Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 340:: Thân thích xa ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:19:02
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời như đ.â.m trúng tim gan Quý Trường Hành, hít sâu một : “Khẩn cầu tổ mẫu chủ.”

 

Quý lão phu nhân sớm chọn đối tượng: “Phương Đồ đó tệ.”

 

“Phương biểu ?” Quý Chỉ Tình ngạc nhiên, nghi hoặc về phía Quý lão phu nhân. Nàng thấy đối phương nét mặt ngưng trọng, dường như hề đùa, liền mím chặt môi, khẽ hỏi: “Chưa chắc Phương biểu nguyện ý.”

 

Quý lão phu nhân liếc mắt Quý Chỉ Tình: “Đứa trẻ Phương Đồ băng tuyết thông minh, rõ gốc gác, Phương gia là họ hàng bên mẫu con, mẫu con hẳn sẽ vui mừng.”

 

Phương gia cũng thuộc phe Thái tử, đặc biệt Phương Đồ còn thiết với Lạc Yến. Quý lão phu nhân cũng gặp Phương Đồ vài , thấy nàng hoạt bát, lanh lợi.

 

Quý Chỉ Tình gì, sang Quý Trường Hành, chỉ thấy khẽ nắm chặt nắm đấm, cau mày, đáy mắt lộ vẻ kháng cự, rõ ràng là .

 

“Đối với Thiên gia mà , Quý gia chúng chẳng qua chỉ là bề . Bao nhiêu năm qua mấy ai kết cục ?” Quý lão phu nhân lời lẽ nặng trĩu.

 

Mãi lâu , Quý Trường Hành hít sâu một : “Tôn nhi theo tổ mẫu sắp xếp.”

 

Quý phu nhân ngày ngày cung chịu tội, con thể ngơ? Quý Trường Hành thỏa hiệp. Tranh giành quyền bính, xưa nay nào cho phép bề can thiệp.

 

Nếu còn lùi bước, hiểu chuyện .

 

Đợi khi Quý phu nhân trở về phủ, Quý lão phu nhân cho đưa nàng . Hai trò chuyện hơn một canh giờ, Quý phu nhân bất chấp trời tối, đến Phương gia một chuyến.

 

Rầm!

 

Chiếc chén tay Phương phu nhân rơi xuống đất, vỡ tan. Bà kinh ngạc Quý phu nhân: “Cái , cái tự dưng trúng Đồ nhi của ?”

 

từng nghĩ sẽ kết với Quý gia.

 

Đặc biệt là với Quý Trường Hành, bao nhiêu đang dõi theo .

 

Quý phu nhân thấy Phương phu nhân phản ứng mạnh như , nghi hoặc hỏi: “Nàng đang sợ gì ?”

 

“A?” Phương phu nhân ngẩn , mặt đỏ bừng, xua tay: “Không, , chỉ là quá đột ngột, chút chuẩn nào. Khắp kinh thành đều Trường Hành công tử tâm ý với công chúa, ngay cả Cơ Lạc Lạc của Trấn Vương phủ cũng từ chối, Đồ nhi nhà tùy tiện như , thể xứng với Trường Hành công tử?”

 

Trong lòng Phương phu nhân một trăm phần trăm vui.

 

“Đồ nhi là nó lớn lên, lẽ nào còn thể bạc đãi nó ư? Nó cũng còn nhỏ nữa, cũng đến lúc tìm một nhà chồng .” Quý phu nhân hiểu lầm Phương phu nhân lo lắng Phương Đồ về dâu sẽ chịu thiệt thòi, vội vàng khuyên nhủ: “Ta sẽ coi Đồ nhi như con gái ruột mà đối đãi.”

 

Phương phu nhân lắc đầu, nhất quyết chịu: “Tính tình Đồ nhi hợp với Trường Hành công tử.”

 

 

Phương Đồ tin Quý phu nhân đến nhà để cầu , nàng sợ đến mức sắc mặt biến đổi ngay lập tức: “Cô lầm chứ?”

 

“Cô nương, là tỷ tỷ Hồng Hạnh cận của phu nhân đích đến truyền lời, thể sai ? Cô nương mau nghĩ cách ạ.” Nha .

 

Phương Đồ sốt ruột.

 

Nàng kịp nghĩ nhiều, dậy tìm Phương phu nhân, nhưng nha chặn giữa đường: “Cô nương, công chúa mời cô nương phủ.”

 

“Ừm?” Phương Đồ chần chừ một lát, dậm chân dặn dò: “Đi bẩm với công chúa một tiếng, là phủ việc bận, lát nữa sẽ đến.”

 

Nàng vén váy tìm Phương phu nhân, quả nhiên thấy Quý phu nhân đang lời lẽ nặng trĩu khuyên nhủ: “Đồ nhi dung mạo đoan trang, ngoan ngoãn, hai nhà thích, mối hôn sự còn do lão phu nhân chủ, lúc đó Trường Hành cũng mặt.”

