Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 275:: Tâm Hắc Thủ Lạt ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 12:10:19
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thoáng cái cuối tháng chạp, tuyết lớn rơi đầy, Đông Cung bao phủ trong một màn bạc trắng. Sáng sớm tinh mơ, trời sáng hẳn, Triều Hi Cơ Thừa Đình lôi khỏi chăn, dẫn luyện công. Triều Hi dụi đôi mắt còn ngái ngủ, ồn ào cũng quấy phá, vung quyền chiêu, luyện tập động tác tấn mã.

 

Cẩm Sơ ở cũng còn lòng nào ngủ nữa. Khi ngoài cửa sổ, thấy lờ mờ một màu trắng mơ hồ, nàng ngạc nhiên : “Tuyết rơi ?”

 

“Vâng, nửa đêm hôm qua đột nhiên tuyết lớn rơi.” Phi Sương hầu hạ Cẩm Sơ mặc y phục. Trong phòng cũng đốt địa long, nóng ập tới, phả mặt nàng dịu nhẹ thoải mái.

 

Kéo Lạc Yến dùng bữa sáng, Lạc Yến đột nhiên ngẩng đầu nàng: “Mẫu phi, con cung nhân , tiểu biểu thúc bệnh, mấy ngày nay cung .”

 

Tiểu biểu thúc chính là Cơ Dĩnh.

 

Cẩm Sơ nhướng mày Phi Sương, Phi Sương gật đầu: “ chuyện , bên ngoài đều đồn tiểu vương gia bệnh đến nỗi gượng dậy .”

 

“Lại là phấn hoa đào ?”

 

“Lần thì .”

 

Cẩm Sơ xoa vai Lạc Yến: “Một lát nữa sẽ triệu con dâu Trển đại nhân, là Nhiễm thị, cung hỏi thăm.”

 

Lạc Yến lúc mới giãn mày.

 

Ba đứa trẻ hiếm khi mối quan hệ như . Cơ Dĩnh cũng thỉnh thoảng sai mang tiểu vật đến cho Lạc Yến, thường xuyên hỏi thăm. Lần gặp mặt gần nhất lẽ là ở tang lễ Trấn Vương phi bốn tháng .

 

Sáng hôm đó, triệu Nhiễm Thanh Vũ cung. Nhiễm Thanh Vũ quả nhiên phụ kỳ vọng, mang theo tin tức đến: “Tiểu vương gia quả thực bệnh, hơn nữa là một chứng bệnh quái lạ, cả thần sắc ngơ ngác. Các đại phu dân gian mất hồn, tư nhân mấy trận pháp sự cũng chẳng tác dụng gì. Trấn Vương đang sai khắp nơi tìm hồn đó.”

 

Cẩm Sơ nhíu mày: “Sao đột nhiên thành thế ?”

 

“Một tháng còn lành, đột nhiên ngay cả ăn uống vệ sinh cũng tự , cần khác hầu hạ, ngay cả đường cũng vấp váp. Chuyện giấu kỹ, là từ chỗ đại phu mà tin tức.” Nhiễm Thanh Vũ .

 

Phu quân của nàng, Triển Phạm Dư, là sư phụ chung của tiểu vương gia và Triều Hi. Tiểu vương gia lâu đến học, cách vài ba ngày xin nghỉ. Chuyện Triển Phạm Dư cũng che giấu, nên Nhiễm Thanh Vũ ít nhiều cũng .

 

Sự việc bất thường tất điều quái lạ. Cẩm Sơ tin một đang bình thường bỗng dưng bệnh thành thế , thật quá kỳ lạ.

 

“Còn một chuyện nữa.” Nhiễm Thanh Vũ do dự nên , nghĩ nghĩ vẫn thành thật đáp: “Hai Hình gia Trấn Vương phù trì, trong quân doanh mưu một chức vị thực quyền. Thiếp thể hiểu nổi, Trấn Vương năm con ruột, gối Trấn Vương thế tử cũng đích tử. Xét theo lẽ thường, Trấn Vương cũng thiếu đứa cháu của phòng thứ hai , nhưng cam chịu tiếng mà giữ đứa bé , thật sự kỳ lạ.”

