kinh thành, đến nay thành hôn. Hôm nay phụ hoàng ý ngoài lời là tán thành mối hôn sự , hai nhà quyền thần nên kết .”

 

Ngay từ bốn năm , khi ban đầu kế hoạch Tây Quan, định Tần Cẩn Du và Triển Vạn Lăng khi thành hôn sẽ cùng Tây Quan. Bọn họ mới thì lưng Tần Cẩn Du giữ . Hôn sự cũng chậm chạp tổ chức, trì hoãn hết đến khác. Tần Lão Phu Nhân mang bệnh trong vài cung, đều Bắc Lương Đế tìm cách từ chối. Tức đến mức Tần Lão Phu Nhân bệnh nặng một trận, suýt nữa qua khỏi, mấy năm nay thể càng ngày càng kém, dùng t.h.u.ố.c duy trì thể, ngày ngày chịu đựng giường.

 

Cẩm Sơ hít một thật sâu: “Vậy Hoàng thượng ý gì?”

 

“Có ý dùng Triển tướng quân bình định Đông Nguyên, thấy Triển gia nâng đỡ Tần gia, thế lực lớn mạnh.”

 

“Một vị quân vương thể lời giữ lời? Phá hoại nhân duyên của khác!” Giọng điệu Cẩm Sơ tự chủ mà cao lên, vô cùng tức giận, hôn sự của Tần Cẩn Du và Triển tỷ tỷ trì hoãn suốt bốn năm, đến nay vẫn giữ chịu buông, rõ ràng là gây khó chịu cho khác.

 

Cơ Thừa Đình thấy nàng tức nghẹt thở, vội vàng rót chén nước đưa qua: “Đã trở về , một chuyện vẫn cần xoay sở, cũng vội trong chốc lát.”

 

Cẩm Sơ gật đầu. Dưới lời khuyên của Cơ Thừa Đình, tâm trạng nàng dần định trở .

 

Đông Cung trở về, cục diện kinh thành xáo trộn , Thái tử bây giờ còn là Thái tử của ngày xưa. Từ Tây Quan trở về, binh quyền trong tay chậm chạp chịu giao nộp, Bắc Lương Đế hỏi hỏi nhiều , cũng Thái tử thoái thác. Khiến Bắc Lương Đế tức giận mà dám . Đến nay, khắp Bắc Lương ai mà chẳng Thái tử lòng hướng về bách tính, cùng dân chia sẻ ngọt bùi cay đắng, bất cứ ai cũng tìm một sai sót nào. Bắc Lương Đế cách nào với Thái tử.

 

Thế mà Đông Nguyên thỉnh thoảng truyền tin tức đến, chất đống bàn ngự, Bắc Lương Đế lo lắng vô cùng, liên tục nổi giận mấy ngày.

 

“Thái tử ?”

 

“Bẩm Hoàng thượng, Điện hạ ngoại ô.”

 

“Đến lúc nào , còn tâm trí ngoại ô, gọi về cho trẫm!”

 

Khi Cơ Thừa Đình trở về trời chạng vạng, sắc mặt Bắc Lương Đế âm trầm, khó coi, nhưng khi Cơ Thừa Đình ném một nam tử xuống đại điện, lửa giận của Bắc Lương Đế trong chốc lát thu về.

 

Mèo con Kute

28. “Phụ hoàng, một đường theo dõi nhi thần, lén lút rình rập, nhi thần bắt giữ, khi điều tra hóa là nghĩa tử của Mạnh công công, đến nay vẫn còn việc trong cung.”

 

Ba chữ “Mạnh công công” lúc nơi đều nhắc nhở Bắc Lương Đế, năm xưa từng mưu hại Thái tử phi, Bắc Lương Đế hít một thật sâu, lập tức hạ lệnh đ.á.n.h c.h.ế.t đó bằng gậy.

 

Bắc Lương Đế thẳng: “Thái tử, trẫm Trấn Vương xưng đế ở Đông Nguyên, khiến bách tính lòng hoang mang, con ?”

 

“Phụ hoàng, quốc khố Bắc Lương trống rỗng, một năm rưỡi chịu nổi chiến tranh nữa.” Cơ Thừa Đình cũng né tránh.

 

Bắc Lương Đế theo bản năng buột miệng : “Thịnh gia chẳng bạc ?”

 

Lời , mặt Bắc Lương Đế hiện lên sự hổ, hắng giọng giải thích: “Thái tử, ý của trẫm là đại nạn mắt, Thái tử phi nên vì nước mà suy nghĩ, giúp hoàng tộc cũng là giúp chính nàng, dù trẫm cũng già, giang sơn Bắc Lương sớm muộn gì cũng giao tay con.”

