Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 431:: Phong thái Hoàng hậu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:27:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , bách quan mệnh phụ sớm cung thỉnh an. Ngoài Phượng Tê Cung hàng chục chờ, mỗi đều lộ vẻ cung kính, dám chút bất nhẫn nào. Cánh cửa kẽo kẹt mở . Hồng Chi mời , đây là đầu tiên Tân Hoàng hậu tiếp nhận triều bái, chư vị đúng vị trí, đợi Lạc Yến đến. Không lâu , Tân Hoàng hậu đến. Rõ ràng hai ngày mới gặp tại yến tiệc ở phủ Trưởng công chúa, vẫn là Trưởng công chúa kiều diễm động lòng , thoáng cái biến thành mặc phượng bào màu vàng minh hoàng, đoan trang ở vị trí cao nhất tiếp nhận triều bái. Mọi nhất thời vẫn còn chút hoảng hốt. “Thần phụ thỉnh an Hoàng hậu nương nương, nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.” Lạc Yến cách nhấc tay: “Miễn lễ, ban tọa.” “Tạ Hoàng hậu nương nương.” Ào ào dậy, lượt xuống, phu nhân ở vị trí đầu tiên : “Nam Mục chúng cũng xem như nữ chủ tử, Hoàng hậu nương nương phong thái vạn thiên, khí độ bất phàm, thật khiến bằng con mắt khác.” Lời nịnh hót cả một rổ. Nhiều phụ họa theo, sợ rằng chậm một bước sẽ ghi hận. Những lời tán dương lặp lặp khiến Lạc Yến đến nhàm tai, đột nhiên một trong đó nhắc đến: “Sau khi Trương đại nhân mất, Trương gia phu nhân nhất thời nghĩ thông, suýt nữa theo phu quân mà , còn để huyết thư, rằng…” “Lưu phu nhân!” Có kinh hô ngăn . Sắc mặt Lưu phu nhân đổi, tự lỡ lời, hận thể c.ắ.n đứt lưỡi , quỳ xuống: “Thần, thần phụ nhất thời lỡ lời, xin Hoàng hậu nương nương thứ tội.” Lạc Yến nheo mắt: “Trên huyết thư gì?” Trong điện lúc nãy còn vang tiếng vui vẻ, chỉ trong chốc lát yên tĩnh lạ thường, sắc mặt Lưu phu nhân lúc xanh lúc trắng, hối hận đến mức hận thể c.ắ.n đứt cả lưỡi, ấp a ấp úng : “Trên huyết thư rằng ngôi vị Hoàng thượng danh bất chính ngôn bất thuận, Hoàng thượng Cơ gia, cũng hậu duệ Bắc Lương, chỉ là hậu nhân của một nữ nhân đ.á.n.h cá, căn bản xứng Hoàng thượng, còn , Thái thượng hoàng từng di ngôn, là truyền ngôi vị cho con trai Cơ Đường Thế tử.” Vừa dứt lời, đều hít một khí lạnh. Lưu phu nhân kinh hô oan uổng, dập đầu với Lạc Yến: “Hoàng hậu nương nương, thần phụ chỉ nhất thời lỡ lời, thích hỏi han chuyện, chuyện thật sự liên quan đến thần phụ a.” Nàng hoảng hốt, sợ liên lụy. Nụ mặt Lạc Yến biến mất sạch sẽ, gương mặt căng thẳng, một phu nhân bên cạnh : “Thật là bậy, phận Cơ Đường Thế tử lai lịch bất minh, con trai thể kế vị?” Lưu phu nhân : “Thái thượng hoàng từng triệu tập vài vị đại thần, đặc biệt giải thích phận Cơ Đường Thế tử, quả thật là huyết mạch của Thái thượng hoàng, đủ chuyện lúc đó chỉ là ngoài ý , nhất thời bán hội cũng thể giải thích rõ, những chuyện , đều từ lão gia nhà .” Bởi vì lão gia nhà nàng cũng là một trong những Thái thượng hoàng triệu kiến năm xưa. Lạc Yến bất động thanh sắc bưng chén lên, đưa đến miệng uống hai ngụm, : “Chuyện qua lâu như , huống hồ Trương đại nhân tạ tội tự sát, Trương phu nhân nhắc đến chuyện ?” “Hoàng hậu nương nương điều , Trương đại nhân và Trương phu nhân phu thê ân ái, Trương đại nhân gối chỉ duy nhất một nữ nhi, chính là Hứa thị, nay Trương đại nhân mất, Trương phu nhân chắc chắn thể chấp nhận.” Nói trắng , Trương gia chẳng còn gì lo lắng nữa. Lạc Yến lơ đãng đặt chén xuống: “Vậy Trương phu nhân hiện giờ thế nào?” “Cứu chữa kịp thời, giữ một mạng.” Lưu phu nhân kêu khổ ngừng, ai bảo Lưu gia và Trương gia chỉ cách một bức tường chứ. Có vài chuyện cũng khó. Chỉ trách nàng lắm lời. Lạc Yến chợt hiểu , lấy khăn tay nhẹ nhàng lau khóe miệng, thanh âm lạnh lùng mang theo sự kiên quyết thể nghi ngờ: “Năm đó Thái thượng hoàng tự thiện vị, bao đều là nhân chứng, Nam Mục ngày hôm nay, công lao của Hoàng thượng còn nhiều hơn Thái thượng hoàng