SAU KHI BỊ NGHE THẤY TIẾNG LÒNG, TÔI VÔ TÌNH VÀO GIỚI GIẢI TRÍ VÀ NỔI ĐÌNH ĐÁM - Chương 49
Cập nhật lúc: 2025-08-23 16:17:16
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thiên Vũ là một bộ phim tiên hiệp phục thù, kể về nữ chính khi tông môn huyết tẩy diệt môn, nàng ẩn nhẫn chịu đựng, trộn trong môn phái kẻ thù, trộm bảo vật của kẻ thù, học tâm pháp tuyệt mật của kẻ thù, còn lừa gạt thiên tài đắc ý nhất của kẻ thù. Cuối cùng, nàng lôi kẻ ngụy quân tử màn, phá hỏng âm mưu diệt thế của , báo thù rửa hận.
Vai tiểu sư mà Giang Thư Hoàn thử vai chính là tiểu sư trong tông môn cũ của nữ chính.
Tiểu sư là một kẻ cuồng võ, trong tất cả sư sư tỷ sư sư thì nàng là thiên phú cao nhất, cũng là chăm chỉ tu hành nhất.
Trong lòng nàng chỉ đạo, cả đời chỉ một việc đó chính là tu hành.
cho dù tiểu sư thiên phú xuất chúng, cố gắng khắc khổ thì chung quy tu hành vẫn cần thời gian để tích lũy.
Tiểu sư còn quá trẻ.
Ngày tông môn huyết tẩy diệt môn, tiểu sư dốc hết tất cả, lấy cái giá là đốt cháy sinh mệnh, cuối cùng cũng chỉ thương một bàn tay của kẻ cầm đầu. Sau đó, trong cơn phẫn nộ nàng vung một chưởng, đánh nát thiên linh, hồn bay phách tán.
Một thiên tài xuất chúng từng , cứ như mà c.h.ế.t yểu khi tuổi đời còn non trẻ.
Một thiếu nữ tường sự đời, sớm lìa đời ở độ tuổi tươi nhất.
Tiểu sư chỉ là một trong vô tử Xích Vũ Môn c.h.ế.t thảm trong vụ huyết tẩy. Những sinh mạng từng gắn bó sớm tối , cứ thế lượt chôn vùi trong biển máu, trở thành nỗi đau và ngọn lửa hừng hực trong lòng nữ chính - may mắn sống sót. Về , chính thứ chống đỡ nàng vượt qua trùng trùng khó khăn nguy hiểm.
Câu chuyện thực chút giống với thế của Diệp trong Nhiếp Chính Vương.
Từ tình tiết thể thấy, vai tiểu sư nhiều đất diễn, chỉ xuất hiện trong đoạn đầu khi Xích Vũ Môn còn tràn đầy hòa khí, về chỉ hiện lên trong ký ức của nữ chính.
Thế nhưng nhân vật vô cùng quan trọng. Nàng là tiểu sư mà nữ chính thương yêu như em ruột, là nàng tình cảm sâu nặng nhất. Nàng cũng chính là hy vọng lớn nhất từng bộ Xích Vũ Môn công nhận - khả năng khôi phục huy hoàng trăm năm của tông môn. Và chính nàng, bằng sinh mệnh của để một vết thương cho kẻ thù, đồng thời gieo một hạt mầm cho việc cuối cùng nữ chính thể thấu và đánh bại .
Thế nhưng, vai diễn là vai khó chọn nhất.
Những thể diễn thiếu nữ thì ở phim trường nhiều kể xiết, nhưng thể diễn phong thái của thiên tài thì thật sự hiếm như lông phượng sừng lân.
Người kinh nghiệm diễn xuất phong phú thường thể hiện sự hồn nhiên linh động của thiếu nữ. Người ít kinh nghiệm thì nắm bắt cái thần vận đặc thù của thiên tài.
Thế nhưng, những đặc chất khó khăn nhất với khác thì với Giang Thư Hoàn đơn giản vô cùng.
Bởi vì bản cô vốn là một thiên tài. Cho dù trong lòng cô vẫn luôn cảm thấy tư chất bình thường, nhưng cô tự nhiên toát cái tâm vô tạp niệm, sự trong sáng thuần túy đặc trưng của thiên tài.