 

Chuyện Cẩm Sơ cũng lấy lạ. Trấn Vương yêu thương Tứ cô nương, mà ngay cả Tứ cô nương cũng thể vứt bỏ. Một như thể vì danh tiếng vương phủ mà thương xót một đứa trẻ chào đời ? Không chắc . Hơn nữa, từ khi Cơ Lệnh trở về, Cơ Dĩnh mới bắt đầu sự đổi. Chuyện lẽ còn liên quan đến Cơ Lệnh.

 

Chỉ là đó hiện đang ở Trấn Vương phủ, nàng cũng tiện tự ý đến vương phủ thăm hỏi. Nàng nhíu chặt mày. Còn về Hình thị, Cẩm Sơ thể nào chút đồng tình. Ban đầu khi Hình thị m.a.n.g t.h.a.i gây ồn ào đến Đông Cung, Hình gia vốn thể nhân cơ hội mà rũ bỏ quan hệ với Trấn Vương phủ, đòi một tờ hòa ly cũng khó chút nào. Hình gia vì con trai mà vứt bỏ con gái, trơ mắt con gái chịu tội. Nàng chung quy cũng thể ép buộc Hình thị thế nào. Chung quy thì mỗi một phận.

 

“Thái tử phi, mấy ngày nữa Lương Đài sơn sẽ Phật hội, sẽ ít đến tham quan, chừng sẽ thu hoạch bất ngờ.” Nhiễm Thanh Vũ .

 

Cẩm Sơ mỉm : “Nói , cũng nên góp vui một chuyến.”

 

Phật hội mỗi năm một , khác với những năm , năm nay do mấy vị lão sư phụ đích tọa trấn chủ trì. Cẩm Sơ mang theo Phi Yến và Hồng Chi hai sớm lên đường. Dưới chân núi quả nhiên tụ tập ít xe ngựa. Các vị phu nhân ai nấy đều khoác áo choàng, núi.

 

Các vị thấy Cẩm Sơ đến liền nhao nhao hành lễ.

 

“Ra ngoài cần nhiều hư lễ như , các vị cứ dậy .” Cẩm Sơ giơ tay miễn lễ, liếc mắt thấy Hình phu nhân trong đám đông. Phía còn theo một phụ nhân ăn mặc lộng lẫy, bám sát Hình phu nhân.

 

Cánh tay Hình phu nhân còn khoác cánh tay phụ nhân , đang nhỏ vài câu. Bỗng cảm thấy một ánh mắt dò xét, khi ngẩng đầu lên thì Cẩm Sơ lướt mắt chỗ khác.

 

Chỉ một cái liếc mắt, Cẩm Sơ thể đoán định Hình phu nhân lo lắng cho phụ nhân đó.

 

“Vị là con dâu cả của Hình phu nhân, Lệ thị. Thành hôn ba năm khó khăn lắm mới m.a.n.g t.h.a.i con nối dõi, hôm nay chắc là đến cầu tự.” Hồng Chi . Nàng liếc mắt thấy bụng Lệ thị nhô lên, thêm việc Lệ thị thỉnh thoảng xoa bụng, liền thai. Thu ánh mắt, nàng gật đầu lên núi.

 

Tuyết rơi đường trơn, bậc thang sáng nay trời sáng quét dọn sạch sẽ. Cẩm Sơ nghiêng đầu hỏi: “Hôm nay Hình thị đến ?”

 

“Chưa từng, nhưng Vân Hòa quận chúa thì mang theo cả nhà đến.”

Mèo con Kute

 

Cẩm Sơ càng thêm hiếu kỳ. Hôm nay là Phật hội cao tăng tại chỗ ban duyên, bao cầu xin đều đến, Hình thị đến ?

 

Lên đến đỉnh núi thì thấy Triển phu nhân và Nhiễm Thanh Vũ hai , cùng với Lục thị, Chung thị, đều là đến cầu phúc bái Phật. Mọi chào hỏi .

 

Vào trong đại điện kinh, Chung thị đột nhiên đến gần Cẩm Sơ, hạ thấp giọng: “Thái... Thái tử phi, mẫu gặp riêng một .”

 

Cẩm Sơ nhướng mày.

