SAU KHI BỊ NGHE THẤY TIẾNG LÒNG, TÔI VÔ TÌNH VÀO GIỚI GIẢI TRÍ VÀ NỔI ĐÌNH ĐÁM - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-09-14 13:49:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Thư Hoàn chẳng gì, cô trở về khách sạn. Vừa mới về lâu, cửa phòng vang lên tiếng gõ.

Cô mở cửa, phát hiện là Tiểu Trương.

Trong tay Tiểu Trương xách một túi giữ nhiệt to, trông qua thấy khá nặng, Giang Thư Hoàn vội nghiêng để .

Tiểu Trương đặt túi giữ nhiệt lên bàn ăn, cẩn thận mở túi : “Cô Giang, đây là canh gà mà Quý đặc biệt đặt cho cô. Gà ở đây đều là gà do nông hộ tự nuôi, hơn nữa khi hầm còn cho nhiều gừng, canh gà thơm đậm đà, thời tiết thế uống thể xua cái lạnh.”

Giang Thư Hoàn nhớ những dòng bình luận vòng bạn bè, lập tức hiểu .

Thì đây chính là cái “phúc lợi” mà ảnh đế Quý từng chuẩn cho cô.

Thật cũng khá chu đáo.

“Anh Quý còn ở phim trường ?” Giang Thư Hoàn hỏi, nhớ mang máng tối nay Quý Hàm Chương cảnh đêm.

Quả nhiên, Tiểu Trương gật đầu: “Cảnh đêm lẽ sẽ đến muộn.”

Rốt cuộc cô Giang bao nuôi ảnh đế nhà còn rõ nhưng Tiểu Trương cảm thấy ảnh đế nhà đúng là chút khác lạ.

Nói cho cùng, đúng là cô Giang tặng quà nhưng món quà quý giá đến thế, cuối cùng ánh đế thật sự nhận lấy, chuyện vốn thấy kỳ quái.

luôn chăm sóc sinh hoạt thường ngày của Quý Hàm Chương, Tiểu Trương quá rõ tính tình .

Trước cũng chẳng từng tặng quà đắt đỏ. Ảnh đế Quý vốn nổi danh là “tuyệt sắc nhân gian”, gương mặt trong giới gần như nam nữ đều mê mẩn. Nhà, xe, ngọc khí, đồ cổ… Chỉ cần gật đầu, ắt sẽ xếp hàng dâng tận cửa.

Quý Hàm Chương bao giờ nhận.

đó Tiểu Trương còn nghĩ, hẳn là sẽ trả cho Giang Thư Hoàn cuốn sách vô cùng đắt . Ai ngờ kết quả , cái hộp gỗ trầm tinh xảo giờ vẫn còn đặt ngay đầu giường Quý Hàm Chương.

Thế mới càng kỳ lạ.

Rồi việc Quý Hàm Chương đích gọi điện đặt canh gà cho Giang Thư Hoàn càng kỳ lạ hơn.

Phải , trong giới giải trí, chứ đừng giữa nghệ sĩ khác giới, ngay cả đồng giới cũng giữ cách. Nhất là với một ngôi trẻ lưu lượng diễn xuất như Quý Hàm Chương, chỉ sơ sẩy một chút là dễ truyền tin đồn tình ái, khác lợi dụng danh tiếng.

Bình thường đều tránh né, huống chi chủ động đưa canh cho khác?

Trước nay ai tặng đồ ăn thức uống chút ấm áp, đều tránh còn nhanh hơn gì hết. Ấy thế mà bây giờ chủ động đưa canh gà?

Thậm chí Tiểu Trương còn cả gan nhắc khéo, rằng lỡ ngoài thì dễ sinh tin đồn.

Không ngờ Quý Hàm Chương trầm ngâm ba giây, với cô Giang chẳng sớm đồn thổi , thậm chí còn cả siêu thoại CP, cũng chẳng thấy tạo ảnh hưởng gì . Hơn nữa cũng chỉ là một hũ canh gà thôi, bạn bè quan tâm vốn dĩ bình thường, bảo Tiểu Trương đừng suy diễn quá.

