Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 205: Trình Diễn Tài Nghệ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:37:52
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ trong vòng hai ngày, Triển gia liền phái gửi đến một tấm thiệp mời, đó ba ngày Liễu gia sẽ tổ chức một yến tiệc thưởng hoa. Trong thiệp còn kẹp một phong thư, thư, Triển phu nhân giải thích rằng Liễu gia lục cô nương năm nay mười lăm tuổi, yến tiệc thưởng hoa là để tuyển chọn một phu quân thích hợp cho lục cô nương.
Liễu gia, họ hàng chi thứ của Liễu Quý phi. Liễu lão phu nhân hiện tại là dì của Liễu Quý phi, nửa năm cả nhà dọn kinh thành. Cẩm Sơ nhận lấy thiệp mời, khóe môi khẽ cong lên nụ . Động tác của Triển phu nhân quả là nhanh nhạy, Trấn Vương phi còn gọi vị Liễu lão phu nhân một tiếng dì tổ mẫu. Có quan hệ họ hàng với nhà ngoại của Trấn Vương, yến tiệc thưởng hoa do Liễu gia tổ chức, Trấn Vương phi cũng khó mà chối từ. Cuối thư, Triển phu nhân rằng Trấn Vương phi tư tàng một bộ phượng bào, từng là do Thái Tổ Hoàng đế phái chế tạo, ban đầu là để chuẩn cho Liễu Quý phi. Khi Liễu Quý phi lâm chung, một ngọn lửa lớn thiêu rụi nàng , bộ phượng bào cũng vì thế mà cơ hội khoác lên. Cẩm Sơ nhướng mày, chìm trầm tư. Chốc lát đốt phong thư , dặn dò Phi Nhạn: “Cứ mỗi tháng tra xét kỹ lưỡng đám nô tỳ ở Đông Cung, nhất định rõ gốc gác.” Phi Nhạn gật đầu.
Ngoài , Cẩm Sơ một suy nghĩ. Đêm đó liền nhắc đến với Cơ Thừa Đình: “Ta cho hai đứa trẻ học y thuật.” Không cầu y thuật cái thế, ít nhất cũng năng lực phân biệt độc dược, để thể tự bảo vệ bản . Cơ Thừa Đình trầm ngâm gật đầu: “Sau cứ để Hồng Chi theo Nhạc Yến, bên cạnh Triều Hy, cô sẽ tìm thêm một thích hợp.” “Cũng .” Những chuyện xảy ban ngày Cẩm Sơ cũng giấu giếm. Sắc mặt Cơ Thừa Đình trầm xuống: “Cô sẽ phái dọn dẹp Đông Cung một lượt, chuyện , cô sẽ cho một lời giải thích.” Cẩm Sơ cũng gì thêm.
Thoáng cái hai ngày , Liễu gia tổ chức một yến tiệc thưởng hoa. Nể mặt Trấn Vương, ít phu nhân quyền quý kinh thành đều đến góp vui. Triển gia và Tần gia đều nhận thiệp mời. Tần lão phu nhân vốn còn đang chờ xem xét, Triển Vạn Lăng nhỏ vài câu, Tần lão phu nhân cũng còn e dè, sai chuẩn xe ngựa đến dự. Đây cũng là đầu tiên Tần lão phu nhân ngoài khách gần năm năm.
Liễu gia vì yến tiệc thưởng hoa còn đặc biệt mời đến những tài tử giai nhân nổi tiếng, cả Tam triều Thái phó, thậm chí lão phu tử của thư viện cũng đều mời đến. Xe ngựa của Trấn Vương phi đậu sớm ở cổng Liễu gia. Trấn Vương phi tay dắt Cơ Dĩnh bước xuống xe ngựa, hai con mặc y phục cùng màu, màu tím chàm. Trấn Vương phi cửa, lập tức thu hút sự chú ý của nhiều .