 

Phương Đồ : “Dì, !”

 

Nghe tiếng, Quý phu nhân kinh ngạc ngẩng đầu, về phía Phương Đồ đang vội vã chạy đến: “Con gì?”

 

Nàng chắc chắn là lầm , chuyện như Phương Đồ chứ?

 

“Đồ nhi, con đến đây?” Phương phu nhân miệng trách mắng, nhưng tay kéo Phương Đồ trong.

 

Phương Đồ ngữ khí kiên định: “Hảo ý của dì, xin nhận, nhưng và biểu ca hề tình cảm, hơn nữa trong lòng biểu ca , gả qua đó cũng sẽ hạnh phúc.”

 

“Tình cảm thể bồi đắp mà.”

 

“Ta tự thể sánh bằng trong lòng biểu ca, cưới cũng chỉ là kế sách tạm thời, đ.á.n.h cược.” Phương Đồ lắc đầu.

 

Sau mấy yến tiệc và tiếp xúc sâu với Quý gia, nàng thích bầu khí ở Quý gia. Phương gia tuy bằng Quý gia, nhưng khí , cha trưởng ai nấy đều là điều.

 

Đến Quý gia, nàng mấy , nhiều chuyện bó buộc, cảm thấy thoải mái.

 

Quý phu nhân nén giận hỏi một nữa: “Con chắc từ chối hôn sự với Trường Hành công tử ?”

 

Phương Đồ kiên quyết gật đầu.

 

Thấy , sắc mặt Quý phu nhân chút vui, nhưng vẫn cố gắng dậy, mỉm với Phương phu nhân: “Thôi , nếu Đồ nhi , chuyện cứ thế bỏ qua, các cứ coi như từng đến.”

 

Phương phu nhân thở phào nhẹ nhõm, đích tiễn Quý phu nhân cửa. Khi , bà kéo Phương Đồ : “Quý gia uống lộn t.h.u.ố.c gì , đến cầu với con?”

 

Phương Đồ suy nghĩ mãi, : “Có lẽ là Thái tử phi gây áp lực, Quý Trường Hành dây dưa với công chúa, Quý gia chọn chọn , cảm thấy con là dễ khống chế nhất.”

 

“Quý gia coi con là gì chứ?” Phương phu nhân trợn mắt, tức giận kéo tay Phương Đồ: “May mà con hồ đồ, Quý Trường Hành một khuôn mặt ưa thì cũng tạm , nhưng mặt nuôi cơm, con nắm giữ . Đợi cha con về, và cha con sẽ bàn bạc, chọn cho con một mối hôn sự khác.”

 

Phương phu nhân vốn vội, nhưng giờ Quý gia đến cửa, Phương phu nhân trong lòng sợ hãi, Phương Đồ an ủi: “Mẫu đừng lo, Quý gia còn đến mức cưỡng ép.”

 

Trò chuyện vài câu, Phương Đồ : “Công chúa phái đến tìm, con công chúa phủ một chuyến .”

 

“Vậy con đường cẩn thận.”

 

“Mẫu yên tâm ạ.”

 

Khi Phương Đồ đến công chúa phủ, Lý Nhược Lang cũng mặt, đang cùng Lạc Yến vây quanh lò nấu rượu, bên cạnh còn một lò nướng thịt nai tươi, xèo xèo bốc mỡ, mùi thơm nồng nặc. Lạc Yến thấy nàng đến, vẫy tay gọi: “Phương tỷ tỷ cuối cùng cũng đến , mau đây !”

 

Đặt miếng thịt nướng chín đĩa sạch, Lạc Yến : “Đây là do vương phụ và trưởng của săn ở hậu sơn, tỷ mau nếm thử .”

 

Phương Đồ xuống, cầm đũa gắp một miếng đưa lên miệng c.ắ.n nhẹ, hai mắt híp : “Quả nhiên tươi ngon.”

 

“Ta Quý phu nhân đến phủ tỷ , còn mấy hôm Quý Chỉ Tình cũng tìm tỷ ?” Lạc Yến quên rót cho nàng một chén rượu.

 

Giữa ba , Lạc Yến bao giờ bày vẻ công chúa.

 

Phương Đồ ngậm miếng thịt, nuốt xuống mới mở lời: “Nàng nhờ cầu tình giúp công chúa, nhưng từ chối. Hôm nay Quý phu nhân đến là để cầu hôn .”

 

Chuyện cũng chẳng giấu giếm, nàng tin công chúa lắm lời, Lạc Yến cau mày: “Ta đoán là do gây ảnh hưởng.”

