Sau Khi Bị Bạn Trai Cũ Lừa Kết Hôn - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-10-31 09:16:23
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phía khu nghỉ dưỡng núi một sân golf lớn, Tần Tất Xuyên vẻ mặt khó chịu xách túi dụng cụ theo lưng ông già nhà .

Cậu ghét nhất là những nơi giao thiệp xã hội như thế .

Tần Hoài Quốc cũng hơn năm mươi tuổi , đứa con trai độc nhất cũng là mắt mắt, mũi mũi, trừng : "Mày cái mặt gì đấy, còn nữa, mày xem mày mặc cái gì thế , tao với mày hôm nay gặp đối tác ăn quan trọng, bảo mày mặc lịch sự một chút ?"

Tần Tất Xuyên trẻ, lông mày mang theo chút ngông nghênh, là kiểu khuôn mặt tiêu chuẩn mà các cô gái trẻ thấy đều sẽ hét lên.

Cậu cau mày khó chịu: "Là ba gặp, liên quan gì đến con."

Tần Hoài Quốc chọc tức đến mức thở dốc: "Không là để cho mày theo học hỏi , từ lâu đây bảo mày học cách quản lý chuyện ăn của gia đình, mày cứ nhất quyết cái câu lạc bộ đua xe vớ vẩn gì đó của mày."

"Đó là sở thích của con, tại ba coi thường?"

"Vì tao là ba mày!"

Hai cha con cãi là chuyện cơm bữa .

Tần Hoài Quốc đè nén cơn giận, : "Gần đây mày khá với thằng nhóc Sầm Cảnh mà, mày đừng thấy bây giờ chỉ treo cái chức nhàn tản ở chi nhánh công ty mạng, với năng lực của , chỉ cần nghiêm túc lên, là sẽ bỏ xa mày 800 cây .”

Nhắc đến Sầm Cảnh, trong mắt Tần Tất Xuyên lóe lên một tia phức tạp.

Rồi ông già : "Ba vô duyên vô cớ để đến đây ở tạm, chỉ đơn giản là vì con với đúng ?"

"Đương nhiên ." Tần Hoài Quốc như thằng ngốc: "Những công ty quy mô nhỏ như Dục Khắc chứa nổi như , lên cao hơn là chuyện sớm muộn, với cũng ."

Bản chất thương nhân đặt lợi ích lên hàng đầu như khiến Tần Tất Xuyên sinh một cơn ghê tởm về mặt sinh lý.

Trong mắt bắt đầu bốc hỏa: "Sức khỏe , đến đây chủ yếu là để nghỉ ngơi, ai cho ba mượn danh nghĩa của con lợi dụng ?"

"Thằng nhãi , mày đừng ngây thơ như ?" Tần Hoài Quốc cũng giận dữ: "Cậu bình thường, những chuyện quanh co trong đó chắc? Cậu đồng ý đến là chứng minh để bụng chuyện mày cứu hồi đó. Còn mượn danh nghĩa của mày, mày tưởng mày bao nhiêu mặt mũi?"

Hai cha con chằm chằm, sắp sửa cãi đến nơi .

Không xa một đám tới.

Hạ Từ Đông ở phía giữa đám , Tần Hoài Quốc lập tức trừng mắt con trai một cái, đổi sang vẻ mặt tươi nghênh đón : "Sếp Hạ, ngưỡng mộ lâu ngưỡng mộ lâu."

Hạ Từ Đông đưa tay bắt tay.

"Ông chủ Tần, chào buổi sáng."

trêu ghẹo: "Đi từ xa thấy giọng của ông chủ Tần , sáng sớm mà cãi với ai đấy?"

Tần Hoài Quốc lắc đầu khổ: "Đừng nhắc nữa, thằng con bất tài của mà, thế nào cũng ."

Ông xong liền kéo Tần Tất Xuyên đến chào hỏi một vòng.