Tiểu Trương xong thì cạn lời, một nữa nghi ngờ ảnh đế nhà hoặc là trúng tà hoặc là đoạt xác .

Thôi , vui là .

Mang theo tâm trạng phức tạp, Tiểu Trương rời khỏi phòng suite tầng cao nhất.

Giang Thư Hoàn tiên gọi điện cho quản lý Chu, dặn nhà hàng chỉ chuẩn vài món chay cùng cơm là đủ, đó mới múc một bát canh gà xuống thưởng thức.

Canh gà quả thật bỏ nhiều gừng, vì thế chẳng chút tanh mà vô cùng thơm ngon.

Trong tiết trời thế , nhất là buổi trưa ăn hộp cơm còn chẳng ngon miệng, giờ húp một bát canh gà nóng hổi thế , quả thực là hưởng thụ.

Ảnh đế Quý quả nhiên là một bạn đáng để kết giao.

Vừa uống canh, Giang Thư Hoàn nghĩ: ảnh đế Quý thành tâm coi cô là bạn, còn cô thỉnh thoảng nảy sinh chút “ý nghĩ ngoài luồng” với , hiển nhiên là đúng.

Đã hạ quyết tâm kẻ si tình mù quáng thì vứt bỏ thói quen “trọng sắc khinh ” ngày , lấy lòng bình thản mà đối đãi với những quanh .

Một bạn nhan sắc xuất chúng như ảnh đế Quý chính là chuẩn mực để luyện bản .

Ừm.

Thế nhưng trong đầu bất giác hiện lên hình ảnh khi cảnh tắm suối, ảnh đế Quý khoác chiếc trường bào xanh nhạt lỏng lẻo, đôi chân dài, vòng eo thon gọn, xương quai xanh mơ hồ thấp thoáng… Ai, thật là khó quá thôi!

Bạn bè nhà chỉ gương mặt , mà dáng vóc cũng quá mức xuất sắc.

Điện thoại reo mấy tiếng, Giang Thư Hoàn uống canh mở wechat, là Tân Lệ gửi đến.

Thật thấy là Tân Lệ, cô linh cảm chẳng lành nhưng tay còn nhanh hơn đầu óc, lỡ bấm mở ảnh mất .

“Phụt…”

Ngụm canh gà phun cả ngoài, Giang Thư Hoàn còn sặc đến ho khan.

ho tìm khăn giấy, lau chùi mặt bàn b.ắ.n canh.

May , giây phút then chốt, cô theo phản xạ giơ cao điện thoại, di động thoát nạn. Trên màn hình, Quý Hàm Chương nghiêng trường kỷ, vạt áo hé mở, đôi mắt thâm trầm tĩnh lặng tựa như đang thẳng cô.

Nếu tạm bỏ qua vị quân y đang băng bó vết thương cho .

Giang Thư Hoàn cố gắng kiềm chế bản nhưng ánh mắt chẳng rời nổi.

“Bạn bè cô” quả thật chỉ gương mặt , hình cũng…

Giang Thư Hoàn bỗng hiểu tâm trạng của Nữ vương Nữ Nhi Quốc khi thấy Đường Tăng.

Ví von vẻ kỳ quặc nhưng cảm giác chính là như thế.

rõ là nên nhưng quả thực chẳng thể kìm lòng.

Qua mấy giây, cô chạm nhẹ màn hình, bức ảnh mới thu nhỏ .

Ngón tay Giang Thư Hoàn khẽ co rụt, … Ngón tay cô… Hình như… chạm lên ảnh đế Quý .

Khụ khụ.

Không , ai cả.

Ngay đó, cô thấy Tân Lệ gửi thêm dòng chữ:

[Chị em, xem dung nhan khuynh thành sống động thế , thật sự thể nhịn mà rung động ?]

Giang Thư Hoàn: “…”

Hay là chặn Tân Lệ vài hôm nhỉ.

Cô lập tức thoát khỏi khung đối thoại, giả vờ như thấy. thoát , liền trông thấy tin nhắn Quý Hàm Chương gửi tới.

Quý: [Canh gà hợp khẩu vị ?]

Một thoáng cảm giác giống như kẻ chuyện bắt quả tang, Giang Thư Hoàn nhanh chóng chọt màn hình trả lời.