 

Hôm nay Lạc Yến cung thỉnh an Cẩm Sơ, Cẩm Sơ nhắc đến việc Quý phu nhân ngày ngày cung mấy hôm nay, Lạc Yến áy náy : “Là liên lụy tỷ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-340-than-thich-xa.html.]

 

Mèo con Kute

“Công chúa, chuyện liên quan đến công chúa . Phương gia cũng kẻ tiểu nhân hám lợi, chuyện từ chối .” Phương Đồ thẳng thắn kể : “Ta cầu lang quân như ý tương lai của bao nhiêu quyền quý, chỉ cần một lòng một đối với , giống như phụ đối với mẫu . Quý đại công tử hiển nhiên như thế, thể điều khiển , cũng tâm tư phỏng đoán, công chúa cần lo lắng . Quý gia và Phương gia là thích, sẽ loạn .”

 

Lạc Yến vẫn cảm thấy áy náy: “Tỷ cần gì cứ việc , chỉ cần là việc thể giúp.”

 

“Được!” Phương Đồ nhe răng , chỉ miếng thịt nai lò: “Vậy thì phiền công chúa nướng thêm vài miếng nữa.”

 

Thấy nàng , Lạc Yến thở phào nhẹ nhõm, hai lời liền chủ động cầm thịt nai bắt đầu nướng, miệng : “Tháng trưởng xuống Dương Châu, tuần tra dân tình, thuyền suốt chặng đường. Ta từng bao giờ, hai các ngươi hứng thú ?”

 

Phương Đồ mắt sáng rỡ, Lý Nhược Lang trầm ngâm: “Liệu bất tiện ?”

 

“Ngươi khách khí gì, công chúa nhắc đến, chắc chắn cách . Hóa trang thành tiểu thái giám, tiểu thị vệ, hoặc là tiểu cung nữ, kiểu gì cũng theo .” Phương Đồ kéo tay Lý Nhược Lang, phấn khích : “Chúng cũng phiền tiểu điện hạ việc, bên cạnh theo, chắc chắn sẽ hỏng thanh danh .”

 

Lý Nhược Lang rõ ràng cũng động lòng .

 

Ba nhất trí quyết định, Lạc Yến : “Ta sẽ cầu xin trưởng, đưa cả Lý đại nhân và Phương đại nhân cùng theo.”

 

“Vậy thì đa tạ công chúa, lát nữa sẽ về thu dọn hành lý.” Phương Đồ phấn khích .

 

Chẳng mấy chốc hoàng hôn.

 

Phương Đồ xoa xoa bụng ợ một tiếng no nê, vẫn còn cảm thấy thèm, dậy: “Mấy hôm kinh thành một ca kỹ nổi tiếng khắp kinh thành, tên là Vũ Khuynh Thành, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, cầm kỳ thi họa càng là tuyệt kỹ. Đứa đường nên nhà lén lút lấy trộm mấy món đồ cất giữ trong kho để cầm cố, chỉ để Vũ Khuynh Thành hát một khúc, còn những thứ chúng học hàng ngày đều là tục tĩu thể chịu nổi, tức c.h.ế.t , hôm khác nhất định tận mắt xem thử.”

 

“Ta cũng đến .” Lý Nhược Lang cũng phấn khích: “Một khúc giá trị ngàn vàng, cũng chắc .”

 

“Thôi thì chọn ngày bằng gặp ngày, ngay hôm nay luôn thì ?” Phương Đồ đề nghị.

 

Lý Nhược Lang móc từ trong túi mấy tờ ngân phiếu, đầu Lạc Yến, Lạc Yến bật dậy: “Nghe hai , cũng ngứa ngáy trong lòng.”

 

“Đi thôi!!”

 

Ba nhất trí quyết định, hóa trang một phen gặp vị Vũ Khuynh Thành .

 

Cầm Phương Các là nơi Vũ Khuynh Thành trú ngụ, mấy ngày Vũ Khuynh Thành xuất hiện, các chủ Cầm Phương Các nâng lên thành đầu bài.

 

Cầm Phương Các là một nơi tao nhã, các cô gái ở đây bán nghệ bán , thường xuyên các phu nhân và cô nương đến đây giải khuây, thỉnh thoảng đến ăn chút điểm tâm, uống thư giãn.

 

Chưa đến gần thấy gần Cầm Phương Các nhiều vây quanh, Phương Đồ trong đám đông cũng thấy một bóng dáng quen thuộc, nàng nghiến răng: “Đó chẳng là đứa đường nên nhà ?”

 

Trong đám đông, một công tử trẻ tuổi sức chen .

 

Nàng thở dài.

 

“Ba vị đến xem hát ?”

 

Một tiểu nhị chặn ba : “Có một vị khách quý đặt một bao sương lầu cho ba vị.”

 

6_Lạc Yến thuận theo hướng tiểu nhị chỉ qua, thấy bóng dáng Kim Lân, nàng thở phào nhẹ nhõm: “Đi thôi.”

