Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Đại Sư Huyền Học Không Giả Vờ Nữa - Chương 39: Cô nương, tiểu nhân đưa ngài về rồi
Cập nhật lúc: 2025-04-01 17:08:20
Lượt xem: 131
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ăn , gì? Trên mặt chữ ?"
Lăng Thanh gắp một đũa rau, đầu thấy Tô Nhiễm cứ cô , bát mặt cũng động.
Tô Nhiễm: "..."
"Ăn ."
Tô Nhiễm thật sự hiểu mục đích Lăng Thanh giữ Thẩm Tịch Nhượng , đó cũng thích lắm.
Nhớ ở đạo quán Lăng Thanh thậm chí còn cùng mấy lưng bàn tán , giờ đổi mặt.
"Mấy cuốn sách trong phòng sách của đều chất đống lộn xộn ? Quá cẩn thận."
Lăng Thanh cắn đũa, lời trong miệng hỏi lẫn lộn.
Không khí lúc quá cứng nhắc, Lăng Thanh nghĩ đổi chủ đề lẽ sẽ hơn.
"Không thời gian, tạm thời cũng dùng đến."
Dù Tô Nhiễm vẫn cô, nhưng giờ ăn cơm.
Thẩm Tịch Nhượng hai họ vây ở giữa, hai đang chuyện gượng gạo, nhưng khó xử nhất vẫn là .
Lúc vô cùng hối hận, tại lúc đó đầu óc nóng lên đồng ý?
"Vậy kế hoạch gì? Là định tiếp tục, nghỉ ngơi một thời gian?"
Vì Thẩm Tịch Nhượng ở đây, Lăng Thanh chuyện khéo léo.
"Tiếp theo, đợi thu nợ."
Tô Nhiễm từ trong bát ngẩng đầu, ánh mắt trầm xuống.
——
Cuối tuần, trong trung tâm thương mại đông , Tô Nhiễm và Lăng Thanh đang dạo.
"Cậu thật sự định lãng phí thời gian như ? Khoảng cách sinh nhật ngày càng gần, giải quyết chuyện , thật sự lo lắng lời tiên tri của sư thúc sẽ ứng nghiệm."
Lăng Thanh luôn thiếu hứng thú, ngược Tô Nhiễm bên cạnh, rõ ràng đang ở trung tâm cơn bão, nhưng bình tĩnh khác thường.
" gấp cũng tác dụng, cần , và thứ tương đương để trao đổi."
"So với lo lắng những thứ , chi bằng nghĩ kỹ hiện tại, ví dụ, đám quanh quẩn bên cạnh chúng lâu như , định lúc nào mới xông lên?"
Tô Nhiễm ngẩng mắt, đối mặt với những ánh mắt kín đáo xung quanh.
Khi đối mặt với Tô Nhiễm, đa đều theo phản xạ né tránh.
"Cậu bọn họ? Theo chúng một đoạn đường , mãi dám tay, ở nơi đông như trung tâm thương mại, dám? Một đám nhát gan."
"Cậu thu nợ, là chỉ bọn họ?"
Tô Nhiễm cúi mắt, lơ đãng đầu ngón tay, "Không , con cáo trong bóng tối ẩn sâu, từ từ đào."
Người giả dạng cô thể khác phát hiện, và kẻ hẳn quen thuộc với cô.
Nếu khó tình huống giả đến mức thật như .
Chỉ cần là quen cô một chút, đều thể lập tức nhận .
Tô Nhiễm nghĩ, bọn họ hẳn ngu đến .
Hôm nay tấm lưới mục đích bọn họ, Tô Nhiễm nghĩ, nhất thể lấy thêm một chút thông tin, chứ động như hiện tại.
"Những , là chó săn của cáo?"
Lăng Thanh , "Con cáo đó cũng thông minh, tìm thêm mấy tên bia đỡ đạn."
"Về phận con cáo, manh mối gì ?"
Mộng Vân Thường
"Tạm thời tìm ." Tô Nhiễm lắc đầu, "Hình Tử Văn , bên họ cũng thể truy tung đưa đồ đến."
"Bên họ đều bó tay, thậm chí còn gặp kẻ mạo danh , đưa biện pháp hơn?"
Lăng Thanh cũng bực bội vuốt tóc, "Vậy với họ, đừng lừa nữa."
Bị lừa là chuyện nhỏ, đến lúc xảy chuyện gì, bọn họ đổ lên Tô Nhiễm, chính là chuyện lớn.
"Vì mấy ngày nay mới định đến sở cảnh sát, như kế hoạch của bọn họ thể triển khai."
