Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 211: Tường đầu thảo ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 03:26:03
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trấn Vương Phi rời , Liễu lão phu nhân với tâm trạng thấp thỏm bất an liền về phía viện của Liễu Lục cô nương. Lục cô nương thấy tổ mẫu trở , liền tiến lên vài bước: “Tổ mẫu, Trấn Vương Phi gì ạ?”
“Là chuyện hôn sự của con.” Gương mặt nhỏ nhắn của Lục cô nương ửng hồng, chút căng thẳng. Liễu lão phu nhân kéo tay Lục cô nương, âu yếm gọi: “Lục nhi, tám vị học tử đều hôn ước, con ưng ý ai ? Chúng nhanh chóng định đoạt hôn sự kỳ khoa cử.”
Vành tai Liễu Lục cô nương đỏ bừng, nàng cúi đầu lẩm bẩm: “Tôn nữ theo sắp xếp của tổ mẫu.”
Nghe , Liễu lão phu nhân liền nhắc đến vị học tử nhà họ Triển. Liễu Lục cô nương đáp: “Triển công tử phong thái và học thức đều gì để chê, chỉ là là nhà họ Triển, mà Triển gia và Vương gia nhất định cùng một con đường. Chúng nương tựa Trấn Vương phủ, nếu cứ dây dưa rõ ràng với Triển gia, trong lòng Vương gia chắc chắn sẽ hiềm khích.”
Chuyện Liễu Lục cô nương cũng từng suy nghĩ.
Vài năm nữa, cục diện định, nàng ở trong , ở ngoài cũng , há chẳng khó xử ?
Liễu lão phu nhân : “Vương gia nhỏ nhen, ý của Vương Phi chính là đồng ý con và vị công tử nhà họ Triển định hôn ước. Đó là Triển gia dốc lòng bồi dưỡng, nếu con về dâu, Triển gia sẽ thể lôi kéo thêm khác, cách khác cũng là giúp đỡ Vương gia .”
Liễu Lục cô nương ngạc nhiên ngẩng đầu, đôi má nhuộm hồng, hai tay siết chặt khăn lụa, là kinh ngạc là vui mừng.
Nàng siết chặt cánh tay Liễu lão phu nhân, nũng nịu vài câu, nụ gương mặt Liễu lão phu nhân càng lúc càng đậm, bà vỗ vỗ mu bàn tay Liễu Lục cô nương: “Con yên tâm, khoa cử sắp đến, sẽ sai truyền lời cho Triển gia ngay.”
Ban đầu, Liễu lão phu nhân định tự .
nghĩ , con gái nhà họ Liễu vốn kiều quý, nếu bà đích đến sẽ vẻ mất giá, như thể đang cầu xin Triển gia cưới con gái nhà họ Liễu .
Thế là bà sai ma ma cận bên cạnh mang theo trọng lễ bái phỏng. Ma ma đảm bảo chắc nịch: “Lão phu nhân, Lục cô nương thông minh như băng tuyết, dung mạo kiều diễm hơn hoa, bao cưới nàng. Triển gia mối là chiếm hời lớn, nhất định sẽ đồng ý.”
Liễu lão phu nhân : “Chỉ mong vị Triển công tử thể một đoạt khôi, đừng thất vọng.”
Nói đoạn, bà phất tay ý bảo ma ma nhanh chóng khởi hành.
Ma ma nhiều, mang theo lễ mừng rầm rộ đến Triển gia. Lúc đó, cổng phủ Tướng quân vây kín ít , ma ma tò mò gần, hỏi một trong đó: “Đây là gì ?”
“Chúng đều là bà mai, đến để cầu cho Triển công tử.”
Sắc mặt ma ma cứng , chen chúc ba tầng trong ba tầng ngoài mà da đầu tê dại, dù cố gắng hét to đến mấy thì tiếng gọi cũng nhấn chìm.