Thần thái , diễn xuất cũng thể là đáng khen, giống một mới chỉ đóng phim vài tháng.
Hoàn mỹ!
Phùng Lại phấn khích vỗ mạnh một cái xuống bàn, lớn tiếng : “Được , tiểu sư chính là cô đó!”
Giang Thư Hoàn từ phòng thử vai bước , những đang chờ bên ngoài vô thức ngẩng đầu sang. từ gương mặt bình thản của cô, họ thu bất kỳ thông tin nào kiểu như “qua ” “trượt ”. Thế nên, nhanh chóng, họ cúi đầu, chìm kịch bản trong tay.
Dù , khác qua cũng quan trọng, quan trọng là bản thể chọn .
Giang Thư Hoàn bước qua đám đông, đến mặt Quý Hàm Chương. Anh cất điện thoại, dậy, hỏi: “Thế nào ?”
Giang Thư Hoàn đáp bằng giọng điệu vui tươi như một thí nghiệm thành công: “Đạo diễn , tiểu sư chính là em.”
Nói , cô ngẩng cằm mang theo chút đắc ý.
Quý Hàm Chương mỉm dịu dàng: “Vậy thì về thôi. Ừm… Để chúc mừng đầu thử vai của cô Giang thành công, mời cô ăn một bữa nhé?”
Giang Thư Hoàn kinh ngạc: “Ơ, lẽ em là mời Quý một bữa mới đúng chứ?”
Dù gì cũng cảm ơn giúp giới thiệu vai diễn .
Quý Hàm Chương khẽ lắc đầu, : “Đã là chúc mừng, theo quy củ dĩ nhiên để mời cô ăn.”
Giang Thư Hoàn lẩm bẩm: “Quy củ trong giới giải trí của các là thế ?”
Quy củ ở H Đại thì là ai thí nghiệm thành công thì đó mời khách, cho nên cô thường xuyên trở thành con mồi để chị trong trường chèn ép, bắt đãi ăn.
Quý Hàm Chương mặt đổi sắc: “Ừm, đúng thế đấy.”
Giang Thư Hoàn cũng thêm nữa, dù ai mời cũng chẳng quan trọng. Nếu quy củ là thế thì cùng lắm ảnh đế Quý nhận vai mới, cô sẽ mời một bữa là .
Hai sóng vai bước ngoài, để ý rằng cách đó xa, hai cô gái cầm kịch bản trong tay, len lén ló nửa gương mặt tập kịch bản, đôi mắt tò mò nóng bỏng dán chặt bóng lưng họ, cho đến khi hai rẽ qua góc khuất mới thôi.
“Chẳng lúc nãy giọng đó còn khàn khàn như phá chuông , bây giờ bình thường ?” Cô gái A ngạc nhiên, sửa ngay: “Không đúng, bình thường, mà là cực kỳ cực kỳ dễ ! Trời ạ, chỉ riêng dáng đó thôi, cộng thêm giọng , cho dù mặt , chỉ cần đeo khẩu trang nhảy mấy màn nóng bỏng, chắc chắn cũng đủ khiến vạn thiếu nữ mê mệt !”
Cô gái B chau mày, trầm ngâm: “Cậu thấy giọng chút quen thuộc ? Hơn nữa, cô gái gọi là Quý đó!”
Hai , đồng thanh kêu lên: “Không lẽ là ảnh đế Quý?”
Càng nghĩ càng thấy, từ vóc dáng cho đến giọng , thật sự đều giống!
Vậy thì vấn đề đặt là: nếu đàn ông thật sự là ảnh đế Quý, cô gái cùng là ai? Tại ảnh đế Quý đích cùng cô tới thử vai?
Hơn nữa, dường như còn chủ động mời đối phương ăn nữa chứ.
Thậm chí để mời ăn, còn dùng đến một chiêu chẳng chút kỹ thuật nào.
Nếu thật sự là ảnh đế Quý, thì quá bùng nổ !
Cô gái A thì thào: “Không thể nào , vẫn thấy giống lắm, chắc chỉ là giọng giống thôi nhỉ?”
Cô gái B lắc lắc chiếc điện thoại trong tay, đắc ý : “ nhanh tay chụp bóng lưng hai , lát nữa đem đăng siêu thoại của ảnh đế Quý hỏi thử.”