 

Chung thị vội vàng cam đoan: “Người cứ yên tâm, mẫu đến gây sự.”

 

Thấy Chung thị vẻ mặt căng thẳng, Cẩm Sơ mỉm : “Ta đáng sợ đến ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-275-tam-hac-thu-lat.html.]

 

Nghe , Chung thị mặt nhỏ đỏ bừng vội vàng lắc đầu.

 

Trong lúc nghỉ giải lao của Phật hội, Cẩm Sơ lấy cớ y phục, đến hậu viện một chuyến. Chung phu nhân sớm đợi ở đây. Hơn bốn tháng gặp, Chung phu nhân cả gầy ít, ánh mắt cũng bình hòa hơn nhiều. Nhìn thấy Cẩm Sơ liền quỳ sụp xuống.

 

“Tội phụ bái kiến Thái tử phi.”

 

Cẩm Sơ giơ tay đỡ nàng dậy, Chung phu nhân lắc đầu: “Hôm nay Phật hội, mới Thái tử phi cũng đến, là một việc bẩm báo, cầu xin lập công chuộc tội.”

 

“Đất lạnh, dậy .” Cẩm Sơ .

 

Chung phu nhân thể từ chối đành dậy. Nàng mặc một bộ y phục đơn sơ, đầu ngay cả một món trang sức tử tế cũng . Trong phòng bài trí cũng đơn giản, một chiếc giường, một chiếc bàn, một cái ghế, còn hai cái rương lớn, bàn đặt một chồng kinh thư chép xong.

 

“Mấy ngày Trấn Vương phủ sai đến chùa phép, cẩn thận hỏi thăm mới tiểu vương gia mắc một chứng bệnh kỳ lạ.”

 

Chuyện vốn dĩ Chung phu nhân thể tiếp cận , nhưng ngăn của Trấn Vương phủ ngày ngày đều đến, chỉ cần hỏi thăm một chút là ngay.

 

Cẩm Sơ hạ mày: “Chung phu nhân gì?”

 

“Cương y!” Chung phu nhân vẻ mặt khẳng định: “Thái tử phi Trấn Vương phi sinh năm đứa con, chỉ tiểu vương gia nhiễm chứng bệnh giống như Trấn Vương phủ ?”

 

Chung phu nhân từ tốn kể: “Trấn Vương phi năm đó khi m.a.n.g t.h.a.i tiểu vương gia đột nhiên mắc quái bệnh, nổi ban. Là do Phạm gia tiến cử cương y mới chữa khỏi cho Trấn Vương phi, từ đó về Trấn Vương phi mới triệu chứng thích hợp với phấn hoa đào.”

 

Giờ đây con cái đều gắn bó với Đông Cung, Chung phu nhân cũng dám gây chuyện gì nữa, chỉ mong hết tất cả những gì .

 

“Cương y, nô tỳ cũng từng qua.” Hồng Chi , “Ở vùng Cương Nam thờ phụng Cương thần, nếu điều gì cầu xin thì cần trao đổi thứ gì đó. Mấy năm hậu cung một quý nhân vì đoạt sủng, sai đến vùng Cương Nam kiếm về một ngọc bài, ngày ngày mang theo bên , ba tháng liền một bước trở thành phi tử. Tuy nhiên, thời gian chẳng kéo dài, vị nương nương đó khác tính kế, đ.á.n.h mất ngọc bài, nhanh đó mặt mọc đầy vết đỏ, cả bốc mùi hôi thối, đầy một tháng thì lở loét mà c.h.ế.t. Nếu điều cầu mong, ắt sẽ trả giá tương ứng.”

 

Chung phu nhân gật đầu: “ là như , điểm lợi hại nhất của cương y chính là cổ trùng, đặc biệt là song sinh cổ, tử mẫu cổ, thể giải bách độc, thể giải vận thế của khác.”

 

Hồng Chi khẩy: “Những thứ đồ chơi thể lộ mặt , mấy năm khi truyền cung phát hiện, Tiên đế thanh trừ một đợt. Tử mẫu cổ chính là độc dược, lấy thể khác để nuôi dưỡng chính .”

 

Nghe hồi lâu Cẩm Sơ mới hiểu : “Ý của ngươi là Trấn Vương phi gặp phản phệ? Có dùng song sinh cổ cho tiểu vương gia?”

