Sau Khi Bị Bạn Trai Cũ Lừa Kết Hôn - Chương 55

Cập nhật lúc: 2025-10-31 09:22:56
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diện tích căn phòng lớn, tông màu chủ đạo đen và vàng mang cảm giác trầm ngay từ cái đầu tiên. Chỉ cần qua một căn phòng như , cũng khó để đoán đây là nơi nào.

Mặc Lâm Uyển.

Nơi Hạ Từ Đông ở.

Lúc Sầm Cảnh chủ động rời khỏi nơi , bao giờ nghĩ đến việc sẽ . Càng nghĩ tới, bây giờ chỉ , hơn nữa còn là bằng cách .

Lúc vẫn mặc bộ đồ ngủ khi ngủ.

Tóc rối, ngủ thời gian lâu , bên má còn mang theo vết hằn đỏ. Dù là bộ dạng , cũng khiến sự giận dữ trong mắt hạ xuống dù chỉ một chút.

Giọng của Sầm Cảnh từ sự kinh ngạc ban đầu chuyển sang khản đặc vì giận dữ, trừng mắt đang mặt , : "Ai cho cái gan tự ý quyết định hả? Mấy trò bỉ ổi hèn hạ cũng thuần thục quá nhỉ!"

Lửa giận trong giọng của , đến mức thể nào kiềm nén nổi.

Hạ Từ Đông ở cuối giường gương mặt , so với Sầm Cảnh thì ánh mắt của như núi xa, bình lặng mà còn mang theo vẻ ung dung thư thả.

"Thuốc hỗ trợ giấc ngủ, bác sĩ xem qua, là vì nguyên nhân sức khỏe của nên mới ngủ đến bây giờ." Hắn .

"Ai thèm với cái !" Sầm Cảnh kéo gối phía đập tới: " đang hỏi là đầu óc vấn đề ?"

Hạ Từ Đông cúi xuống nhặt cái gối lên.

Sau đó vòng qua góc giường, bước tới, đặt gối lưng Sầm Cảnh ấn nhẹ xuống mới : "Cứ cho là ."

Hắn buông tay nhưng dậy ngay, giữ nguyên tư thế cúi , một tay chống lên đầu giường, Sầm Cảnh : "Cứ yên tâm ở đây, gì cần thì cứ ."

Sầm Cảnh ngẩng đầu, cách giữa hai gần, nheo mắt : "Anh khống chế ?"

Bầu khí căng thẳng Sầm Cảnh thổi bùng lên trong chớp mắt.

Anh quá quen thuộc với phong cách việc của Hạ Từ Đông.

Chỉ trong khoảnh khắc, tràn đầy cảnh giác.

Hạ Từ Đông vuốt nhẹ một lọn tóc rối của , giọng mềm mỏng hiếm thấy: "Không , khi bác sĩ gật đầu em , em vẫn sự tự do tương đối."

" khỏe." Sầm Cảnh vung tay gạt tay , nhíu mày: "Còn nữa, tự do tương đối là cái gì?"

"Tự do tương đối nghĩa là trong nhà em dùng gì thì dùng, tự do , cũng . thời gian ngoài mỗi ngày giới hạn từ tám giờ sáng đến tám giờ tối, và ngoan ngoãn lời bác sĩ."

Sầm Cảnh Hạ Từ Đông bằng ánh mắt như kẻ thần kinh.

"Họ Hạ ." Sầm Cảnh hỏi: "Anh nhớ chúng ly hôn đúng ?"

"Nhớ." Hạ Từ Đông nhướng mày gật đầu.

"Anh ly hôn nghĩa là chúng còn quan hệ gì đúng ?"

Hạ Từ Đông vẫn ừ một tiếng.

"Ừ bà nội." Sầm Cảnh : "Anh hết mà còn tưởng thể giam giữ chắc? Luật pháp đập mặt , đó gọi là bắt trái phép, thử mùi vị ?"

"Không ." Hạ Từ Đông thẳng : " em ."

Sầm Cảnh: "..."

Anh cảm thấy một hồi dài, chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.

Hạ Từ Đông rõ việc chẳng lập trường lý do chính đáng gì cả, nhưng vẫn , hơn nữa còn tới cùng, chút do dự.

Cuối cùng Sầm Cảnh cũng lấy chút lý trí.

Anh ngẩng đầu châm chọc: "Anh cái điệu bộ rốt cuộc là vì cái gì? Trước chỉ vì Diêu Văn Dư mấy câu, thấy đáng thương liền đưa về đây. Giờ đến , cũng thấy tội nghiệp nên thương hại ?"

Hạ Từ Đông im lặng một lúc.

Từ lúc quyết định mang về, phản ứng của Sầm Cảnh đều lường .