: "Có một đứa con trai thế còn đủ, yêu cầu của ông cũng cao quá đấy."

Tần Hoài Quốc đúng lúc nâng Hạ Từ Đông lên một bậc: "Chẳng qua là sếp Hạ trẻ tuổi mà tài giỏi, sang thằng nhóc nhà , chỗ nào cũng thấy ngứa mắt thôi.”

Những khác ha ha: "Cũng đúng, gia sản hiện giờ của sếp Hạ, e là mấy thể ."

Vân Châu so với Đông Thành, địa bàn của Hạ Từ Đông.

một khi đạt đến một vị trí nhất định, thì cho dù bạn ở , cũng sẽ thiếu xoay quanh bạn mà nịnh bợ.

Một đám lấy danh nghĩa giao lưu giải trí, nhưng thông tin về tình hình các bên và ý định hợp tác thì chẳng sót thứ gì.

Trong lúc trò chuyện qua , từ lúc nào trôi qua hai, ba tiếng đồng hồ.

Tần Hoài Quốc với tư cách là chủ nhà, chiêu đãi một đoàn đến khu nghỉ ngơi uống . Vừa xuống, Tần Tất Xuyên chân chạy vặt cả buổi bắt đầu liên tục đồng hồ.

"Nghiêm túc chút !" Tần Hoài Quốc quát.

Tần Tất Xuyên lộ vẻ bất mãn, Hạ Từ Đông đối diện liền ngẩng đầu lên hỏi một câu: "Có việc ?"

"Nó thì chuyện gì ." Tần Hoài Quốc trả lời : "Cứ theo một đám nhóc ranh bậy, chuyện nào đàng hoàng.”

: "Câu đúng , lúc trẻ ai mà thích chơi chứ, bạn bè nhiều là chuyện ."

"Nó mà học điều từ thì còn chẳng gì." Tần Hoài Quốc nhịn : " bạn nó quen ở Đông Thành , ngoài sức khỏe chút vấn đề thì thật sự thể chê . Mà nhắc mới nhớ, lẽ sếp Hạ..."

"Ba!" Tần Tất Xuyên đột ngột dậy ngắt lời ông.

Cậu vui : "Nói chuyện thì chuyện, bạn bè con gì!"

Sầm Cảnh từng chủ động nhắc đến quá khứ.

Tần Tất Xuyên ngầm thừa nhận nỗi khổ khó , nhưng ba bây giờ vì để lấy lòng khác, cứng rắn lôi những liên quan cùng, khiến cảm thấy tức giận.

Tần Hoài Quốc cũng nhận nhiều, bèn ngậm miệng .

ai phát hiện Hạ Từ Đông giữ động tác bưng cốc mãi mà động tác gì.

Tần Tất Xuyên cảm thấy hiện trường cũng cần đến nữa, dậy .

"Chờ một chút." Không ai ngờ Hạ Từ Đông sẽ đột nhiên lên tiếng.

Hắn vẫn giữ tư thế , nhưng lông mày nhíu , như thể đang ẩn chứa điều gì đó.

Tần Tất Xuyên ngược đột nhiên chút tò mò.

Người đàn ông quá mức mưu lược thâm sâu, từ đầu đến cuối luôn toát cảm giác là một dù lời vô cùng khéo léo và chu đáo, nhưng theo bản năng vẫn khiến thấy khó mà gần .

trong mấy giây ngắn ngủi , Tần Tất Xuyên đột nhiên cảm nhận một chút hoảng hốt từ .

Chuyện thật sự khó tin.

"Sao ?" Tần Tất Xuyên hỏi.

Tần Tất Xuyên gần như thể cảm nhận luồng sức mạnh Hạ Từ Đông.

Mang theo sự tự kìm nén và bức bách mạnh.

Ở Đông Thành, sức khỏe chút vấn đề.

Hạ Từ Đông sinh một ý niệm vô cùng hoang đường.