 

Chung phu nhân do dự: “Thiếp cũng chỉ là suy đoán, nhưng Trấn Vương phi quả thực từng thờ phụng ngọc bài.”

 

Nàng và Trấn Vương phi thiết, từng thấy qua ngọc bài lộ một . Bởi vì Chung phu nhân cũng từng do dự, nàng cầu xin Chung Quốc công một lòng một với , hồ ly tinh mê hoặc. khi ngọc bài từ cốt tro, nàng sợ nhẹ, liền từ bỏ.

 

“Cương y...” Cẩm Sơ lẩm bẩm.

 

“Song sinh cổ sẽ gặm nhấm não tủy của . Tiểu vương gia bên ngoài mất hồn, khả năng chính là cho ăn song sinh cổ.” Chung phu nhân nghĩ đến đều cảm thấy da đầu tê dại, thoải mái.

 

Cẩm Sơ sắc mặt đổi: “Cho tiểu vương gia hạ cổ, con cổ trùng thì ? Lại nên xử trí thế nào?”

 

“Song sinh cổ tâm ý tương thông, đều đang gặm nhấm não tủy. Thông thường một con c.h.ế.t thì con cũng sống . Thường dùng nhất là cho m.a.n.g t.h.a.i uống, như khi m.a.n.g t.h.a.i thai c.h.ế.t trong bụng, con cổ trùng cũng sẽ c.h.ế.t. Còn về việc bản vật chủ sống c.h.ế.t, thì xem tử cổ thể sống bao lâu.” Chung phu nhân như trút hết bầu tâm sự, tất cả chuyện. Nàng vẻ mặt ngượng nghịu liếc con gái Chung thị: “Thiếp chỉ là qua, từng mấy thứ dơ bẩn .”

 

Chung thị gật đầu tỏ vẻ tin tưởng, mẫu kỵ nhất chính là những thứ .

 

Cẩm Sơ hít sâu một , lập tức hiểu Hình thị m.a.n.g t.h.a.i nuôi dưỡng ở Trấn Vương phủ. Có lẽ Hình thị cho uống cổ. Người hạ cổ nhất định chính là Vân Hòa quận chúa! Vân Hòa quận chúa giả dối mang Hình thị đến Đông Cung cầu nàng chủ, là vì nàng nắm chắc nàng sẽ để Hình thị mất đứa trẻ trong bụng.

 

Thậm chí chuẩn hai phương án. Thứ nhất, lúc đó Hình thị hề uống cổ, Vân Hòa quận chúa đưa đến mặt nàng, nếu nàng cố chấp theo quy củ trừng trị Hình thị, hậu quả tất nhiên là một xác hai mạng! Như nàng sẽ gánh lấy tội danh lòng độc ác.

 

Nếu Hình thị mất con, thì con cổ trùng đó nhất định sẽ hạ cho khác. Có lẽ tìm Hình thị, chỉ là vì Hình thị vặn thai, là đối tượng thích hợp nhất. Như Hình thị đợi đến khi tháng lớn, xảy chút bất trắc, Cơ Dĩnh cũng sẽ gặp xui xẻo theo, thần quỷ ... Tâm tư quả thật đủ độc ác.

 

Cẩm Sơ nghĩ đến thiếu niên nhỏ bé trong vắt hành lang dài, hai vai rũ xuống, đầy mặt u sầu, giống như một cây bèo trôi nổi mặt hồ, bất cứ lúc nào cũng thể đè sập, hướng về nàng : “Người khác ngưỡng mộ sinh cao quý, nhưng ngưỡng mộ bình thường, nhiều toan tính như chứ.”

 

“Nếu đoán sai, thì Trấn Vương phi chắc chắn là khó thoát khỏi cái c.h.ế.t!” Chung phu nhân .

 

Cẩm Sơ hít sâu một : “Vương phi gặp cương y, song tử cổ, một khi lộ chân tướng vương phi chắc chắn sẽ cam lòng.”

 

Sự lựa chọn giữa hai đứa con trai, nhất định là chọn Cơ Dĩnh! Cơ Lệnh chắc chắn sẽ vứt bỏ. Chung phu nhân gật đầu: “ là như .”