Hắn nhớ lâu đây, từ khi nhận tình cảm của , cũng từng lúc chẳng gì với .

Không đặt ở vị trí nào, hòa giải thế nào, xóa rạn nứt .

Hạ Từ Đông hiện tại chỉ im lặng một lúc mở miệng : "Không , là vì quan tâm."

Không tính đến đoạn nhân quả thời thơ ấu, từ việc đơn thuần thưởng thức , đến việc đặt lòng.

Quá trình , Hạ Từ Đông cảm thấy lâu.

Hắn dễ yêu, nhưng giờ tiếc gì mà với .

Hết tới khác, lặp lặp .

Sầm Cảnh lạnh lùng: "Sự quan tâm của sếp Hạ thật đặc biệt, nếu là bình thường thì chẳng ai chịu nổi ."

Hạ Từ Đông: "Ừ, ."

Sầm Cảnh: "..."

Cái gọi là dầu muối lọt, hiểu tiếng , chính là Hạ Từ Đông bây giờ.

Sầm Cảnh phát hiện, thật sự chẳng Hạ Từ Đông kiểu .

Nếu là ở khi xảy chuyện, khi dốc hết sức còn chắc ai hơn ai.

giờ thái độ của là, “em gì cũng đúng, nhưng sẽ dừng .”

Sầm Cảnh nghẹn một trong ngực.

Không lên cũng xuống .

Anh chăm chú Hạ Từ Đông nửa phút, thẳng thừng vén chăn lên, chân trần xuống giường.

Sầm Cảnh mặt Hạ Từ Đông.

Bốn mắt , Sầm Cảnh : " đang nghĩ gì, Hạ Từ Đông, từ đầu đến cuối từng trách , dù là lúc nghĩ sắp c.h.ế.t cũng từng. Dù tương lai thế nào, vẫn nhớ khi còn nhỏ chúng từng dựa mà sống, cũng nhớ rõ, lúc ghét cái tên “Sầm Cảnh” đến cực độ, vẫn thực sự đẩy tới đường cùng, từng nghĩ chúng coi như kết thúc sòng phẳng, cái kết để cho cũng coi như giữ thể diện. giờ định cho thứ trở nên khó coi thế ?"

Quân bài duy nhất Sầm Cảnh còn trong tay lúc , là tình cảm của Hạ Từ Đông dành cho ?

Thực Sầm Cảnh cũng .

vẫn tuyệt tình.

Trải qua quá nhiều chuyện, bây giờ Sầm Cảnh cảm thấy, cho dù kết cục cuối cùng của tương tự với kết cục của thể gốc, cũng còn hơn việc rơi thế cục thể kết thúc thế .

hành động của Hạ Từ Đông cứ kéo con đường đó.

Phía là cái gì, Sầm Cảnh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-ban-trai-cu-lua-ket-hon/chuong-55.html.]

Cũng .

Anh chỉ bây giờ cực kỳ chán ghét cảm giác bất an, chán ghét mất kiểm soát, cũng chán ghét khống chế.

So với càng thậm tệ hơn.

Hạ Từ Đông đang giẫm mìn, mỗi bước đều vô cùng chuẩn xác.

Hạ Từ Đông thật lâu, cúi đầu hôn lên môi , động tác tuy chậm, nhưng bất kỳ do dự nào.

Đó là một nụ hôn chạm rời, mang chút d.ụ.c vọng nào.

Nếu , thể mang theo một chút an ủi mật.

Sầm Cảnh ngoài bất ngờ vì đoán , thì phản ứng gì khác.

Hạ Từ Đông chờ hồn, thấp giọng : "Làm gì chuyện kết thúc sòng phẳng, nợ nần là chuyện vật chất yêu nhiều ít, là vì ở đây quá đau."

Hạ Từ Đông ấn ngón tay vị trí n.g.ự.c Sầm Cảnh.

Hắn vẫn dùng loại giọng điệu trầm thấp đó : " với em ? Hôm đó, đường đến gặp em, sợ c.h.ế.t , cả đời từng sợ đến thế."

Loại sợ hãi rõ ràng gần ngay mắt, nhưng dám chắc điều gì.

Ngón tay cái Hạ Từ Đông vòng một vòng n.g.ự.c , động tác chậm rãi, : "Nơi với rằng, nợ một quá nhiều, bỏ qua quá lâu. kể những điều để bù đắp, cũng để bản thấy dễ chịu hơn, mà vì em bây giờ , chính em cũng điều đó đúng ? Em còn sức nữa, nên những phần còn cứ giao cho , chứ?"

Sầm Cảnh từng thấy chuyện với ai như .

Ánh mắt như bao trùm, cuốn lấy cả con .