Vài giây , bên hồi âm:

Quý: [?]

Giang Thư Hoàn định thần kỹ, lập tức tối sầm mặt mày.

Cô vốn dĩ trả lời là: “Rất ngon, hợp khẩu vị, cảm ơn Quý.”

tay lời não, câu thực sự gửi biến thành:

Phòng thí nghiệm 9 – Tiểu Giang: [Rất , hợp khẩu vị, cảm ơn tuyệt sắc nhân gian.]

Giang Thư Hoàn: “…”

Căn bản kịp qua đầu óc, bàn tay cô theo bản năng ấn ngay tin nhắn đó, vội vàng chọn “thu hồi”.

Thế nhưng chằm chằm dòng chữ “Bạn thu hồi một tin nhắn và thể chỉnh sửa màn hình, cô bỗng c.h.ế.t lặng.

Càng thấy hổ hơn.

Ngay lúc , bên gửi thêm một tin nhắn.

Quý: [Hôm nay e rằng gặp , ngày mai nhé?]

Giang Thư Hoàn: “…”

Ngay đó, một tin nhắn nữa.

Quý: [Đùa thôi, mai cảnh đêm, cùng ăn tối nhé?]

Nếu còn trả lời thì sẽ càng giống như trong lòng tật. Giang Thư Hoàn vỗ vỗ má nóng bừng, chọt màn hình trả lời:

[Được.]

Ngày hôm , suất ăn của đoàn phim Thiên Vũ cải thiện vượt bậc.

Không còn cách nào khác, bởi vì nhà đầu tư tay quá nhanh gọn. Ngay trong đêm kéo nhóm đầu tư, nhà sản xuất và đạo diễn mở họp trực tuyến, sự đồng ý của các nhà đầu tư khác, thương lượng xong điều khoản ký thẳng hợp đồng điện tử với đoàn phim, đến tối tiền chuyển tài khoản.

Quả thật dứt khoát, sấm rền gió cuốn.

Đừng Phùng Lại ngơ ngác, ngay cả mấy nhà đầu tư và nhà sản xuất khác cũng ngỡ ngàng.

Một là từng thấy ai bàn chuyện ăn, chuyển tiền dứt khoát như thế. Mười triệu, tuy thương trường con khổng lồ nhưng cũng chẳng hề nhỏ. Toàn bộ kinh phí đầu tư bộ phim mới chỉ bốn chục triệu thôi đó!

Cảm giác đối phương móc mười triệu chẳng khác nào cha rút vài đồng tiền tiêu vặt cho con.

Vậy mà chỉ thoáng chốc thành nhà đầu tư lớn thứ hai của đoàn phim.

Hai là yêu cầu kỳ quái của phía đối phương. Yêu cầu tăng gấp ba chi phí ăn uống, thậm chí còn trịnh trọng hẳn điều khoản hợp đồng, nhấn mạnh nhiều rằng nếu đoàn phim thực hiện, dám chuyển quỹ sang chỗ khác, họ sẽ dùng biện pháp pháp luật truy cứu trách nhiệm vi phạm hợp đồng.

Tóm , kỳ lạ khiến hiểu nổi.

chỉ là nâng tiêu chuẩn bữa ăn thôi ? Nâng thì nâng, nâng, nâng, nâng bao nhiêu cũng , dù “lông cừu mọc cừu”, chi phí ăn uống tính thế nào cũng chỉ là một phần nhỏ xíu, phần chính vẫn dồn sản xuất.

Trước tiếc tiền nên dám thuê bối cảnh , giờ thể thuê .

Hai cảnh lớn vốn tính tiết kiệm để “Huyết tẩy tông môn” và “Đêm báo thù”, giờ thể thỏa sức triển khai.

Trang phục diễn viên cũng thể thêm mấy bộ gấp rút.

Thậm chí còn để dành thêm mấy triệu cho khâu hậu kỳ.

Hoàn hảo chê .

Quả nhiên là “ gặp chuyện vui tinh thần phấn chấn”, thêm một khoản đầu tư lớn thế , nụ mặt Phùng Lại ngày càng nhiều. Bàn bạc xong với nhà sản xuất, ông hào sảng vung tay cho bộ nhân viên đoàn phim thêm một khoản thưởng.