Mèo con Kute
“Thoáng cái Vương gia lớn đến nhường .” “Tuổi nhỏ mà tướng mạo phi phàm, thấy phong thái bất phàm.” Các lời khen ngợi thi đổ đến như thủy triều. Trấn Vương phi chỉ khẽ mặt, nâng tay xoa đầu Cơ Dĩnh, khóe môi cong lên nụ : “Đứa trẻ ở tuổi quả thực thích lớn vóc, mới chỉ một năm thôi mà cao vổng lên một đoạn lớn.” Được đám đông vây quanh cửa, trong sân tụ tập ít khách khứa. Liễu gia lão phu nhân đích đón, hành lễ với Trấn Vương phi, nhưng Trấn Vương phi đỡ dậy một bước: “Người nhà cần khách khí.” Liễu lão phu nhân nương theo tay Trấn Vương phi chậm rãi lên, nụ mặt càng thêm đậm: “Mấy tháng gặp, Vương phi vẫn khỏe chứ?” “Vẫn như .”
Sau vài câu xã giao, là ai nhắc đến một câu: “Mấy ngày nay một bài văn cực , lưu truyền khắp nơi , chăng là bài 'Hàn Môn Phú' ?” Ba chữ “Hàn Môn Phú” nhanh thu hút sự chú ý của Trấn Vương phi. Nương theo đó sang, chỉ thấy cách đó xa mấy đang vây quanh thảo luận bài văn. Liễu lão phu nhân cũng nương theo sang, : “Chỉ còn nửa tháng nữa là đến điện thí khoa cử , ai sẽ đỗ cao, Vương phi nghĩ ?” Trấn Vương phi nhướng mày, bất ngờ thấy vài bóng dáng quen thuộc, chính là mấy học tử dự thi điện thí, nàng khẽ nhíu mày.
“Ta định chọn một cho Lục nhi.” Liễu lão phu nhân hạ thấp giọng. Sắc mặt Trấn Vương phi ẩn hiện vẻ vui. Bỗng nhiên một học tử đến mặt Cơ Dĩnh, lấy từ trong lòng một tập sách: “Tiểu Vương gia, đây là tập học sách đang lưu truyền mạnh ở kinh thành gần đây, bên trong thu thập nhiều thơ từ, văn chương cực , trong đó còn của ngài.” Lật trang đầu tiên và trang thứ hai, chính là bài văn Cơ Dĩnh từng , còn một bài thơ từ. Thấy , Cơ Dĩnh nhướng mày, hứng thú nhận lấy lật xem. Y ngẩng đầu với Trấn Vương phi: “Mẫu phi, những thơ từ văn chương , nhi thần đều qua .” “Vậy ?” Trấn Vương phi , chỉ cho rằng học tử cố ý nịnh bợ Cơ Dĩnh, mới chút khôn vặt, cũng để tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-205-trinh-dien-tai-nghe.html.]
Liễu lão phu nhân : “Mấy ngày một bức họa, hôm nay đặt một giải thưởng nhỏ, mời chư vị một bài thơ xem .” Nhắc đến chuyện , mặt chư vị đều lộ vẻ nóng lòng thử. Liễu lão phu nhân đầu Cơ Dĩnh: “Cứ để Tiểu Vương gia tay ?” Cơ Dĩnh chút do dự gật đầu, hề e ngại. Một bức họa nhanh bày lên. Chi bằng là bốn bức họa thì đúng hơn là một bức họa. Trong tranh lượt bốn cảnh xuân hạ thu đông. Dù trông vẻ chen chúc, nhưng nối liền với một cách cực kỳ khéo léo. Tiểu tư khiêng mấy cái bàn đặt lên, đó bày bút, mực, giấy, nghiên. Cơ Dĩnh cầm bút nhanh bốn câu thơ lên giấy, chữ đầu mỗi câu chính là xuân, hạ, thu, đông. Bút hạ xuống, xung quanh vang lên tiếng vỗ tay.