Tô Nhiễm lắc lắc túi mua sắm tay, "Chúng còn điều tra một ."
Nói đến chuyện , Lăng Thanh liền hứng thú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-dai-su-huyen-hoc-khong-gia-vo-nua/chuong-39-co-nuong-tieu-nhan-dua-ngai-ve-roi.html.]
"Tra ai? Tên đó ?"
Lăng Thanh hứng khởi cầm đồ, cô thích nhất loại việc , cần động não.
"Hắn nợ tiền."
Tô Nhiễm chớp mắt, "Nợ khá nhiều."
Chính là tên tìm cô bói toán tìm con gái , cuối cùng chịu trả tiền cho Tô Nhiễm.
"Chà chà, thời buổi , dám nợ tiền thầy bói, thật sự cho rằng mạng quá cứng ?"
Lăng Thanh cắn kem mua bên đường, "Nghe con gái đó đồn cảnh sát? Là ?"
"Đó là tự nó chết." Tô Nhiễm lắc đầu, " chỉ chịu trách nhiệm giúp họ tìm chân tướng."
Lăng Thanh chú ý phía , "Vậy xem, đám theo chúng , của ?"
Hầu như cần nghĩ, Tô Nhiễm trực tiếp trả lời.
"Có thể, rõ mặt, chỉ mặt mũi hung dữ."
"Vậy bây giờ sai đến gì? Muốn báo thù, hẳn báo chứ? Còn đợi đến hôm nay?"
"Chẳng lẽ thật sự việc kinh doanh trong nhà xảy chuyện, đặc biệt đến tìm tính sổ?"
Lăng Thanh nhíu mày, cảm thấy chuyện .
"Nếu thật như , Hứa Cường lưng sợ cũng thao túng, ngay cả con gái cũng thể đem đánh cược, thể thấy là tên cờ b.ạ.c điên cuồng."
"Cậu thật sự đánh cược với ?"
Tô Nhiễm xổm xuống, ngón tay vẽ một vòng tròn đất.
"Không đánh cược thì ? Đợi dẫn đến g.i.ế.c ?"
" con mồi, chỉ thợ săn."
Tô Nhiễm đôi mắt nguy hiểm nheo , ngay cả Lăng Thanh bên cạnh cũng nhịn lùi một bước.
Vừa xoa xoa cánh tay, mừng rỡ ở phe đối lập với Tô Nhiễm.
Cô nhóc , điên lên cần mạng.
Không thể , Lăng Thanh chút năng lực tiên tri, khỏi trung tâm thương mại lâu, đột nhiên một chiếc xe đen lao tới.
Tô Nhiễm vốn đoán, những đại khái vốn định đến bắt cóc họ.
là vì tổ tiên phù hộ, vì nguyên nhân khác, cũng thể là bọn họ nghiệp vụ thuần thục.
Sau khi hung thần ác sát mở cửa xe, một tay nắm lấy... dây đeo ba lô của cô.
Tô Nhiễm cố ý buông tay, vốn tưởng thể lập tức kéo cô lên xe ngẩn .
Từng trợn mắt, Tô Nhiễm vẫn nguyên tại chỗ nhíu mày, là đang đau lòng vì ba lô, đang bọn họ ngốc.
Vì vốn định giảm tốc, chiếc xe lập tức lao xa.
Những hao tâm tổn sức, cướp một túi lớn bùa chú, còn một tiểu nhân giấy lời, cá tính.
Lăng Thanh giơ tay che nắng nhón chân xa, "Này, đoán bọn họ thể chịu bao lâu?"
"Chà chà, cướp cái gì , chạy từ xa đến cướp một tiểu tổ tông tính tình ?"
" cũng thương hại bọn họ."
Lăng Thanh xong, đầu Tô Nhiễm từ xuống .
"Cậu nhóc, dạo chút vận may, nếu là đây, lẽ bọn họ kéo lên xe chứ?"
Lăng Thanh xoa cằm, cân nhắc một loạt khả năng.
" cũng , dù bọn họ cũng đánh , còn cung kính đưa về."
Cuối cùng đưa kết luận, "Vậy ở cùng thằng khốn đó lâu, thể chất quả nhiên cải thiện ?"
Tô Nhiễm liếc cô một cái, theo phản xạ đưa tay sờ lên chiếc đồng hồ cổ tay.
Có lẽ , chuyện ai ?
Hai phút , chiếc xe quen thuộc rẽ một vòng, .
Trong xe lượt xuống mấy , từng mặt mày tái mét.
Người cầm đầu cung kính bưng một tờ giấy nhân, tay còn vắt vẻo một cái túi.
"Cô nương, tiểu nhân đưa ngài về ."