Tuy tiền nhiều nhưng cũng đủ để khiến cả đoàn ngạc nhiên vui sướng.

Phải đoàn phim của Phùng Lại nổi tiếng “keo kiệt”, nếu thêm điểm sáng trong lý lịch thì thật sự chẳng mấy ai chọn đoàn của ông. Thù lao thấp hơn hẳn những đoàn khác, tiền thưởng thì đừng mong, ngay cả tụ tập ăn uống cũng cực kỳ hiếm hoi.

Lần phát thưởng, quả thật khiến bất ngờ quá đỗi!

Phùng Lại: “ mà keo kiệt ? Rõ ràng là tiền thôi! Có tiền cũng chẳng keo kiệt !”

Tuy Giang Thư Hoàn bất ngờ khi đoàn phim giữa chừng còn thể lôi kéo thêm một khoản đầu tư lớn như nhưng nghĩ kỹ thì cũng hợp lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-nghe-thay-tieng-long-toi-vo-tinh-vao-gioi-giai-tri-va-noi-dinh-dam/chuong-61.html.]

Không cần hệ thống ăn dưa nhắc, cô cũng bộ phim nhất định sẽ hot. Đại hot thì chắc nhưng tiểu hot thì chắc chắn.

Đoàn phim nhận “mang vốn đoàn” nên diễn viên con ông cháu cha, thành trình độ diễn xuất tổng thể đều khá. Ai nấy đều dựa thực lực mà , cho nên trong đoàn gần như thị phi rắc rối, đều chăm chỉ đóng phim.

Thêm đó, Phùng Lại năng lực chuyên môn , thái độ vô cùng nghiêm túc. Dưới sự dẫn dắt của ông, bầu khí trong đoàn tuy nghiêm nhưng hiệu quả công việc cao.

Từng lớp yếu tố cộng dồn, cộng thêm kịch bản vốn tệ, bộ phim cơ bản là nắm chắc phần thắng.

Bất kể ai đầu tư , cũng chẳng lỗ.

là thế cục đôi bên cùng thắng.

Nói cũng , bởi vì đoàn phim Nhiếp Chính Vương “quét sạch” một lượt, những quả dưa thể ăn cô đều ăn qua, đến mức độ nghiêm trọng còn suýt đạp máy khâu. Hiện giờ trong đoàn đặc biệt yên tĩnh hài hòa, từ diễn viên đến nhân viên công tác đều vô cùng khiêm tốn, chăm chỉ. Ngay cả hệ thống ăn dưa cũng thừa nhận ở đoàn chẳng còn dưa nào ngon để ăn nữa.

Ban đầu khi Giang Thư Hoàn chuyển sang đoàn Thiên Vũ, hệ thống còn hí hửng lắm, nghĩ rằng đổi một nơi, đổi một nhóm , chắc chắn sẽ dưa mới để ăn chứ?

Kết quả là, khi ở trong đoàn Thiên Vũ trọn một ngày, hệ thống liền bỏ cuộc. Nó thú nhận rằng tuy ở đây cũng vài quả dưa, ví dụ như Phùng Lại rõ ràng năng lực nhưng vì tính cách cộng thêm chịu nhận “mang vốn đoàn” nên mỗi kêu gọi đầu tư đều vô cùng gian nan, như phó đạo diễn Kim Tùng thực hói đầu kiểu “Địa Trung Hải”, cái mà thấy chỉ là tóc giả, như một chuyên viên hóa trang trong đoàn đang lén yêu đương với một diễn viên nhỏ… tất cả đều là mấy chuyện vặt vãnh chẳng chút bùng nổ nào.

Đừng Giang Thư Hoàn, ngay cả hệ thống ăn dưa cũng chẳng còn hứng thú.

Quả thật cô đơn như tuyết!

Ngày hôm đó, Giang Thư Hoàn kết thúc thêm một ngày phim đầy “cô đơn như tuyết”, cưỡi chiếc xe điện nhỏ yêu quý trở về khách sạn Vãn Chu.

Vừa dắt xe chỗ để, bước đại sảnh khách sạn, thấy Hạ Hướng Dương tới đón: “Trương Anh Đạt mời chúng ăn lẩu, cô xe nhé?”

