SAU KHI BỊ ĐUỔI KHỎI NHÀ, TA VÀO NÚI KHAI HOANG NHẶT ĐƯỢC BẢO VẬT - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-12-23 01:47:48
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lại Gặp Quân Gia

Đợi hai ngày, cũng thấy của nha môn đến điều tra chuyện hổ thương nhân, núi cũng còn động tĩnh gì nữa.

Vết thương của Bạch Thúc thì hơn nhiều.

Ngoài t.h.u.ố.c trị thương mà Vương Ngũ mang về, Giang Liễu Nguyệt mỗi ngày còn âm thầm cho y uống một giọt Tục Mệnh Thủy, cùng với đan liệu thương do Hồng Bảo luyện chế từ thể Linh Hổ.

“Ta cảm thấy ngay cả vết thương cũ chân cũng đang chuyển biến !” Bạch Thúc chống gậy xuống đất hai vòng, mừng rỡ khôn xiết.

“Mặc dù vết thương của bắt đầu đóng vảy, nhưng vẫn cần tĩnh dưỡng thêm một thời gian, nếu vết thương bung thì phiền phức lắm.” Giang Liễu Nguyệt khuyên y đừng nên vui mừng quá sớm.

“Ừm, Tiểu Nguyệt, những bã t.h.u.ố.c đen sì mà tiểu đưa cho uống là t.h.u.ố.c gì ? Mặc dù ngửi dễ chịu cho lắm, nhưng uống cả cơ thể đều ấm áp, thoải mái.” Bạch Thúc chút tò mò.

“Ồ, cái đó , coi như là t.h.u.ố.c bổ .” Giang Liễu Nguyệt y hỏi về bã nhân sâm trăm năm và hoàng tinh Hồng Bảo nướng cháy, nàng cho y dùng thử một .

“Rất đắt ?” Bạch Thúc hỏi.

Giang Liễu Nguyệt lắc đầu, “Không , là một bạn tặng cho , thể bổ máu.”

“Ồ, thứ như cho dùng hết… Ơn lớn lời nào tả xiết, gì cần giúp đỡ, Bạch Thúc nhất định sẽ xông pha dầu sôi lửa bỏng.”

Giang Liễu Nguyệt , “Trước tiên hãy dưỡng thương cho khỏe . Giờ chiến loạn phía Tây ngày càng nghiêm trọng, ngay cả lang trung trấn của chúng cũng trưng dụng , lương thực cũng bắt đầu bán theo định mức, lo lắng tình hình sắp tới sẽ còn tệ hơn nữa, nên Bạch Thúc, mau chóng bình phục đó.”

Bạch Thúc gật đầu đồng ý.

Giai đoạn san lấp mặt bằng xây dựng Thôn Công Xá thành, chỉ còn thiếu gỗ. Hai ngày Giang Liễu Nguyệt còn lén lút chạy lên núi đốn ít cây, kiếm một đợt điểm tuổi thọ.

Ngày thứ ba, Lý trưởng bắt đầu triệu tập lên núi kéo gỗ. Lần y tự dẫn đội, cộng thêm Tiểu Nguyệt, tổng cộng mười , hai chiếc mã xa, một chiếc xe bò.

Mã xa khung kéo hàng, cũng thể kéo kha khá gỗ. Không ngừng nghỉ kéo kéo ròng rã hai ngày, cuối cùng cũng kéo xong tất cả gỗ cần thiết.

Vật liệu gỗ xây Công Xá đủ, nhưng ông trời chiều lòng , đột nhiên trời đổ mưa lớn.

Cơn mưa rào trút xuống suốt nửa ngày, cứ như trời thủng , dứt.

Đến tối, nước sông dâng lên. Mưa cứ thế trút xuống mãi đến tận nửa đêm về sáng mới ngớt, sáng sớm ngày thứ hai, cả thôn xôn xao.

“Ôi chao, nước sông tràn lên cả bãi cát !”

“May mà lúa nhà Tiểu Nguyệt gặt xong, thì tai ương !”

“Trời vẫn còn âm u, thấy hôm nay trời còn mưa nữa!”

“Ngàn vạn đừng mưa nữa, mưa nữa là ngập hết cả ruộng đồng trong thôn chúng .”

“Ôi chao, mau xem lúa đồng của chúng thế nào !”

Một vội vàng chạy về phía ruộng nhà .

Giang Liễu Nguyệt thức dậy, kiểm tra tình hình.

Nàng bước khỏi nhà, từ xa thấy mặt sông mở rộng hơn nhiều, một trắng xóa mênh mông, tình hình nghiêm trọng hơn nhiều so với .

Nàng lo lắng về phía bờ đối diện, ao cá

Cá giống chắc chắn giữ , hy vọng những củ sen nước cuốn trôi là may mắn lắm .

Mấy ngày nếu Bạch Thúc thương, nàng định sang bờ đối diện đào thêm hai đoạn chi lưu nữa , chỉ một cái ao cá là xa xa đủ.

“Không ! Lồng bắt cá của chúng tất cả đều nước cuốn trôi hết !” Vương Ngũ từ bờ sông chạy lên, mắt tràn đầy lo lắng.

Giang Liễu Nguyệt an ủi y, “Ngũ thúc, thúc đừng vội, lồng cá mất chúng thể đan , hiện giờ nước sông sâu và chảy xiết, các thúc ngàn vạn đừng bờ sông, nguy hiểm lắm.”