 

Theo tiểu nhị vòng qua cửa , đến một bao sương vị trí tuyệt ở lầu hai. Trên bàn bày sẵn các loại điểm tâm, đồ ăn, và cả rượu trái cây mà Lạc Yến thường uống.

 

“Sao Cầm Phương Các nể mặt ai, lẽ nào là tiểu điện hạ?” Phương Đồ hỏi.

 

Lạc Yến còn giải thích, Lý Nhược Lang nhún vai: “Dù cũng là nhờ phúc công chúa, chúng cũng thỏa mãn nhãn quan, khỏi chen chúc với đám .”

 

Trong khoảnh khắc, sân viện trở nên yên tĩnh.

 

Tiếng đàn lọt tai.

 

Miên man bất tuyệt tựa như leo núi vượt đèo, đưa lên đỉnh núi. Tiếng đàn hùng tráng, khiến mê mẩn, say đắm, hận thể chìm đắm đó.

 

Sau đó, một tiếng trống giòn giã vang lên.

 

Bịch bịch!

 

Khiến lòng dâng trào, phấn khích.

 

Một nữ tử áo đỏ nhảy múa sân khấu trung tâm, mặt treo chuỗi hạt châu, khẽ lay động theo từng cử chỉ, dung nhan tuyệt sắc nửa che nửa lấp.

 

Mắt Phương Đồ sắp lồi ngoài: “Người trông quen mắt ?”

 

“Ta thấy hình như cũng gặp ở đó .”

 

Người kinh ngạc nhất vẫn là Lạc Yến, nàng chăm chú kỹ đôi mày và khóe mắt của Vũ Khuynh Thành, trầm giọng : “Nàng giống mẫu phi của .”

 

Nghe , hai mới chợt nhận . Đôi mày mắt tinh xảo của Vũ Khuynh Thành quả thật giống Thái tử phi, Phương Đồ kinh ngạc: “Chẳng lẽ đây là thất lạc nhiều năm của Thái tử phi?”

 

Lạc Yến lắc đầu.

 

Người tỷ cùng cha khác duy nhất của Thái tử phi, Thịnh Yên Yên mất hơn mười năm , cho nên thể là nàng . Ngoại tổ mẫu Triệu thị cũng sinh đứa con thứ ba, ngoại tổ phụ chỉ mỗi mẫu phi là con gái.

 

Thế nhưng Vũ Khuynh Thành giống mẫu phi như , thật khiến trăm mối thể giải thích. Cũng chắc là tỷ cùng tộc,

 

“Rất thể là dòng phụ, ví như và một thím bên dòng phụ trong gia tộc trông giống , mẫu vì thế mà thường xuyên ghen tuông, lớn hơn một chút thì dần dần còn giống nữa. Thiên hạ rộng lớn, chuyện gì cũng thể xảy , tướng mạo giống nhiều.” Phương Đồ cố gắng an ủi.

 

Lạc Yến ngửi thấy mùi âm mưu, nàng sai thông báo cho Triều Hi, cho điều tra hành động của Vũ Khuynh Thành. Nàng mất hết hứng thú tiếp tục xem.

 

Khi rời Cầm Phương Các thì trời khuya, ba xe ngựa về phủ. Lạc Yến lượt đưa hai về an , mới trở .

 

Rèm xe vén lên. Cơ Dĩnh nhảy , Lạc Yến kinh ngạc kêu lên: “Chàng, tới?”

 

“Không về Vũ Khuynh Thành ?”

 

Lạc Yến lúng túng im bặt, gật đầu như gà mổ thóc, chớp mắt Cơ Dĩnh.

 

“Là một xa của Thái tử phi, tổ tiên thuộc dòng Thịnh gia. Nếu tính , Thái tử phi nên gọi Vũ Khuynh Thành là đường . Phụ nàng và ngoại tổ phụ của nàng là ruột, thất lạc nhiều năm .”

 

“Vậy nàng biến mất nhiều năm như thế, vì đột nhiên trở về, nàng phận của ?” Lạc Yến hỏi một nhiều.

 

Cơ Dĩnh lãnh đạm : “Biết, khác lợi dụng. Phụ nàng bệnh c.h.ế.t ở vùng Giang Bắc, ngẫu nhiên phát hiện dung mạo nàng , liền đưa về kinh thành.”

 

Nhìn thấy khuôn mặt đó, Lạc Yến trong lòng thoải mái, nàng cau mày: “Là ai?”

 

Cơ Dĩnh hạ giọng: “Là phụ vương.”

 

Lạc Yến chau mày, Cơ Dĩnh vội vàng giải thích: “Vũ Khuynh Thành cũng chỉ mới lộ mặt hôm nay, mấy ngày đều che mặt, bình phong che khuất, cũng .”

 

 

Loading...