Cô gái A giơ ngón cái: “Cậu giỏi lắm!”
…
Quý Hàm Chương vốn quen thuộc khu vực quanh phim trường, lái xe rẽ vài con ngõ nhỏ liền đến một quán ăn tư gia mấy bắt mắt.
Quán ăn mở ngay trong sân nhà của chủ, vợ chồng họ tự tay nấu nướng. Gọi là phòng riêng, thực chất chỉ là một gian phòng nhỏ dọn dẹp trống trong sân nhưng sạch sẽ gọn gàng. Trên tường phòng riêng treo một bức ảnh của Quý Hàm Chương chụp cùng vợ chồng chủ quán. Góc ảnh còn chữ ký của , thậm chí còn ghi cả ngày tháng năm, ước chừng cũng bảy tám năm .
Giang Thư Hoàn tò mò ngắm bức ảnh.
Trong ảnh, Quý Hàm Chương trông trẻ. Đương nhiên, ảnh đế Quý bây giờ cũng vẫn còn trẻ, nhưng cái trẻ trong ảnh là dáng vẻ non xanh, thanh xuân rực rỡ. Anh mặc sơ mi quần tây, tràn đầy sức sống, cao ráo vững vàng như cây bạch dương non.
Giang Thư Hoàn bỗng thấy dáng vẻ ảnh đế Quý trong bức ảnh chút quen quen.
Đồng thời, cô cảm thấy ý nghĩ thật buồn . Dù cô vốn quen ảnh đế Quý hiện tại, giờ thấy hình ảnh quá khứ của , thấy quen mắt thì chẳng là chuyện hết sức bình thường ?
“Lúc đó vẫn còn học năm ba đại học, ký hợp đồng với công ty, nhận một vai diễn nhỏ.” Quý Hàm Chương bên cạnh cô giải thích: “Khi ăn khỏe lắm, cơm hộp đoàn phim chẳng đủ no nên cách vài hôm chạy ngoài kiếm bữa, tình cờ phát hiện quán , từ đó thường xuyên lui tới.”
Anh khẽ , tiếp: “Khi , bà chủ cứ khăng khăng nhất định sẽ thành đại minh tinh, còn lôi chụp ảnh, in bắt ký tên.”
lúc , bà chủ bưng đồ ăn . Nghe thấy mấy lời , bà bật : “Thấy , mà, con mắt tinh tường, chuẩn ghê . Hình như cũng mới mấy năm thôi nhỉ, giờ chẳng thành đại minh tinh ? Phòng riêng của bây giờ còn thành… À đúng , điểm check-in mạng nổi tiếng đấy, thỉnh thoảng fan chạy đến chụp ảnh.”
Bà chủ đặt món ăn trong khay lên bàn, hiếu kỳ liếc Giang Thư Hoàn một cái, híp mắt: “Đây là đầu tiên Tiểu Quý dẫn cô gái đến đây ăn đấy nhé.”
Giang Thư Hoàn vẫn đang bức ảnh, liền thuận miệng đáp mà chẳng kịp suy nghĩ: “Ừm, trong đội của Quý vốn cô gái nào cả.”
Nổi tiếng là một đội “ đàn ông độc ”.
Bà chủ bật khúc khích, liếc Quý Hàm Chương, vẻ mặt như đang xem trò vui: “Ôi chao, Tiểu Quý, xem còn cố gắng thêm đấy.”
Bà cũng quấy rầy hai nữa, hề hề lui ngoài.
Giang Thư Hoàn ngắm tấm ảnh thêm vài , đầu thì chạm ngay ánh mắt của Quý Hàm Chương. Cô chớp chớp mắt : “So với hồi đó, hình như Quý hề già , ngược còn trai hơn.”
Đáng lẽ câu giữ trong lòng, mà kìm bật .
Quý Hàm Chương cô thật sâu. Thực khoảnh khắc đầu tiên, còn tưởng tâm tư trong lòng Giang Thư Hoàn. Mãi đến khi thấy vẻ luống cuống gương mặt cô, mới giật nhận cô thực sự lỡ miệng thành lời.
Có vẻ như câu là vô tình thốt .