Mỗi chữ trong lời , đều rõ ràng đập tai.

Sầm Cảnh ngước mắt, khẳng định : " khỏe."

"Ừ, em khỏe." Hạ Từ Đông đưa tay ôm : "Là , cần em ở đây, cần thấy em mỗi ngày, cần tin tức của em, chắc chắn rằng em vẫn đang tồn tại."

Gương mặt Hạ Từ Đông dán sát tai Sầm Cảnh, giọng khàn khàn: "Em điên mà? Vậy thì em thương hại chút ."

Cả Sầm Cảnh cứng đờ.

Anh cảm thấy đang miệng đáng thương , chút gì gọi là "đáng thương" cả. Hắn chỉ đang dỗ , để phản kháng nữa.

Cả đời Sầm Cảnh từng ai gạt kiểu , thế còn là Hạ Từ Đông, dẫn đến việc thậm chí quên mất đẩy ngay lập tức, đ.ấ.m thẳng mặt một cú.

Đến khi kịp phản ứng một vòng quanh co, Hạ Từ Đông vẫn lùi một bước nào.

Sắc mặt Sầm Cảnh lập tức đen .

Lúc Hạ Từ Đông buông , kéo tay : "Em lâu ăn gì, dì Trần bỏ một ngày nhiều đồ ăn, xuống ăn chút ."

Sầm Cảnh cũng chẳng định ở lì trong căn phòng .

thì chỗ nào trong đây cũng tràn ngập dấu vết của Hạ Từ Đông, thấy càng .

Sầm Cảnh chợt nhớ : "Quần áo của ?"

Hạ Từ Đông bất ngờ mang về, thật sự thể cứ mặc mỗi áo ngủ mà rêu rao khắp nơi.

Hạ Từ Đông buông , qua mở một cánh cửa trượt.

Bên trong là một phòng đồ lớn, đủ loại kiểu dáng quần áo sắp xếp ngay ngắn.

Hạ Từ Đông ở cửa: "Toàn bộ đều đúng đo của em, căn phòng là của em."

"Sếp Hạ đúng là chịu chi." Sầm Cảnh liếc mắt : "Bao nuôi đấy ?"

Hạ Từ Đông lắc đầu: "Em thể xem như ở tạm, sẽ thu tiền thuê nhà."

"Cút." Sầm Cảnh , lạnh mặt kéo cửa trượt .

Chờ đến khi Sầm Cảnh quần áo xuống lầu.

Anh nghĩ sẽ gặp chắc chỉ là dì Trần và chú Chung thôi.

Không ngờ đầu tiên là Chu Chu.

Cô bé như viên đạn lao thẳng lòng , va chạm khiến Sầm Cảnh lùi hai bước, vẫn là Hạ Từ Đông đỡ phía , mới khiến trực tiếp ngã xuống đất.

Sầm Cảnh rảnh để ý những cái khác, cúi đầu trong lòng.

Lần cuối cùng gặp cô là lúc từ đồn cảnh sát , khi Hạ Từ Đông dẫn cô .

Cô gái khi đó lộ nửa mặt từ cửa sổ xe, vẻ mặt áy náy , bây giờ đang ôm chặt lấy eo , đến mức vai run lên từng nhịp.

Sầm Cảnh nhất thời .

Ngược là Hạ Từ Đông kéo cô một cái, nhíu mày: "Sao xông lên bừa như thế?"

Cô ngẩng lên, gương mặt đến đỏ cả mắt mũi, ngước Sầm Cảnh : "Em xin ."

Lời xin đó hiển nhiên mới lao .

Đêm giao thừa năm đó Sầm Cảnh gặp cô, cũng từ lúc đó trở , nhiều chuyện bắt đầu rẽ sang hướng thể lường .

chuyện và cô liên quan gì chứ?

Sầm Cảnh sờ sờ tóc của cô, : "Không , cần xin ."

Nói xong ngẩng đầu, liền thấy phía đối diện còn hai phụ nữ cũng đỏ cả mắt.

Là dì Trần và Vu Thiến.

Sầm Cảnh híp mắt hỏi Hạ Từ Đông bên cạnh: "Anh cố ý?"

Hạ Từ Đông lắc đầu.

"Khương Xuyên ?" Sầm Cảnh hỏi.

Hạ Từ Đông: "Tìm việc gì?"

" chỉ nghĩ, nếu ở đây, thể tay đ.á.n.h một trận cũng ."

Còn hơn là cùng lúc đối mặt với mấy phụ nữ mắt đỏ hoe.

Sầm Cảnh trừng Hạ Từ Đông mấy cái.

Hắn vẫn thừa nhận.

Mẹ nó, chắc chắn là tên cố ý.

 

Loading...