Trong sân, Triển phu nhân trong bộ trang phục võ phục đang cùng Triển Phạm Dư luyện quyền, hai tỉ thí ngang tài ngang sức, ai nhường ai, trán Triển phu nhân thấm những hạt mồ hôi li ti.
Hai bất phân thắng bại.
Một lát Triển phu nhân mới hô dừng, nhận lấy khăn từ tay nha lau trán: “Con cũng cần khiêm nhường.”
“Là cô mẫu bao năm vẫn phong thái như xưa.” Triển Phạm Dư .
Triển phu nhân khẽ , càng thêm hài lòng về cháu trai , bà chỉ chiếc ghế bên cạnh, hai xuống. Nha cũng giấu giếm: “Ngoài cửa Liễu gia cũng phái đến.”
“Liễu lão phu nhân đến ?” Triển phu nhân nhướng mày.
Nha lắc đầu: “Chỉ một lão ma ma.”
Nghe , nụ mặt Triển phu nhân nhạt vài phần, bà bưng lên uống hai ngụm, nhướng mày Triển Phạm Dư: “Con thấy Liễu Lục cô nương thế nào?”
Triển Phạm Dư chau mày, hồi lâu mới ba chữ: “Phi lương phối.” (Không lương duyên )
Có thể thấy Triển Phạm Dư chút hảo cảm nào với Lục cô nương. Triển phu nhân : “Con sự việc , bảy vị học tử trong lòng đều nóng như lửa đốt, hai vì giải khuây mà đêm đó đến thanh lâu, chắc giờ vẫn tỉnh dậy .”
Con em nhà hàn môn từng thấy sự phồn hoa của kinh thành, mấy thể chịu đựng cám dỗ? Mười năm dùi mài kinh sử mà lung lay ở thời khắc then chốt.
“Còn vài thì đóng cửa ngoài, nhưng tâm lý quấy nhiễu .”
Đặc biệt là khi văn chương thi phú của Triển Phạm Dư tiết lộ ngoài, tâm lý của những ảnh hưởng nghiêm trọng, cộng thêm việc phận của Triển Phạm Dư và Triển gia bại lộ.
Không ít còn giữ bình tĩnh.
“Dư nhi.” Triển phu nhân ngữ khí chân thành : “Con bàn đạp cho bất cứ ai, cô mẫu cũng sẽ để khác vấy bẩn tiền đồ của con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-211-tuong-dau-thao.html.]
Thiếu niên dậy, gương mặt trắng trẻo vì luyện công mà ửng hồng, cúi về phía Triển phu nhân, vẻ mặt nghiêm túc: “Triển gia và Thái tử là cùng thuyền, tự nhiên phối hợp với Triển gia để giúp tiểu điện hạ vững vị trí đó, tình riêng con cái đáng nhắc tới.”
Triển phu nhân lắc đầu: “Cũng , tiền đồ của con quan trọng, hôn sự của con cũng quan trọng. Kinh thành nhiều danh môn khuê tú, sẽ đích lựa chọn cho con.”
Mèo con Kute
“Có lao cô mẫu .”
Triển phu nhân nở nụ hài lòng: “Hai ngày con cứ ở trong viện tĩnh dưỡng cho , chuyện bên ngoài lo.”
“Vâng.”
Tiễn bóng lưng thiếu niên rời , Triển phu nhân đầu vài câu với nha , nha lặng lẽ lui xuống, lập tức Tần gia đưa thư.
Tần gia lấy cớ tổ chức yến tiệc, quy mô chút tương đồng với Liễu lão phu nhân, lấy mỹ danh là tuyển phu quân cho cháu gái xuất giá của nhị phòng.
Thiệp mời bay như tuyết.
Tần gia hai năm nay thế lực mạnh, xuất một Hữu Tướng quân Tần Cẩn Du, một đường theo Thái tử, nay vẫn là võ sư của tiểu điện hạ.