Nghĩ đến lời bà chủ , ánh mắt Quý Hàm Chương tối , khẽ hỏi: “Cô Giang cảm thấy ? Vậy chỗ nào?”
Giang Thư Hoàn: “…”
Sao tự dưng cảm giác hôm nay ảnh đế Quý khác hẳn bình thường thế ?
Hơn nữa, tim cô bắt đầu đập loạn xạ đến mức cô còn nghi ngờ, cách gần như thế , liệu Quý Hàm Chương thấy nhịp tim hỗn loạn của .
Thình thịch, thình thịch, thình thịch.
Như nhảy khỏi lồng n.g.ự.c .
Đẹp chỗ nào ư?
[Hỏi gì chứ, rõ ràng chỗ nào cũng cả.]
Quý Hàm Chương cúi đầu khẽ bật .
[ mà, trai thì ăn . Từ chối “não yêu đương”, bắt đầu từ chính .]
Quý Hàm Chương ngẩng đầu, thoáng sững sờ.
Giang Thư Hoàn vội dời ánh mắt, hấp tấp đáp một câu: “Đương nhiên Quý ạ.”
Rồi cô nhanh chóng bước mấy bước tới bàn ăn: “Anh Quý, chúng mau ăn thôi, lát nữa đồ ăn nguội mất. Ừm, quán thật sự tuyệt, là món “gia đình nấu”, giống hệt như món bà ngoại em thường . Nhìn món nào cũng ngon miệng cả, mau qua đây ăn !”
Quý Hàm Chương liếc cô, bất giác bật bất lực.
Xem cô thật sự đang căng thẳng, năng lộn xộn, sắp biến thành “máy ” đến nơi .
…
Trở đoàn phim, Tiểu Trương vốn đợi sẵn liền lẳng lặng đưa điện thoại cho Quý Hàm Chương: “Anh Quý, lên hot search .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-nghe-thay-tieng-long-toi-vo-tinh-vao-gioi-giai-tri-va-noi-dinh-dam/chuong-49.html.]
Tiểu Trương liếc sang Giang Thư Hoàn bên cạnh: “Còn cả cô nữa, cô Giang.”
Giang Thư Hoàn: “???”
Cô tự thấy dạo gần đây ngoan hiền, thậm chí còn chẳng buồn hóng hớt mấy tin giải trí, lẽ cơ hội gì để dính mấy chuyện hot search?
Cô lấy điện thoại mở Weibo, lập tức im lặng.
#Quý Hàm Chương xuất hiện tại đoàn phim Thiên Vũ#
#Quý Hàm Chương đích tháp tùng mỹ nữ bí ẩn thử vai#
Trong thoáng chốc, cô chẳng rõ là liên lụy ảnh đế Quý, chính ảnh đế Quý liên lụy cô.
Suy cho cùng, nếu cùng, cô chụp .
ngược , nếu vì cô, cũng chẳng chụp trúng.
Có điều…
[May mà chỉ chụp bóng lưng, ảnh đế Quý thì chắc chắn nhận , chứ thì khỏi lo. Còn dân mạng bình luận hỏi bộ quần áo ảnh đế Quý mua ở , họ cũng một bộ giống y, giá niêm yết hai trăm chín mươi chín, còn giảm hai mươi phần trăm. Lại kẻ ác mồm hơn, hỏi đoàn phim Nhiếp Chính Vương sắp phá sản , ảnh đế Quý đầu tư lỗ đến mức chẳng còn tiền mua đồ nữa .]
Giang Thư Hoàn bỗng thấy niềm vui của “ qua đường giáp ất”, âm thầm hả hê trong lòng.
ngoài miệng : “Xin Quý, đều tại em liên lụy .”
Quý Hàm Chương liếc cô. Nếu tiếng lòng của cô, e rằng dáng vẻ ngoan ngoãn lừa gạt .
Anh lướt điện thoại, thấy bình luận mới nhất bài đăng gần đây của :
> Lão Quý, cô gái bí ẩn là ai thế, chẳng lẽ vụng trộm bạn gái ?
Quý Hàm Chương nhướng mày, suy nghĩ một chút, liền trả lời đó:
> Người .