“Ồ.” Vương Ngũ vẫn xót những chiếc lồng cá đó, đó chính là nồi cơm của y!

xót đến mấy, y cũng dám mạo hiểm hành sự. Mỗi năm nước lũ lớn, khu vực mười dặm đều vài nước cuốn trôi. Hồng thủy mãnh hơn hổ, điều khắc sâu lòng những đứa trẻ lớn lên bên bờ sông như bọn họ.

Lúc , trời bắt đầu đổ mưa nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-ta-vao-nui-khai-hoang-nhat-duoc-bao-vat/chuong-61.html.]

Dân làng bắt đầu than vãn, đều mắng mỏ ông trời cho đường sống.

lúc , một cưỡi ngựa phi nhanh tới trong mưa, đến đầu thôn, y nhanh nhẹn nhảy xuống ngựa, thẳng trong thôn.

“Tiểu Nguyệt cô nương, ở đây ?”

Mọi trong thôn đều .

“Là một vị Quân gia! Nhìn y phục mà xem.”

Giang Liễu Nguyệt vội vàng bước , trong lòng chút thấp thỏm : “Ta chính là Giang Liễu Nguyệt, xin hỏi vị Quân gia tìm việc gì?”

Vị Quân gia ôm quyền, gấp gáp tiến lên thi lễ với nàng, : “Ta là thủ hạ của Quý Quân Gia, ngài bảo tới hỏi xem, ngư can (cá khô) còn tồn kho ?”

Giang Liễu Nguyệt xong, hóa là đến mua quân lương, lập tức thở phào nhẹ nhõm.

“Vẫn còn tồn kho, các vị định thu mua bao nhiêu?” Giang Liễu Nguyệt hỏi,

“Quý Quân Gia , bao nhiêu lấy bấy nhiêu, đơn giá cao hơn 5 văn tiền!” Vị Quân gia vui mừng .

“Tốt, nhất ngôn cửu đỉnh! Các vị khi nào đến kéo hàng?” Giang Liễu Nguyệt vui vẻ, ngờ lúc thể kiếm một khoản bạc lớn.

“Ngay hôm nay!” Vị Quân gia xong, thổi một tiếng còi to vang vọng lên trời.

Rất nhanh đó, một con đại ưng lượn vòng mấy lượt giữa trung, thấy ba tiếng còi gấp gáp của chủ nhân xong, nó mới bay .

Giang Liễu Nguyệt , đây là y đang truyền tin cho con đại ưng , nhưng y truyền tin cho ai.

Vạn nhất truyền cho Quý Quân Gia thì ? Liệu mang đến nguy hiểm cho cả thôn ?

Giang Liễu Nguyệt thầm nghĩ, lặng lẽ liếc Lý trưởng, y gật đầu, ý bảo nàng đừng hoảng sợ.

Tin tức truyền ngoài .

Điều cần đến cuối cùng cũng sẽ đến.

Chỉ là quá trình chờ đợi vô cùng dày vò.

“Giang cô nương, liệu thể dẫn xem hàng tồn kho ?” Vị Quân gia đề nghị.

“Đương nhiên thể.” Giang Liễu Nguyệt cùng Lý trưởng dẫn vị Quân gia đến nhà kho xem hàng tồn kho.

Vị Quân gia thấy kho cá khô đầy ắp, lập tức vui vẻ mặt, tự đắc : “Tốt quá, quân lương trợ lực, chúng nhất định sẽ đại thắng!”

Sau nửa nén nhang, Quý Quân Gia cưỡi một con ngựa nhanh, vội vàng chạy tới.

“Giang cô nương, sự việc khẩn cấp, chúng thể thanh điểm ngư can ? Đội xe kéo hàng của sẽ đến ngay đó!” Giọng điệu Quý Quân Gia khá vội vàng.

Giang Liễu Nguyệt đồng ý.

“Quý Quân Gia, ngài xem ngư can trong kho , đều bày biện ngăn nắp theo một quy luật nhất định.

Mỗi tầng giá hàng mười bao gai, mỗi bao gai đựng hai trăm gói ngư can, mỗi tầng là hai ngàn gói.

Một giá hàng bốn tầng là tám ngàn gói, ở đây năm giá hàng tổng cộng chứa hơn bốn vạn gói ngư can! Các ngài thể kiểm tra kỹ lưỡng một chút.”

Quý Quân Gia và thủ hạ của y, mở một hoặc hai bao gai ở mỗi tầng để kiểm tra ngẫu nhiên, quả nhiên đúng như lời nàng , mỗi bao gai đều hai trăm gói ngư can.

Sau một vòng kiểm tra, Quý Quân Gia hài lòng, “Ừm, chúng lấy hết!”

lúc , một đoàn sáu chiếc mã xa lượt tiến thôn, khẩn trương chất hàng lên xe, đó dùng bạt mưa dày che chắn kỹ càng.

Giang Liễu Nguyệt tiến lên sờ tấm bạt mưa xe hàng của bọn họ, cảm thấy dày cứng, chắc chắn thấm nước.

Gà Mái Leo Núi

Bèn tò mò hỏi: “Quý Quân Gia, loại bạt mưa gọi là vải gì? Bán ở ?”

“Đây là du chiên bố (vải dầu), kỳ thực là vải bông quét dầu trẩu mà thành, thường bán ở các tiệm tạp hóa trong huyện thành.” Quý Quân Gia trả lời thành thật.

 

Loading...