 

Bắc Lương Đế giải thích thế nào cũng thể đổi việc hoàng tộc để mắt đến tài sản của Thịnh gia. Trước đây còn Thôi thị kẻ ác, cưỡng đoạt gia sản Thịnh gia, lưng Thôi thị đưa cho triều đình, bây giờ Thôi thị diệt vong . Quốc khố trống rỗng, vấn đề triều đình thể đ.á.n.h trận nữa lộ .

 

Bắc Lương Đế lo lắng đầy lòng : “Cứ coi như trẫm nợ Thái tử phi, đợi chiến sự kết thúc, trẫm sẽ chọn một khối phong địa ban cho Thái tử phi để đền bù.”

 

Cơ Thừa Đình hỏi ngược : “Hành động giải quyết gốc rễ, khi Thịnh Quốc Công mất, sản nghiệp của Thịnh gia còn như xưa, Thái tử phi xuất giá đó sản nghiệp ai quản lý, nhiều bán , năm xưa Triệu gia thôn tính một ít, Thôi thị xâm chiếm, ngay cả Thái tử phi bản cũng Thịnh gia còn bao nhiêu sản nghiệp, phụ hoàng nếu trưng dụng gia sản Thịnh gia, nhất định sẽ đ.á.n.h rắn động cỏ.”

 

“Đánh rắn động cỏ?” Mí mắt Bắc Lương Đế giật giật.

 

“Sau khi sự kiện Thôi thị xâm chiếm xảy , tất cả cửa hàng danh nghĩa của Thịnh gia, chỉ đăng ký sổ sách, mà còn thêm một lớp bảo vệ, bất cứ ai kể cả Thái tử phi bản , gửi rút tiền lớn, xoay vòng vốn, đều mười hai chưởng quỹ đồng thời ký tên và điểm chỉ.”

 

Bắc Lương Đế tức đến bật : “Cửa hàng của còn cần chưởng quỹ ký tên và điểm chỉ, trẫm quả thực từng đến. Thái tử lẽ đang đề phòng trẫm, cố ý ?”

 

Cơ Thừa Đình mặt đỏ, tim đập nhanh tiếp tục : “Phụ hoàng hiểu lầm nhi thần , cửa hàng Thịnh gia thi hành mô hình chia lợi nhuận, cứ cách một năm rưỡi sẽ mười hai chưởng quỹ khắp nơi kiểm tra sổ sách, mười hai phận giữ kín, cũng là thương nhân, nô bộc, phần lớn là giang hồ. Nếu kẻ cưỡng ép động chạm đến sản nghiệp Thịnh gia, tin tức ắt sẽ lan truyền, trong mười hai sẽ điều tra chuyện . Hành động , là để bảo vệ gia sản Thịnh gia truyền từ đời sang đời khác.”

 

Lời khiến râu của Bắc Lương Đế run lên bần bật vì tức giận. Nói chính là đề phòng triều đình, bí mật trưng dụng, đó là điều thể. Đến lúc đó thiên hạ đều , triều đình Bắc Lương trưng dụng tài sản Thịnh gia, đến việc c.h.ử.i rủa, chừng còn mang tiếng ăn chặn gia tài của còn nối dõi.

 

Bắc Lương Đế nghĩ đến đây, khỏi tim đau nhói, trong lúc tức giận phất tay, để Cơ Thừa Đình lui xuống. Đợi rời , Bắc Lương Đế tức đến mức cầm chén bàn đập xuống: “Thái tử đổi , nếu là , trẫm nấy, từng cãi lời!”

 

Một đám nô bộc trong điện sợ đến quỳ rạp đất run cầm cập. Rất lâu , Trung Công

 

Trung Công Công bước : “Hoàng thượng, lẽ trong lòng Điện hạ vẫn còn uất giận. Thứ nhất, Lâm Trắc Phi lời Thái hậu, cưỡng ép sinh non, coi trọng hài tử, động cơ bất thuần. Thứ hai, vẫn là chuyện Mạnh Công Công , Thái tử vẫn còn canh cánh trong lòng. Lão nô còn Thái tử phi hôm nay triệu Triển cô nương cung.” Ba chữ “Triển cô nương” tựa như một nhát búa tạ giáng xuống tâm khảm Bắc Lương Đế, Người nhíu chặt mày, trầm mặc hồi lâu .

 

Trung Công Công vẫn tiếp lời: “Thái hậu đặt cho Đại công tử cái tên như , thỉnh Thái sư dạy dỗ, hài tử nhỏ như thế thể hiểu gì đây? Điện hạ là hiểu quy củ nhất, Người kiêng dè Lâm gia chừng mực…” Lời dứt, bên ngoài tiếng truyền , Lâm Huệ Phi cầu kiến.

 

Lâm Huệ Phi, tức Lâm Vân Yên, ba năm khi nhập cung vô tình ngộ nhập tẩm cung Bắc Lương Đế, khi sủng hạnh, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi thăng cấp thành Tứ phi.

 

 

Loading...