Chưa đầy một mới, câu trả lời nhận hàng vạn lượt thích. Fan lập tức đáp :
> Người kiểu gì? Loại cùng mang sổ hộ khẩu đăng ký kết hôn ?
Quý Hàm Chương trả lời thêm, trực tiếp đưa điện thoại trả cho Tiểu Trương.
Tiểu Trương vô thức liếc màn hình, đó lập tức trợn tròn mắt.
Khoan , bình thường ảnh đế Quý thậm chí còn lười mở Weibo, tài khoản đều do quản lý. Mấy khi chỉ tiện tay chia sẻ quảng cáo của nhãn hàng là cùng, đến mức Tiểu Trương từng nghi ngờ còn chẳng cách đăng bài.
Giờ thì Tiểu Trương hiểu , ảnh đế Quý trả lời bình luận trơn tru thành thạo đến mức đáng sợ.
tại trả lời?
Hơn nữa, tại trả lời là ?
Cô Giang với thì quan hệ “ ” gì chứ, câu rõ ràng hở một chút là lộ tẩy mà!
Tiểu Trương hiểu, Tiểu Trương cực kỳ chấn động, Tiểu Trương thậm chí còn nghi ngờ đại ảnh đế nhà ngoài một chuyến “nhập hồn” mất .
Giang Thư Hoàn cũng khó hiểu: “Tại Quý trả lời là ?”
Mặc dù cô cũng thường nên giới thiệu nhà họ Hàn thế nào, bao gồm cả Hàn Thủ Nghiệp lẫn Hàn Cẩn Châu nên luôn qua loa gọi là “ ”.
Dĩ nhiên, cơ hội để cực kỳ ít, bởi quan hệ của cô với nhà họ Hàn vốn chẳng hề thiết.
dù gì, về mặt huyết thống họ đúng là bà con họ hàng. Còn cô với ảnh đế Quý… Chẳng nên coi như bạn bè thôi ?
Quý Hàm Chương cô, giọng đầy ẩn ý: “Nếu trả lời là bạn bè, dân mạng sẽ tha hồ suy đoán lung tung. Trả lời là thì thỏa hơn. Hơn nữa, phim đầu tư sắp nổi nữa, lỗ đến mức mua nổi quần áo, đưa “ ” sang đoàn phim khác để trả nợ, cũng hợp lý lắm chứ?”
Tiểu Trương: “…”
Ở mà thỏa đáng, ở mà hợp lý chứ?
Anh tự dưng trả lời “ ”, dân mạng mới tha hồ đoán bậy đoán bạ đó?
Không đúng, theo thiết lập nhân vật của thì vốn dĩ nên đáp mới , nếu dân mạng càng đoán loạn thêm.
Giang Thư Hoàn: “Thật ?”
Dù nghĩ , nhưng thấy… nhỉ?
Câu “thua lỗ đến nỗi ngay cả quần áo cũng mua nổi” chẳng lẽ là ảnh đế Quý mới lướt mạng thấy ?
Với , cảm giác hôm nay dường như ảnh đế Quý để lộ một mặt nào đó ai đến, khác hẳn thường ngày.
…
Đoàn phim Nhiếp Chính Vương vốn là một đoàn phim từng trải sóng gió, kiểu hot search như việc Quý Hàm Chương xuất hiện ở đoàn phim khác chụp , chẳng gây nổi một gợn sóng nào trong đoàn.
Dù gì thì cũng , ảnh đế Quý đầu tư ít tiền cho bộ phim , cho dù thực sự đoàn khác diễn cameo, cũng tuyệt đối bỏ rơi đoàn phim của họ.
Ngược , chuyện ảnh đế Quý thua lỗ đến nỗi chẳng mua nổi quần áo mới khiến cả đoàn ai nấy càng thêm ủ rũ.
Đạo diễn La đúng là tiêu tiền như nước. Nhìn những cảnh trí , những tạo hình hóa trang , hết lớp diễn viên quần chúng đến lớp khác, mỗi ngày đều là tiền, là tiền!
Chắc chắn vì Ứng Ngọc Sơn vẫn còn viện, ai kìm hãm nên đạo diễn La mới mặc sức tung tiền như thế.
Đợi đến khi Ứng Ngọc Sơn xuất viện đoàn, e là chỉ ròng.
