Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 442: Thêm Mã Nhĩ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:27:40
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lương thực ở Kim Lăng thành nhanh chóng lấp đầy hơn một nửa, đến xem náo nhiệt, nguyện ý trữ lương thực, mang bạc về, cũng đỡ lo gạo thóc va đập hư hại, nước mưa ướt, ăn ngược khó nuốt. Hộ bộ Thượng thư ban bạc cũng sảng khoái, từng khoản từng khoản ghi chép sổ sách, trong nháy mắt, trăm vạn lượng ngân phiếu phát . Y ngay cả lưng cũng thẳng tắp, ai còn dám coi thường Hộ bộ?
Chẳng là tháng sáu.
Lạc Yến triệu kiến các phu nhân bá quan còn thường xuyên hơn ngày thường, nỗ lực duy trì sự cân bằng của Kim Lăng thành.
“Nương nương, Nam Hòa cưới cũng chẳng thấy động tĩnh gì, cho cùng vẫn là đủ thành ý.”
Trong các phu nhân, bĩu môi: “Đâu chuyện tay bắt sói.”
Lời dứt, bên ngoài truyền đến tin từ phía Nam Hòa tin đến, nguyện ý lấy nửa tòa thành sính lễ, ngoài thêm hai mươi vạn đầu trâu dê vật đính ước, cầu Thẩm Vân Dương.
Thậm chí còn nâng vị phận cho Thẩm Vân Dương, trở thành Quý phi.
Mọi xôn xao: “Hoàng đế Nam Hòa điên , lấy nửa tòa thành cầu Thất công chúa, cũng chẳng cố Hoàng đế vong quốc hứa hẹn điều gì .”
“Chắc là một lời hứa của Thiên tử, thất tín với khác chăng.”
Mỗi kiến giải khác , mỗi một lời. Chỉ Thẩm phu nhân ghế, ngừng uống , thỉnh thoảng ngẩng đầu vị Hoàng hậu nương nương phía .
“Nam Hòa địa thế ưu việt, đất đai phì nhiêu, còn thảo nguyên, hai mươi vạn đầu trâu dê cũng quá nhiều, nhưng thành ý cũng nhỏ.” Lê phu nhân bỗng nhiên mở lời.
“Nếu Hoàng đế Nam Hòa thành tâm cầu , là để thành lời hứa của bậc quân tử, thì cũng là .” Lương phu nhân cũng tiếp lời: “Ít nhất là vì thành ý đó, Nam Hòa sẽ bạc đãi Thất công chúa.”
Thẩm phu nhân , thần sắc cổ quái hai vị phu nhân, kẻ xướng họa, trong lòng nàng đại khái cũng rõ.
Quả nhiên ngoài dự liệu, Lạc Yến nhướng mày: “Chuyện bản cung cũng thể chủ.”
Nói đoạn, ánh mắt nàng dừng Thẩm phu nhân, Thẩm phu nhân lập tức giật giật mí mắt, ấp úng giải thích: “Có một việc thần hiểu rõ lắm, Nam Hòa ban nhiều sính lễ như , Thất công chúa gả , cần hồi môn ?”
Nếu cần hồi môn, cho ít thì chê . Cho nhiều, ván cờ còn ý nghĩa gì nữa? Chuyện chịu thiệt Nam Mục khẳng định sẽ đồng ý.
Mọi cũng nhao nhao hiếu kỳ Lạc Yến: “Thất công chúa nếu mang sính lễ và hồi môn cùng , chẳng chúng sẽ công dã tràng ?”
“Nếu cưỡng ép giữ , liệu hiểu lầm là chúng keo kiệt ?”
Các vị phu nhân kẻ một lời, một lời bắt đầu bàn tán.
Thẩm phu nhân thấy : “Vả Thất công chúa thể yếu ớt, nếu đường nửa chừng mệnh hệ gì, chuyện tính ?”
Vừa lời , Thẩm phu nhân lập tức dùng ánh mắt khác thường đến, Thẩm phu nhân đành cố gắng giải thích: “Có vài chuyện vẫn là nên thì hơn, tránh tranh cãi, … cũng chỉ là lo xa, ý gì khác.”
Mèo con Kute
Chuyện ai cũng thể Thất công chúa chủ.
Lê phu nhân : “Thất công chúa năm nay cũng chín tuổi , chi bằng hỏi ý kiến của Thất công chúa?”
“Nàng dù còn nhỏ, hiểu những chuyện .”
Mấy vị phu nhân đều đồng ý rằng đừng để mang tiếng , vẫn là nên đưa sính lễ và hồi môn cùng cho Thất công chúa, tránh đời chọc ghẹo.
Lê phu nhân lạnh lùng hừ một tiếng: “Chư vị chớ quên Thất công chúa là công chúa vong quốc, trong lòng khó mà ghi hận. Một khi đến Nam Hòa, vạn nhất thổi gió gối, chúng e rằng sẽ ngày lành.”
Bị Lê phu nhân trách mắng một trận, ít mặt đỏ bừng, ấp úng nên lời, Thẩm phu nhân đề nghị: “Chi bằng đem tất cả những thứ hiến tặng cho triều đình, dùng cho ba quân, dù cũng là Nam Hòa chủ động cầu , thì cũng nên bỏ chút gì đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-442-them-ma-nhi.html.]
