SAU KHI BỊ CHÍNH CON GÁI MÌNH BẮT NẠT, TÔI ĐÃ ĐƯA RA QUYẾT ĐỊNH - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-10 00:59:44
Lượt xem: 4,186

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

cạn sạch kiên nhẫn, chẳng còn lãng phí thêm một phút nào.

 

Trương Chí dậy, chằm chằm lâu, như hạ quyết tâm.

 

“Ly hôn thì , nhưng tài sản chia đôi thì cửa. Nhà và xe đều do tự mua.”

 

“Mấy năm nay cô kiếm đồng nào, ăn của , ở nhà , tiêu tiền của . bắt cô trả lắm , cô còn mặt mũi đòi chia tài sản ?”

 

từng nghĩ cũng là tử tế, dù phản bội, ít cũng đến mức bỉ ổi như .

 

Giờ thì rõ — con thật của chính là thế .

 

“Vậy thì tòa . Tiện thể cũng yêu cầu tính tiền chi cho con đàn bà trong hai năm nay.”

 

“Đó đều là tài sản chung của hai vợ chồng, đến lúc đó phần nhận chỉ nhiều hơn, ít .”

 

Nói xong, kéo vali khỏi phòng.

 

Trương Chí chặn cửa: “Cô nhất định chuyện thành khó coi như thế ?”

 

giơ chân, gót giày cao năm phân dẫm thẳng xuống ngón chân .

 

Anh đau đến mức mặt méo xệch, tay buông lỏng, nhân cơ hội đẩy cửa lao ngoài, dập mạnh cửa lưng.

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

 

Rầm!

 

Ngôi nhà mà sống suốt mười hai năm — kết thúc tại đây.

 

Khi xuống tầng, đúng lúc chạm mặt con gái.

 

Huyên Huyên kéo tay bà nội, ngạc nhiên chiếc vali trong tay .

 

“Mẹ, ?” – con bé gọi với theo.

 

dừng , đầu mỉm :

 

“Không cần gọi nữa, con sắp mới .”

 

Rồi bước tiếp, ngoảnh .

 

“Thấy , con bỏ con đó!” – giọng bà nội vang lên phía .

 

“Bà bỏ con thì con cũng chẳng cần bà ! Không , con sống còn sướng hơn!” – Huyên Huyên đáp.

 

khựng một giây, vẫn tiếp tục bước , đầu.

 

 

Tối đó, trong căn phòng trọ chuẩn sẵn từ — cuối cùng tai cũng yên tĩnh.

 

Không còn việc nhà triền miên, còn những lời mỉa mai, chì chiết.

 

Ngay cả sự thất vọng với con gái, cũng buông bỏ cả .

 

nấu cho một bữa tối thịnh soạn: cá vược hấp, sườn kho, tôm rim dầu — là món thích.

 

Huyên Huyên dị ứng tôm nên bao lâu nay dám ăn.

 

Trương Chí hóc xương cá nên trong nhà cũng cấm luôn món cá.

 

— một lớn lên ở vùng biển — đặc biệt yêu thích cá.

 

Không hiểu bao nhiêu năm qua thể nhẫn nhịn đến mức đó.

 

Đến mười một giờ, tắm nước nóng xong, chuẩn lên giường thì Huyên Huyên gọi điện tới.

 

“Mẹ đúng là ích kỷ. Ly hôn với ba thì thôi , còn chia tài sản nữa.”

 

“Mẹ lấy nhà thì con ở ? Mẹ lấy tiền của ba, con ăn cái gì?”

 

“Nhà mua, tiền cũng kiếm, dựa mà đòi?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-chinh-con-gai-minh-bat-nat-toi-da-dua-ra-quyet-dinh/chuong-4.html.]

Ba câu hỏi liên tiếp của con bé khiến một nữa nhận vẫn đ.á.n.h giá sai nó.

 

“Mấy câu ba con dạy con mấy ? Bài học thì nhớ , còn mấy lời cay độc thì học nhanh ghê.”

 

mỉa mai đáp .

 

Nghe xong, Huyên Huyên lập tức nổi giận.

 

“Nếu vẫn con, thì hãy tay trắng! Tất cả đồ trong nhà đều là của ba và con, quyền mang theo cái gì hết!”

 

Giọng con bé lạnh lẽo như d.a.o cắt.

 

bật : “Nếu đồng ý thì ?”

 

“Thì còn là của con nữa! Sau già cũng đừng mong con nuôi, c.h.ế.t thối rữa con cũng mặc kệ!”

 

Nó… dám uy h.i.ế.p .

 

“Tình hình bây giờ, còn là của con ? Có khác gì .”

 

“Sau già cũng chẳng cần con lo. Cứ xem như từng sinh con .”

 

Vừa xong, tim chợt nhói lên.

 

Khoảnh khắc dập máy, nước mắt tự nhiên trào .

 

bao giờ nghĩ, một ngày cùng con gái rơi tình cảnh như thế .

 

Những lời cay nghiệt đó… chính miệng .

 

hối hận — nhưng chỉ trong giây lát.

 

Nghĩ đến những gì con bé , chút hối hận cũng nhanh chóng tan biến.

 

Ngày mở phiên tòa, Huyên Huyên cạnh Trương Chí.

 

Khi thấy , nó bất ngờ chạy về phía

 

“Mẹ ơi, để con cầm cho.”

 

Huyên Huyên chìa tay lấy túi tài liệu từ tay .

 

ngăn cản, để mặc nó lấy — trong lòng chỉ xem con bé định giở trò gì.

 

Vừa cầm túi tài liệu, nó phá lên, chạy về phía thùng rác.

 

“Cho hại ba nè, cho hại ba nè! Xé hết, xé hết cho kiện !”

 

Vừa , nó xé từng tờ tài liệu trong túi, ném thùng rác.

 

phản ứng gì, chỉ lưng nó mà .

 

“Bà ơi! Con xé hết ! Mẹ sẽ thắng ba !”

 

Huyên Huyên giơ đám giấy vụn lên khoe, sang với bà nội.

 

“Cháu gái lớn của bà giỏi quá, đầu óc thông minh lắm! Đợi ba cháu thắng kiện, bà dẫn cháu công viên chơi nha!”

 

Mẹ chồng liếc , mặt đầy vẻ đắc ý, như thể thắng chắc .

 

trong, ngang qua Trương Chí thì bật :

 

“Hồi còn tưởng thông minh. Giờ xem cũng chỉ đến thế thôi. Con gái dễ xúi giục như , hóa là học từ cả.”

 

Túi tài liệu — chẳng qua chỉ là bản .

 

Muốn xé thì cứ xé, in .

 

Chỉ ngờ họ nghĩ cái chiêu thấp kém đến .

 

Tại tòa, xuất trình bộ bằng chứng Trương Chí ngoại tình trong thời kỳ hôn nhân, và chi tiết các khoản chi tiêu cho tình nhân.

 

 

Loading...