Liên quan đến Sầm Cảnh, nhạy cảm quá mức.

Biết rõ thể là ảo giác vô căn cứ, nhưng cũng thắng nổi chút hy vọng đó, dù là một phần ngàn vạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-ban-trai-cu-lua-ket-hon/chuong-52.html.]

Hạ Từ Đông: " thể mạo hỏi một câu, bạn của tên là gì ?"

Tần Tất Xuyên hiển nhiên ngờ sẽ hỏi cái , ngược đột nhiên chút khó xử.

Tần Hoài Quốc thấy, tùy ý : "Sầm Cảnh, lớn hơn thằng nhãi nhà , nhưng cũng còn trẻ..."

Lời phía của Tần Hoài Quốc nghẹn .

Vì ai cũng thể phát hiện trạng thái của Hạ Từ Đông đúng.

Hạ Từ Đông đột nhiên cảm thấy tất cả âm thanh xung quanh đều biến mất, giây phút hai chữ Sầm Cảnh đập tai, giống như chuông cổ ngàn năm, bỗng nhiên vang lên bên tai.

"Sếp Hạ, sếp Hạ?" Những bên cạnh đều tại đột nhiên thất thố, ngay cả tay cầm cốc cũng mang theo sự run rẩy nhẹ khó phát hiện.

Cuối cùng Hạ Từ Đông cũng hồn.

Giọng khàn khàn một câu: "Cảm ơn."

Không đầu đuôi, khiến tất cả khó hiểu .

Chỉ Tần Tất Xuyên là Hạ Từ Đông với ánh mắt phức tạp.

Và liên tưởng đến trạng thái khi đầu tiên gặp Sầm Cảnh, trong lòng dâng lên một nỗi lo lắng mơ hồ.

Thời gian còn sớm, Sầm Cảnh gọi phục vụ phòng.

Chưa đến mười phút gõ cửa.

Sầm Cảnh vốn dĩ còn đang nghĩ hôm nay đến nhanh, giây phút mở cửa , liền ngẩn .

Rồi vung tay đóng cửa , nhưng thành công.

Hạ Từ Đông một chân kẹt khe cửa, bàn tay "bộp" một tiếng đập cánh cửa đó.

Ánh mắt Hạ Từ Đông khóa chặt Sầm Cảnh sai một ly.

Sầm Cảnh thấy thất bại, phản ứng đầu tiên là đầu bỏ chạy.

Không là để trốn, mà là vớ lấy đèn bàn đầu giường ném thẳng về phía cửa.

Rồi là bình hoa, điện thoại bàn, lấy cái gì ném cái đó.

Hai chẳng lấy một câu, lao choảng loảng xoáng.

Thật là Sầm Cảnh tay , tấn công đơn phương.

Anh cũng hẳn là đang tức giận, chỉ là trông thấy đàn ông , lập tức như kéo ngược về cuộc sống trong quá khứ.

Mà trong quá khứ , ban đầu bọn họ như nước với lửa, quên , thì cũng gần như chẳng mắt.

Đối với một chỉ một thoát c.h.ế.t, sự xuất hiện của một , nghĩa là lặp , luân hồi, vận mệnh.

Thể lực đ.á.n.h , thì chỉ tấn công vật lý thôi.

Cuối cùng, một cuộc chiến tranh im lặng nhưng bạo lực, kết thúc khi Hạ Từ Đông xuyên qua chiến trường hỗn loạn, bất chấp sự giãy giụa của Sầm Cảnh mà đè chặt lên giường.

Đầu óc Sầm Cảnh một khoảnh khắc trì độn, cảm thấy cảnh tượng thật sự quen thuộc và hoang đường.

Động tác của Hạ Từ Đông vẻ đơn giản thô bạo, nhưng dùng sức thật lên Sầm Cảnh.

Sầm Cảnh ngửa giường, ngơ ngác hai giây.