Thẩm phu nhân thốt lời , rõ ràng cảm thấy ánh mắt Lạc Yến nàng ôn hòa hơn nhiều. Thẩm phu nhân nắm chặt khăn trong tay, tiếp tục : “Còn về hồi môn, Tiên Quý phi để bao nhiêu thì cấp cho công chúa bấy nhiêu, lý nào, chuyện của tiền triều bắt Nam Mục gánh chịu. Thật sự , Nam Hòa thể cưới, tránh khó Nam Mục.”
Lời cũng đúng tâm tư Lạc Yến, trong mắt nàng tán thưởng càng sâu.
Có thể cưới, Nam Mục thể khó.
Những tin tức một nữa truyền đến tai Thẩm Vân Dương, nàng giận đến giậm chân: “Chẳng qua chỉ là chút của cải vật chất, vì coi trọng đến ?”
Nàng nghiến răng ken két, cam lòng tiền đồ của hết đến khác cự tuyệt.
Nếu bức ép Nam Hòa quá mức, chịu cưới nữa, lẽ nào nàng còn ở Nam Mục cả đời ?
“Đi bẩm báo Hoàng hậu nương nương, gặp nàng.” Thẩm Vân Dương rút trâm cài tóc đặt ngang cổ họng, lấy cái c.h.ế.t uy hiếp, cung nữ hoảng sợ, hai lời lập tức đáp: “Thất công chúa bớt giận, nô tỳ đây sẽ bẩm báo ngay.”
Thẩm Vân Dương thấy chiêu hiệu nghiệm, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Đợi chừng nửa canh giờ, Hồng Chi đích đến một chuyến, đ.á.n.h giá Thẩm Vân Dương: “Hoàng hậu nương nương thể khỏe, thể gặp nàng. Thất công chúa lời gì, nô tỳ thể mặt chuyển đạt.”
“Không, hôm nay nhất định gặp Hoàng hậu nương nương!” Thẩm Vân Dương đưa chiếc trâm tay về phía , cổ trắng nõn xuất hiện vệt đỏ, rỉ giọt máu, đỏ chói mắt.
Hồng Chi căng mặt nhíu mày, u uất thở dài một tiếng: “Đi thôi.”
Đưa Thẩm Vân Dương đến Phượng Tê cung.
Đứng ở cửa đợi một lát, Thẩm Vân Dương chiếc trâm trong tay dám rời khỏi cổ, Hồng Chi liếc mắt: “Công chúa lấy cái c.h.ế.t uy hiếp?”
Thẩm Vân Dương ngượng ngùng buông tay, thẳng đoan trang.
Chốc lát dẫn điện.
Trong đại điện rộng lớn, hương trầm thoang thoảng, khiến lòng vô cớ cảm thấy thoải mái. Nàng ngẩng đầu thấy Lạc Yến đó, tay thản nhiên ôm một cuốn sách.
“Hoàng hậu nương nương.” Thẩm Vân Dương khụy gối hành lễ.
Lạc Yến tiếng ngẩng đầu: “Có việc gì ?”
Thái độ thờ ơ chút bận tâm khiến Thẩm Vân Dương trong lòng uất ức khó chịu, nhưng nàng ở mái hiên thể cúi đầu, đặc biệt là vị Hoàng hậu mắt chịu buông lời, nàng sẽ thể hòa !
Thế nên Thẩm Vân Dương thu vẻ hung hăng, trở nên ngoan ngoãn, mặt đầm đìa nước mắt, đáng thương : “Hoàng hậu nương nương, Nam Hòa, nhà ngoại tổ phụ vẫn đang đợi , cầu xin Hoàng hậu nương nương thành .”
Nghe nàng đường đường chính chính , Lạc Yến chỉ thấy mỉa mai: “Ngươi Hoàng đế Nam Hòa bao nhiêu tuổi ?”
“Khi mẫu phi nhập cung, Phụ hoàng tuổi tác cũng như .” Thẩm Vân Dương phản bác: “Cũng mỗi phi tần hậu cung đều như Hoàng hậu nương nương đây, khi đang ở độ tuổi xuân thì gả cho Hoàng thượng trẻ tuổi.”
Lạc Yến tức đến bật , từ cái đầu tiên thấy Thẩm Vân Dương, nàng thấu dã tâm ẩn sâu trong cốt cách của cô nương nhỏ .
Chút nào cũng để ý đến tuổi tác của Nam Hòa Đế, chỉ sợ chậm một bước là kịp nữa. Nghĩ cũng , con gái do Tiên Quý phi nuôi lớn, ngày ngày chịu sự hun đúc của Tiên Quý phi, chỉ vinh hoa phú quý, nào sự dễ dàng khi sinh tồn trong cung.
“Chuyện của ngươi bản cung thể chủ.” Lạc Yến uyển chuyển từ chối.
“Sao chứ, ngài là Trung cung Hoàng hậu, chỉ cần ngài một tiếng hạ lệnh, lập tức thể gả hòa .” Thẩm Vân Dương sốt ruột. Rốt cuộc vẫn còn nhỏ tuổi, sự điềm tĩnh của Lạc Yến, nàng ngược thể kiềm chế nữa: “Hoàng hậu nương nương thật sự sợ khi đến Nam Hòa sẽ ghi hận thù diệt quốc của Nam Mục, nên mới trăm phương nghìn kế ngăn cản ?”