Công ty của Hạ Hướng Dương mới phân cho một trợ lý mới. Chính xác mà , là từ ngày hôm qua. Khi tin đồn Nhiếp Chính Vương thiếu tiền sắp đổ bể phá tan tành, đó là tin tức phim chắc chắn bùng nổ tràn ngập khắp mạng, công ty vội vàng đổi cho một chiếc xe bảo mẫu mới tinh.

Nếu Nhiếp Chính Vương thật sự nổ lớn, nam hai Hạ Hướng Dương chắc chắn cũng sẽ nâng cấp. Có thành tích , nhận nam chính trong đại chế tác cũng chuyện xa vời. Đến lúc , địa vị của trong công ty sẽ từ một trong vài cái “cây hái tiền tầm trung” vươn lên thành “cây hái tiền quan trọng”.

Tuy hiện tại vẫn chắc chắn nhưng nhiệt độ thảo luận mạng mấy ngày nay, tám chín phần thành sự thật.

Nếu đợi đến lúc trở thành minh tinh tuyến một mới tăng đãi ngộ thì muộn, công ty lập tức mở cuộc họp khẩn cấp, nhanh chóng nâng đãi ngộ cho Hạ Hướng Dương.

Có thể Hạ Hướng Dương thật sự “nở mày nở mặt”. Trong lòng luôn ghi nhớ ân tình của Giang Thư Hoàn, nếu cô thì e rằng sớm “lạnh” từ lâu, nào còn ngày thấy trăng sáng mây mù?

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

Nghe tin Trương Anh Đạt mời ăn lẩu, Hạ Hướng Dương liền chờ ở sảnh từ sớm, định mời Giang Thư Hoàn thử xe mới của .

Giang Thư Hoàn vốn nhận thông báo từ Vương Hữu Đức nên cũng bất ngờ. Cô đưa chìa khóa cho quầy lễ tân hỏi: “Mọi khác ?”

Hạ Hướng Dương: “Đạo diễn Vương bọn họ , Thẩm và lên phòng, chắc sắp xuống.”

lúc , Vương Tú Như và Lưu Tâm Viễn xuống.

“Ôi, Tiểu Hạ, công ty đổi cho xe mới ? Hay là chúng cũng nhờ xe nhé?” Vương Tú Như .

Hạ Hướng Dương: “Được chứ, xe đỗ ngay cạnh thang máy.”

Mọi liền ríu rít: “ đúng, để bọn cũng hưởng ké một chuyến xe mới của Hạ nào.”

Lưu Tâm Viễn thoáng qua hỏi: “Hình như chúng thừa một, hai ?”

Ánh mắt rơi về phía Quý Hàm Chương cùng: “Chắc Quý tự xe riêng ?”

Quý Hàm Chương mỉm gật đầu:

“Ừm.”

Thái Nguyên Hi điểm , : “ là vẫn dư một .”

Thực xe của Quý Hàm Chương thể chia bớt sang. hiểu , mấy diễn viên trẻ đều rụt cổ, chẳng ai dám mở miệng.

Quý Hàm Chương trông ôn hòa nhưng cái ôn hòa giống như bên bờ ngắm hoa, cách sông trăng, vốn mang theo một tầng xa cách, chỉ thể ngắm từ xa chứ chẳng thể đến gần.

Thật sự mà , tiếp xúc gần gũi với , ai cũng thấy chút e dè.

Đây lẽ chính là khí chất “cao sơn chi hoa” mà tự mang theo.

Quý Hàm Chương khẽ , : “Cô Giang, xe chứ? Vừa chút việc thỉnh giáo.”

Giang Thư Hoàn vốn dĩ chẳng định nhờ xe Quý Hàm Chương.

Lý do đơn giản là cô chột .