 

Nghĩ như nhiều điểm nghi vấn liền thông suốt. Nào là t.h.u.ố.c giải đủ dùng, đều là giả dối. Trấn Vương phi c.h.ế.t , kế hoạch mới thể thuận lợi tiến hành.

 

“Này, như , là nhị công tử và Vân Hòa quận chúa liên thủ sát hại vương phi, vu oan giá họa cho Liễu trắc phi.” Chung thị nghi hoặc của . “Không, lẽ là hai họ dẫn dắt Liễu trắc phi như . Thiếp ngày vương phi mất, cả vương phủ đều lơ lửng một tầng lông tơ mềm mại. Trong khi kinh thành mùa hoa đào, cũng cực kỳ hiếm đào chín, cho dù , cũng thể thu thập nhiều đến , chỉ vùng Lĩnh Nam nửa năm mới . Mọi đều là vì Liễu trắc phi mất con nên mới mất lý trí, nhưng rõ ràng là thu thập lông đào , mất con , cách những bốn năm tháng, lý nào Liễu trắc phi thể .”

 

Chung thị nghi hoặc của , khẳng định Liễu trắc phi khác lợi dụng.

 

Nàng kinh hãi đến lạnh toát sống lưng, một đôi nhi nữ mưu sát mẫu ruột thịt, còn vu oan giá họa cho khác, chỉ vì trừ bỏ nhỏ nhất. Cứ như , Trấn Vương mới chịu phò tá Cơ Lệnh lên ngôi. Cẩm Sơ sắc mặt tái nhợt, vốn tưởng Cơ Lệnh chỉ là kẻ háo sắc đê tiện, nào ngờ lòng độc ác đến , còn cả Vân Hòa quận chúa. Nàng ngẩng mắt Chung phu nhân một cái, sang thì thầm vài câu với Phi Nhạn. Phi Nhạn lập tức rời , chẳng mấy chốc vội vã , gật đầu với nàng: “Triển phu nhân lấy đại cục trọng.” Đây là đồng ý cho Chung phu nhân trở về, Cẩm Sơ : “Ngươi nhiều chuyện như , trong chùa còn an nữa , hãy theo Chung Quốc công phu nhân cùng về phủ . Ngoài , chuyện tuyệt đối tiết lộ cho bất kỳ ai.” Chung phu nhân kinh ngạc mừng rỡ, liên tục cam đoan: “Thái tử phi xin cứ yên tâm, dù trở về Quốc công phủ, vẫn sẽ ngày ngày cầu phúc sám hối, tuyệt đối trễ nải một ngày nào.” “Đa tạ Thái tử phi.” Chung thị cảm tạ. Khi Cẩm Sơ rời khỏi hậu viện, Phật hội vẫn đang tiếp diễn. Triển phu nhân bước về phía nàng, thấy nàng sắc mặt tái nhợt, nhịn hỏi: “Phải chăng quá lạnh ?” “Không , chỉ là vẫn hồn.” Triển phu nhân nhét chiếc lò sưởi tay trong tay cho Cẩm Sơ, : “Nhân tính vốn là ác, chúng cứ bổn phận, thẹn với lương tâm là .” “Ta chỉ là thương tiếc Tiểu Vương gia.” Cẩm Sơ thở dài. Hai sánh bước về phía , còn bước qua cửa thấy một tiếng kêu t.h.ả.m thiết. Cẩm Sơ thuận thế , thì là Lệ thị ngã bồ đoàn, ôm bụng kêu đau. Hình phu nhân bên cạnh vô cùng lo lắng, chắp tay niệm Phật khấn vái: “Cầu xin Phật Tổ cứu giúp con dâu nhà , cái thai là nàng khó khăn lắm mới mang .” “Mẫu, mẫu … đau…” Hạ của Lệ thị nhanh thấy huyết, m.á.u thấm ướt xiêm y, dọa Hình phu nhân vội vàng phái mời đại phu. Một biến cố khiến Phật hội đành dừng . Triển phu nhân : “Xem chừng cái thai ba tháng, thấy huyết, e rằng khó mà giữ .”

 

 

Loading...