Cuối cùng câu đầu tiên khi hai gặp mặt: "Không c.h.ế.t , thật sự khiến thất vọng ."

Đáy mắt Hạ Từ Đông đỏ ngầu, tim vì câu của mà nhói lên một cái.

Người lòng bàn tay gầy đến mức cộm tay, giây phút ôm lên nhẹ đến mức khó tin.

Đến bây giờ, mới cảm giác thực sự còn sống.

Sống ở nơi xa ngàn dặm, nơi tay với tới.

Hạ Từ Đông nhớ đến Sầm Cảnh t.a.i n.ạ.n xe.

Là ai khiến trở thành bộ dạng như ngày hôm nay? Là ai bào mòn sức sống từng mạnh mẽ và mãnh liệt nơi , khiến trở thành gắng gượng hít thở mới thể tiếp tục tồn tại?

Cổ họng Hạ Từ Đông nghẹn , giọng vang lên bên tai Sầm Cảnh : "Cũng may, em còn sống."

Mái tóc cứng cỏi của Hạ Từ Đông dán lên má Sầm Cảnh, giọng khàn khàn mang theo sự kiên nhẫn từng giải thích : " cố ý đến tìm em gây phiền phức, đến đây công tác, em đấy, là dự án nửa năm của nhà họ Tần."

Sầm Cảnh xuất hiện ở Vân Châu, thế nào trụ từng thời gian trong ICU, bây giờ đang gì. Từng câu hỏi dần sáng tỏ, khiến Hạ Từ Đông cuối cùng cũng tìm chút cảm giác chân thực khi đang mặt .

khi cảm giác chân thực qua, chảy qua mỗi một mạch máu, đều mang đến cơn đau như d.a.o cứa da thịt.

"Có em đau ?" Hạ Từ Đông xác định bình tĩnh, đỡ dậy hỏi.

Sầm Cảnh nghiêng đầu đ.á.n.h giá Hạ Từ Đông, gần như nhanh phản ứng : "Anh nhớ hết ?"

Hạ Từ Đông ừ một tiếng.

Sầm Cảnh vết thương đập gò má , bình tĩnh nửa phút : "Cũng , rõ một ."

Hạ Từ Đông khàn giọng : "Không vội, từ từ ."

" từ từ với ." Cảm giác sốt ruột của Sầm Cảnh bắt đầu ẩn hiện.

Anh từ giường dậy, vẫn là bộ đồ ngủ buổi sáng .

Đối diện với Hạ Từ Đông còn lâu mới thong dong như đối diện với những khác.

"Hạ Từ Đông, thất bại trong tay Diêu Văn Dư và Thích Lão Tứ coi như Sầm Cảnh xui xẻo. Bất kể là t.a.i n.ạ.n xe t.a.i n.ạ.n xe, vẫn câu đó, chúng ai cũng nợ ai, hứng thú lặp chuyện quá khứ. Vì ở đây vốn dĩ là ngoài ý , chúng cứ coi như hôm nay từng gặp ."

Hạ Từ Đông đến mặt Sầm Cảnh, nghiêng , trán chạm trán Sầm Cảnh, khàn giọng : "Sầm Cảnh, giờ tin thần phật, nhưng giờ đây trong lòng đầy rẫy ham . Một là mong em khỏe mạnh, hai là mong em nhà để về.”

Hắn : "Trước đây hiểu, nhưng bây giờ , buông tay em chính là sai lầm lớn nhất của ngay từ đầu."

Tất cả những khoảnh khắc thờ ơ và buông lỏng, đến một bước thể vãn hồi. Giờ phút buông tay nữa, đối với Hạ Từ Đông mà , là chuyện tuyệt đối thể.

Sầm Cảnh ngước mắt, lâu gì.

Cuối cùng lạnh lùng : "Anh điên ."

Tay Hạ Từ Đông siết chặt vai Sầm Cảnh, thấp giọng : "Phải, từ ngày em rời , phát điên ."

 

Loading...