Khi thiệp mời đưa đến Liễu gia, Liễu lão phu nhân sa sầm mặt: “Triển gia một cô con gái gả Tần gia , , thêm một mối thông gia nữa ư?”
lúc ma ma đưa thư trở về, phía còn mang theo lễ mừng. Liễu lão phu nhân càng thêm vui: “Chuyện là ?”
“Lão phu nhân, hôm nay Triển gia đến cầu vây kín như nêm cối, lão nô thật sự thể chen , đành về.”
Ma ma thở hổn hển kể chuyện cửa Triển gia, Liễu lão phu nhân càng nhíu mày chặt hơn. Triển công tử chiếm hết phong thái trong bữa tiệc, giờ đây trở thành miếng bánh ngọt.
Biết bao định đoạt chuyện kỳ khoa cử. Cuối cùng, Liễu lão phu nhân thật sự thể yên, quyết định tự một chuyến.
“Chuẩn xe ngựa!”
“Vâng.”
Khi xe ngựa đến cửa Triển gia, những bà mai mới miễn cưỡng rời .
Liễu lão phu nhân cuối cùng cũng chứng kiến cảnh một nam tử trăm nhà cầu hôn. Đợi xa, bà liền sai lên gõ cửa.
Chốc lát , đại môn Triển gia mở , quản gia tiến lên nghênh đón Liễu lão phu nhân . Triển gia rộng lớn toát lên một luồng khí tức trang nghiêm.
Cuối cùng bà cũng gặp Triển phu nhân ở hậu viện.
Nàng vẫn vận một bộ trang phục võ phục, trong tay cầm một cây thương hồng , múa thương mắt, dáng vẻ dũng hiên ngang khiến thán phục.
“Phu nhân!” Nha kêu lên.
Triển phu nhân lúc mới dừng , đầu thấy Liễu lão phu nhân, liền nở nụ : “Ồ, thì là lão phu nhân đến, mau mời .”
Liễu lão phu nhân : “Mạo quấy rầy, xin Triển phu nhân thứ .”
“Không lão phu nhân đến đây việc gì?” Triển phu nhân rót một chén đưa đến mặt lão phu nhân, khóe miệng ngậm : “À , Lục cô nương vẫn khỏe chứ?”
Thấy đối phương chủ động nhắc đến Lục cô nương, Liễu lão phu nhân nhận chén xong liền thở dài: “Đứa trẻ là do một tay nuôi lớn, cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú đều tinh thông, là bảo bối đặt ở đầu tim mà cưng chiều. Ai ngờ một bữa tiệc thưởng hoa náo loạn thành thế …”
Nghe Liễu lão phu nhân khen ngợi Liễu Lục cô nương, Triển phu nhân chỉ mà gì, cũng tiếp lời. Đợi hồi lâu, Liễu lão phu nhân nhịn chủ động hỏi: “Dưới con mắt của bao , Lục nhi rơi xuống nước Triển công tử cứu lên, bên ngoài lan truyền những lời đàm tiếu . Lục nhi tâm tư mẫn cảm, cả ngày tự nhốt trong phòng lóc, lão bà tử thấy mà lòng yên.”
Nói đến nước , Triển phu nhân cũng thể giả vờ ngơ nữa, vội vàng khuyên nhủ: “Lão phu nhân, hôm đó cháu trai nhà vì quá lo lắng mới tay cứu , Lục cô nương xin đừng để bụng.”
Những lời đó nàng hề nhắc tới, hiển nhiên là tác thành hôn sự . Liễu lão phu nhân lúc mới sốt ruột: “Nghe Triển công tử vẫn hôn phối…”
“Cháu tuổi còn nhỏ, giữ nó thêm hai năm, khi thành đạt thì vội lập gia đình.” Triển phu nhân vài câu mặn nhạt tiễn Liễu lão phu nhân .
Liễu lão phu nhân vẻ mặt ngượng nghịu, cũng tiện thêm gì nữa, như đống lửa, khi trò chuyện vài câu liền cáo từ.