Tuy , dù chán nản thì chán nản nhưng những quen theo La Kính Diêu việc, thái độ việc vẫn nghiêm cẩn như cũ.
Dĩ nhiên, nguyên nhân chính là cho tới lúc đoàn phim vẫn từng nợ lương.
Chỉ cần lĩnh lương, công nhân viên chức nào còn sức cũng cố mà cày.
Vì bù cảnh cho Tô Hiểu Vi, lịch trình giai đoạn của đoàn dày đặc, đặc biệt là Trần Nhĩ Nhã gần như chạy show suốt ngày đêm.
Hôm đó, đoàn vẫn như thường lệ. Trần Nhĩ Nhã lịch cả ngày, đến buổi chiều thì trạng thái cô xuống dốc rõ rệt, mệt mỏi tài nào che giấu, NG liên tục mấy .
La Kính Diêu nổi giận ném luôn kịch bản, tuyên bố nghỉ nửa tiếng, bảo Trần Nhĩ Nhã tự tìm trạng thái.
Trần Nhĩ Nhã ủ rũ co một góc, chẳng khác nào một cây nấm tỏa khí u ám màu xanh lục.
Ngay lúc , Giang Thư Hoàn thấy một đàn ông đeo kính, trông vẻ trí thức, chẳng từ lúc nào phim trường, thẳng đến mặt Trần Nhĩ Nhã, từ cao xuống: “Ra ngoài chuyện .”
Vừa thấy , Trần Nhĩ Nhã khẽ rụt vai, nhưng vẫn ngoan ngoãn dậy theo khỏi phim trường.
[Người tên Hồng Chí Cao, chính là quản lý của Trần Nhĩ Nhã. Trong giới giải trí, khá tiếng, tay mấy nghệ sĩ hạng nhỏ. Hồng Chí Cao là kẻ cực kỳ ích kỷ, nghệ sĩ trong tay chỉ là công cụ kiếm tiền. Hắn thích dùng cách “nuôi cổ” để bồi dưỡng nghệ sĩ, ví dụ cùng lúc ký 10 , quẳng các chương trình tuyển tú hoặc đoàn phim nhỏ. Nếu trong đó một hai bật lên, sẽ dồn tài nguyên lăng xê, còn thì bỏ xó. Hoặc nếu trong cùng thời kỳ mấy hot, sẽ chia nhóm, hai hai bắt cặp, cố ý marketing mâu thuẫn để tăng nhiệt, hoặc đơn giản là để một hút m.á.u , củng cố lưu lượng. Như Trần Nhĩ Nhã chẳng hạn, hình tượng của cô là nữ minh tinh cao lạnh kiều mỵ, còn tay Hồng Chí Cao một nghệ sĩ xuất đạo cùng thời tên là Hứa Tân Tân, hình tượng là tiểu tiên nữ dịu dàng. Hắn từng cố tình sắp xếp hai cùng tham gia một show thực tế, dùng sự cao ngạo, khó hòa nhập của Trần Nhĩ Nhã để nền cho sự dịu dàng thùy mị của Hứa Tân Tân. Kết quả show đó, Trần Nhĩ Nhã mắng te tua, còn Hứa Tân Tân thì hút fan ầm ầm. Nói đúng hơn, Trần Nhĩ Nhã chính là công cụ mà Hồng Chí Cao dùng để nâng Hứa Tân Tân lên.]
Giang Thư Hoàn tiếng máy móc vô cảm của hệ thống “ăn dưa”, lén bám theo. Cô vốn quá quen thuộc với từng ngóc ngách của phim trường nên dễ dàng tìm một chỗ thể lén thoải mái mà chẳng sợ phát hiện.
Không xa đó, Hồng Chí Cao lạnh lùng , giọng cũng lạnh tanh nhưng từng chữ mang theo cái vẻ “ là vì cho cô”: “Cô xem lời sẽ hơn ? bảo đang chuẩn cho cô một bộ web drama , đợi vụ “vỉ đập ruồi” lắng xuống thì chẳng vẫn ? Còn cô thì thế nào, hấp tấp chạy nhận Nhiếp Chính Vương. Hừ, hai chục vạn, bọn họ coi cô là ăn mày chắc?”