nhiều, chinh chiến tám năm, khắp đầy thương tích, Hoàng thượng ngày hôm nay là điều ngài xứng đáng, nếu Trương đại nhân lòng còn nghi hoặc, vì giờ mới , rốt cuộc ý đồ gì?” Người sáng suốt đều thể mặt Lạc Yến nhuốm vẻ giận dữ. “Trương phu nhân chắc hẳn là tức đến hồ đồ, mới ăn suy nghĩ, Hoàng hậu nương nương bớt giận.” Mọi khuyên. Lạc Yến ngón tay siết chặt khăn tay, nhàn nhạt : “Hoàng thượng lập công kiến nghị, xuất phát từ lòng hiếu thảo, mới nhường ngôi vị khai quốc Hoàng đế cho Thái thượng hoàng, còn về việc hậu duệ Cơ gia thì ? Ngôi vị Hoàng đế đường đường chính chính tranh đoạt , gì ?” “Nương nương .” Tâm tình của Lạc Yến hôm nay tan biến sạch sẽ, với Hồng Chi: “Đến Trương gia một chuyến, đưa Hứa thị đến đây.” “Vâng.” “Ngoài , sai Đông Nguyên một chuyến nữa, đưa bộ Vinh gia đến đây.” Một vài chuyện rõ ràng, là cần một lời giải thích. Nửa canh giờ Hứa thị đưa đến, nàng khoác áo tang, mắt sưng đỏ quỳ mặt đất, khuôn mặt đầy vẻ cam lòng. “Hoàng hậu nương nương đ.á.n.h phạt, tùy ý.” Hứa thị một bộ dạng liều c.h.ế.t. Lạc Yến bật khẽ, những trách phạt, mà ngược còn sách phong Hứa thị Quận chúa. Hứa thị ngây , cũng hoảng hốt. “Đây là điều Trương đại nhân từng uy h.i.ế.p Hoàng thượng đòi hỏi, hứa cho ngươi một tiền đồ an , nếu , quyết c.h.ế.t.” Hứa thị ngây , nước mắt trào khỏi khóe mắt, dám tin về phía Lạc Yến. “Hiện giờ việc hứa với Trương đại nhân bổn cung , còn về ngươi, náo náo, tùy ngươi khuấy động.” Lạc Yến khẽ, phất phất tay: “Đưa Quận chúa xuất cung.” Lời dứt Hứa thị bò đất lóc t.h.ả.m thiết, trong miệng gọi cha, tiếng bi thương đến tột cùng, khiến cảm thấy bi ai. Hồng Chi sai đỡ Hứa thị dậy, một đường đưa ngoài. Lạc Yến phất tay áo, triều bái đầu tiên kết thúc. Mọi thật sự thể đoán Hoàng hậu nương nương những trách phạt Hứa thị, mà còn ban cho vị trí Quận chúa, ngay cả Hồng Chi cũng đoán . Đợi tất cả đều hết, mới nhịn hỏi: “Nương nương tức giận ?” “Đương nhiên là tức giận, chỉ là Nam Mục đang ở thời điểm mấu chốt, thêm một chuyện bằng bớt một chuyện, quá mức đàn áp, ngược dễ dàng kích động dân chúng phẫn nộ, một vài chính là phiền phức, một khi vướng , thể thoát , càng đau đầu hơn, Hứa thị chắc sợ c.h.ế.t, Trương phu nhân nếu thật sự c.h.ế.t, cũng chắc cứu sống.” “Ý của nương nương là, Trương phu nhân là cố ý?” Lạc Yến gật đầu: “Tình trạng nàng hiện giờ là đau buồn quá độ, mất trượng phu, bổn cung nếu chấp nhặt, thì chính là của bổn cung, còn về Hứa thị, vị trí Quận chúa khi tuổi đời còn trẻ, càng nỡ c.h.ế.t, trong riêng tư sẽ khuyên nhủ Trương phu nhân.” “Vậy phận Hoàng thượng…” “Sớm bí mật gì, thể gây sóng gió.” “Vậy con trai Cơ Đường Thế tử.” “Trước tiên giữ mí mắt, thể nên trò trống gì.” Lạc Yến sai canh chừng Cơ Vân Hòa, đề phòng gây chuyện. Còn về hai con trai của Cơ Đường, ai ủng hộ, thể gây chuyện lớn. “Tìm một cơ hội thích hợp đưa cung, đó sai dạy dỗ thêm.” Hồng Chi gật đầu hiểu ý: “Nô tỳ hiểu rõ.” Làm loạn nửa ngày, Lạc Yến thở dài một , xa ngoài cửa sổ, tuyết dường như ngừng rơi, nàng dậy hành lang, từ xa thấy hai cô bé mặc đồ hồng quỳ đất, sự hướng dẫn của cung nhân mà dập đầu. “Đây là?” Nàng kinh ngạc. “Chắc là công chúa triều .” Hai đứa trẻ hồng hào mũm mĩm, một đứa bảy tám tuổi, một đứa thì nhỏ hơn một chút, khép sát . “Mẫu của hai đứa là Quý phi triều , Thục phi, ngày thành phá tự vẫn.” Hồng Chi . Lạc Yến hai đứa trẻ, bỗng nhiên thở dài: “Khi bổn cung bằng tuổi sớm chuyện , hỏi thăm xem, hai đứa từng chứng kiến cái c.h.ế.t của mẫu chúng .” Hồng Chi tuy hiểu, nhưng vẫn theo. “Cứ cho bọn chúng về , việc gì thì cần đến thỉnh an, cũng vội vàng đưa ngoài, sai trông chừng, đừng chạy lung tung.” Còn về những chuyện khác, nàng vẫn cần suy xét.
Mèo con Kute
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-431-phong-thai-hoang-hau.html.]