Ánh sáng mặt trời mờ ảo xuyên qua cành cây chiếu   cô, phủ lên một lớp ánh sáng trắng, giống như một giấc mơ dễ vỡ.
 
Cô tò mò đánh giá , bóng cây lốm đốm phản chiếu trong mắt cô, mờ ảo say đắm như ánh trăng…
 
Một đôi mắt  mê hồn. Đó là đôi mắt mà    thấy đêm hôm .
 
Tư Phù Khuynh cũng nhận  ngay, đây là  đàn ông mà cô  vô tình chiếm tiện nghi hôm đó.
 
Cô vất vả chạy thoát,  hôm nay  đụng trực diện?
 
  thể  thừa nhận,  đàn ông   ngoại hình  .
 
Ban đầu cô còn thấy sư phụ và sư  của cô  là thiên nhân chi tư, nhưng  ngờ  thế giới  thực sự  loại sắc  "điên đảo chúng sinh".
 
Anh dường như  một loại sức hút cực kỳ mạnh mẽ, khiến   cam tâm tình nguyện chìm đắm vì .
 
Anh  ở đó, khí thế mạnh mẽ liền ập đến.
 
   là kiểu hung hăng bức , mà là bao dung vạn vật.
 
Tư Phù Khuynh  , nghĩ thầm, lúc đó cô nghiêng  về phía ,  chạy nhanh,  lẽ   nhận  cô.
 
Nghĩ đến đây, khóe mày và đáy mắt cô đều nở nụ , thoải mái : "Xin ,   cố ý  phiền,  đến để xin việc, hiện giờ  lạc đường, cho hỏi  thế nào?"
 
"Đi  khỏi đây rẽ trái  rẽ ." Úc Tịch Hành   cô, chậm rãi : "Rẽ qua khúc cua thứ ba là đến."
 
Giọng  của  cũng giống như con  , êm tai dễ ,  tự mang uy nghiêm.
 
Tư Phù Khuynh  nhịn  xoa xoa tai: "Thì  là , cảm ơn."
 
Ánh mắt cô di chuyển xuống, dừng   đôi chân của , trong mắt mang theo một chút dò xét.
 
"Cô  …" Hành động  khiến sát khí trong mắt Phượng Tam  bùng phát mãnh liệt, nhưng  Úc Tịch Hành cắt ngang: "Phượng Tam,  thôi."
 
"Vâng!" Phượng Tam chỉ  thể đè nén sát khí trong mắt, theo  đàn ông rời .
 
 Tư Phù Khuynh   ngay, cô  bóng lưng của , suy nghĩ sâu xa.
 
Trước đây cô   thấy, đôi chân của   tàn phế,  thể cử động. Mà  đàn ông tối hôm đó   đôi chân  lợi hại,   là  tàn tật.
 
Thu hồi ánh mắt, Tư Phù Khuynh theo đường mà Úc Tịch Hành chỉ dẫn, thuận lợi  tới tiền sảnh.
 
Cô vươn vai, tìm một chỗ  xuống.
 
Tư Phù Khuynh đến  tính là muộn,  đó    ít  đến, ánh mắt đều đảo quanh  cô, cảm xúc khác .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-cuop-di-tat-ca-co-tro-lai-nhu-mot-vi-than/chuong-13.html.]
Bao gồm cả Thẩm Tinh Quân  ở trong thư phòng  tầng hai.
 
"Ồ,    một cô gái ở đây." Anh    màn hình lớn,  khỏi bật : "Cô gái  che chắn thật kín."
 
Một bên, Úc Tịch Hành   ngoài cửa sổ, vẻ mặt trầm tĩnh.
 
Thẩm Tinh Quân như nhớ  điều gì, cau mày: "Không  là vì  mà đến chứ?    kiểm tra."
 
Mặc dù Úc Tịch Hành  tiện  , nhưng vì khuôn mặt đó của  quá thu hút  khác, nên ở Tứ Cửu Thành   nhiều tiểu thư danh giá  ý với .
 
Gần đây  một tiểu thư truy đuổi   đến nước ngoài, gây   ít chuyện.
 
Úc Tịch Hành  nhướng mày,  nhanh  chậm: "Không ."
 
"Chắc chắn  ?" Thẩm Tinh Quân  bất ngờ: " thực sự cũng  cần lo lắng, cô    chọn, nên  gặp  ."
 
Về sức mạnh, phụ nữ luôn yếu hơn đàn ông.
 
Những vệ sĩ đến xin việc khác đều cao to vạm vỡ, bắp chân của Tư Phù Khuynh còn  to bằng cánh tay của họ.
 
Trên màn hình, những  khác đều đang khởi động, còn Tư Phù Khuynh thì lấy một cuốn sách từ trong ba lô , dựa  ghế .
 
Tên sách  rõ ràng  camera   trong. “[Dận Hoàng Truyện]?" 
 
Thẩm Tinh Quân đương nhiên cũng  thấy, bật : "Cô gái nhỏ   ngờ  là một  cuồng lịch sử."
 
Nói xong,  thở dài một tiếng: "  thật, ai mà  sùng bái  như Dận Hoàng chứ."
 
Đây chính là nam thần bạch nguyệt quang của vô  , ngay cả khi ông  chỉ tồn tại trong sử sách.
 
Câu   khiến ánh mắt của Úc Tịch Hành cuối cùng cũng chuyển đến màn hình lớn,    tên sách [Dận Hoàng Truyện], ánh mắt dần dần trở nên sâu lắng.
 
Như  cảm giác gì đó, Tư Phù Khuynh ngẩng đầu lên.
 
Cô nghiêng đầu, nháy mắt với camera.
 
Thẩm Tinh Quân giật : "Thời Diễn, cô ..."
 
 Tư Phù Khuynh  thu hồi ánh mắt, tiếp tục  sách.
 
Giây tiếp theo, cơ thể cô  lắc lư,  một bàn chân đá mạnh  ghế của cô.
 
Chủ nhân của bàn chân đó khinh thường : "Nói chuyện với cô đấy,  thấy ?"
 
Tư Phù Khuynh đóng sách , một  nữa ngẩng đầu lên,  tủm tỉm: "Vừa , là  đá ghế của , đúng ?"