Trong giới, ít gọi đùa giải thưởng “minh tinh ghét nhất mạng” là “vỉ đập ruồi”.
Trần Nhĩ Nhã cúi đầu, chẳng gì.
“Diễn xuất của cô cái loại , vai nữ phụ ác độc trong phim thần tượng còn khó qua cửa, mà dám vọng tưởng thử vai nữ chính trong phim của La Kính Diêu? Cô tưởng vì họ chọn cô? Đừng ngây thơ nghĩ là vì công nhận thực lực diễn xuất của cô nhé. Hừ, chẳng qua vì những khác chẳng ai dám nhận củ khoai nóng thôi. Cô còn tưởng bánh từ trời rơi xuống trúng đầu ? Cô , đơn thuần quá, dễ dắt mũi.”
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Ánh mắt Hồng Chí Cao tràn ngập khinh bỉ: “Đừng tưởng nhặt của quý. Bộ phim tám phần mười là xịt, cô cố bám cũng vô ích. Tối nay xin phép đạo diễn nghỉ , dẫn cô dự tiệc của nhà sản xuất, quen thêm vài , chịu khó tự quảng bá bản đó mới là chính đạo. Không thì đợi đến khi phim xịt thật, cô mới là rút khỏi giới.”
Cuối cùng Trần Nhĩ Nhã cất lời, giọng nhỏ xíu: “ mà tối qua em xin nghỉ một … Nếu cứ xin nghỉ mãi, đạo diễn sẽ mắng mất.”
Tối qua, Hồng Chí Cao bắt cô xã giao, tửu lượng của cô , uống đến mức hạ gục mấy nhà đầu tư nên hôm nay trạng thái suy giảm rõ rệt.
Hồng Chí Cao khẩy: “Thôi , một dự án S+ mà thành thế , cô cứ chờ xem, La Kính Diêu coi như xong . Nghiệp vụ giỏi thì , đầu tư là để kiếm tiền, với cái kiểu xui xẻo ngậm nước cũng sặc của ông , ai còn dám rót tiền cho ông nữa? Được , cứ quyết thế . Cô tự với đạo diễn để ?”
Trần Nhĩ Nhã vội lắc đầu: “Em… Em tự .”
Cô sợ để sẽ đưa những yêu cầu quá quắt hơn.
Trước đây một phim, ngang nhiên xin phép đạo diễn cho cô nghỉ ba ngày, chỉ để tham gia một show giải trí khách mời. Tham gia xong, ngoài chút thù lao, cô chẳng gì, thậm chí còn dân mạng mắng mỏ suốt mấy ngày.
Chiều tối, Trần Nhĩ Nhã tìm đến La Kính Diêu xin nghỉ.
Lông mày La Kính Diêu nhíu chặt thành hình chữ xuyên (川): “Sao xin nghỉ nữa, chẳng hôm qua xin ? Tuy tối nay cảnh của cô nhưng chẳng thể tranh thủ ôn thoại, điều chỉnh trạng thái ? Hôm qua cô ngoài, hôm nay trạng thái .”
Trần Nhĩ Nhã lí nhí: “Quản lý dẫn dự tiệc của nhà sản xuất, tìm cơ hội công việc…”
Lông mày La Kính Diêu càng nhíu chặt: “Phim của cô còn hai tháng nữa, giờ tìm công việc gì?”
“ mà… mà…”
lúc , Giang Thư Hoàn vẻ tình cờ ngang qua: “Cô Trần, tiệc nhà sản xuất vui , thể dẫn cùng ?”
Trần Nhĩ Nhã ngớ : “Ơ, ờ, cô cũng ? Được… Chắc là .”
Giang Thư Hoàn sang La Kính Diêu : “Đạo diễn La, và cô Trần cùng xin nghỉ nhé. Đạo diễn yên tâm, chúng chỉ mở mang tầm mắt, chắc chắn sẽ về ngay.”
La Kính Diêu: “…”
Ông thể ? Hiện tại đoàn phim đang dựa ai để xoay vòng vốn, ông chắc? Chẳng lẽ còn dám cản “nhà đầu tư lớn” xin nghỉ?
Thật đúng là…
Hổ sa đồng nội chó khinh.
Hừ.