“Hay lắm!” “Thơ của Tiểu Điện hạ thật tuyệt!” “Tuổi nhỏ mà thể bài thơ , thật sự hiếm thấy.” Cơ Dĩnh đặt bút xuống, khiêm tốn : “Đều là do sư phụ dạy .” Một câu khiêm tốn lễ độ, còn quên đẩy công lao cho sư phụ. Mấy vị Thái phó là do Trấn Vương đích chỉ định cho Cơ Dĩnh, thấy , mặt đều lộ vẻ tự hào. Một trong đó còn quên khen: “Tiểu Điện hạ thông minh lanh lợi, nếu thời gian nhất định sẽ tạo hóa hơn.” Câu dám tùy tiện tiếp lời, chỉ ha hả.
Trấn Vương phi để ý, Liễu lão phu nhân: “Ta yến tiệc thưởng hoa cũng gửi thiệp mời cho Thái tử phi, thấy Thái tử phi đến?” Liễu lão phu nhân rướn cổ về phía cửa, lắc đầu bày tỏ : “Có lẽ là quá bận.” Đang chuyện thì bên ngoài truyền đến tin Tần lão phu nhân đến, lâu đến mặt. Liễu lão phu nhân : “Thật là khách quý hiếm, ngờ Tần lão phu nhân thể nể mặt đến.”
Tần lão phu nhân liếc nhanh qua bài thơ bàn, chốc lát thu ánh mắt về: “Mấy năm thể khỏe tiện , mấy ngày nay thể thoải mái, cũng góp chút vui, yến tiệc thưởng hoa hôm nay, những đóa hoa đủ màu sắc tâm trạng đều hơn .” Sau vài câu chuyện phiếm, Triển Vạn Lăng liếc bài thơ bàn, khẽ nhíu mày. Hành động nhỏ nhặt Trấn Vương phi phát hiện: “Sao , gì ?” Một câu khiến bầu khí vốn đang vui vẻ bỗng trở nên yên tĩnh. Ánh mắt tất cả đều đổ dồn Triển Vạn Lăng.
Triển Vạn Lăng cũng giật , giải thích: “Thì đều đang xem tập thơ . Bài thơ cũng cực kỳ yêu thích, hai ngày còn dùng thể chữ Nhan Thể để lâm mô, đóng khung treo trong phòng, mỗi câu mỗi chữ đều vặn, quả là tuyệt thế hảo thơ.” Lời dứt, xung quanh im lặng trong chốc lát. “Tần Thiếu phu nhân nhầm , bài thơ là Tiểu Vương gia mới , thể lưu truyền từ mấy ngày ?” Một vị Thái phó lạnh lùng hỏi. Triển Vạn Lăng tức giận : “ rõ ràng là...” “Lăng nhi, vô lễ!” Tần lão phu nhân cau mày: “Nhất định là con nhầm .”
Hai càng như , càng khiến nghi ngờ. Sắc mặt Trấn Vương phi trầm xuống: “Tần Thiếu phu nhân, ý nàng là con trai mượn thơ từ của khác , nàng đừng tùy tiện vu oan!” Cơ Dĩnh bên cạnh cũng lộ vẻ vui. “Trấn Vương phi bớt giận, lẽ là Lăng nhi nhầm...” Tần lão phu nhân nhỏ giọng an ủi. Trấn Vương phi nhịn tức giận: “Nếu nhầm, thì hãy rõ ràng cho , con trai tuy nhỏ tuổi, nhưng ... Bản phi nhớ , Tần Thiếu phu nhân và Thái tử phi mối quan hệ cực , tuổi còn trẻ, càn bậy hỏng thanh danh con trai , cũng gì đáng ngạc nhiên.”
Tần lão phu nhân lời cũng còn ngăn Triển Vạn Lăng nữa. Triển Vạn Lăng ngẩng cằm, sai về phủ lấy bức chữ đóng khung. “Ta nhầm , lát nữa chẳng sẽ rõ?” Mọi thấy Triển Vạn Lăng dáng vẻ thề thốt, một chút cũng giống giả dối. Nhất thời phân rõ rốt cuộc ai đang dối. Tâm trạng của Trấn Vương phi trong chớp mắt quét sạch.