Sau khi phát hiện bản đối với “ bạn” ngày càng nảy sinh ý nghĩ an phận, lý trí chẳng kìm chế nổi. Sau khi thấy bức ảnh “ bạn” áo mở nửa n.g.ự.c và đáng hổ là rung động. Sau khi vô thức gửi dòng tin để lộ tâm tư thật sự lúng túng vội vàng rút … Nói thật, tạm thời cô thật sự đối mặt với vị “ bạn” .

mà ảnh đế Quý mở miệng việc cần thỉnh giáo… Giang Thư Hoàn dẫu hiểu chuyện gì để đến mức “thỉnh giáo” nhưng tuyệt đối thể mất mặt bạn bè bao . Bất đắc dĩ, cô chỉ thể cứng đầu gật đầu đồng ý.

Nghe thấy Giang Thư Hoàn cũng xe Quý Hàm Chương, Thái Nguyên Hi lập tức cảm thấy hình như bản cũng chẳng cần sợ Quý Hàm Chương lắm nữa, liền la lên rằng cũng cùng.

Vương Tú Như liếc Quý Hàm Chương, liếc sang Giang Thư Hoàn, ánh mắt lộ một nụ đầy ẩn ý. Bà nhanh chóng kéo Tề Nguyên Hi :

“Anh Quý chuyện cần trao đổi với cô Giang, em chen gì. Đi nào, chúng còn ngắm xe mới của Hạ nữa.”

Thái Nguyên Hi còn định phản đối: “Xe thì cũng xem , chị Giang…”

Lưu Tâm Viễn liền kéo : “Đi thôi, cô Giang còn bận mà.”

là trẻ con, chẳng mắt gì cả.

Hạ Hướng Dương gãi đầu: “Vậy thì sẽ lái xe đưa cô Giang dạo nhé.”

Nói xong còn chào tạm biệt Quý Hàm Chương, đó nhanh chóng đuổi theo những khác.

Trong lòng chút mơ hồ khó hiểu: mới nãy lúc lời tạm biệt, cảm thấy ánh mắt ảnh đế Quý … Lạnh nhỉ?

Chắc là ảo giác thôi.

thì ảnh đế Quý vẫn luôn là một ôn hòa, rộng lượng như thế cơ mà.

Thấy những khác đều , Quý Hàm Chương mỉm : “Chúng cũng thôi?”

Giang Thư Hoàn im lặng gật đầu.

[Mới hai ngày gặp, hình như ảnh đế Quý càng hơn . Không , thể những ý nghĩ đắn với bạn bè chứ? Dùng nhan sắc để đánh giá con thì càng nên.]

Quý Hàm Chương nghiêng đầu sang, thấy cô nghiêm mặt, vẻ ngoài chẳng giống ăn cơm mà giống như sắp bàn chuyện trọng đại .

Khóe môi khẽ cong, chủ động mở lời: “Nghe đoàn phim Thiên Vũ cải thiện bữa ăn ?”

Thực tế thì chỉ cải thiện, mà là biến đổi long trời lở đất.

Giang Thư Hoàn còn một chị hóa trang trong đoàn trêu rằng, suất ăn của họ bây giờ thành Nhiếp Chính Vương vạn , một ”.

Ừm, áp đảo tất cả các đoàn phim trong phim trường, chỉ đoàn Nhiếp Chính Vương.

“Ừm, tiêu chuẩn bữa ăn tăng gấp ba.” Giang Thư Hoàn giải thích: “Nghe bất ngờ đầu tư mười triệu, điều kiện duy nhất là nâng tiêu chuẩn suất ăn.”

Thật khi tin , Giang Thư Hoàn cũng thấy kỳ lạ.

Cô vốn là một nhà đầu tư khá tùy hứng , ngờ còn tùy hứng hơn cả .

còn là một nữa, quan tâm đến bữa ăn của đoàn phim như .

Giang Thư Hoàn chợt cau mày, cảm thấy chuyện chút quen quen.

Quý Hàm Chương liếc cô. Tất nhiên cũng chuyện rót vốn Thiên Vũ, thậm chí rõ hơn ít.

Nghe nhà đầu tư tìm đến Phùng Lại ngay buổi chiều hôm , mở miệng là mười triệu, kèm thêm bất cứ điều kiện nào, chỉ yêu cầu duy nhất: nâng tiêu chuẩn suất ăn của đoàn.

Một nhà đầu tư đột nhiên xuất hiện kỳ lạ như , khi bàn bạc, phía đoàn phim cũng lập tức điều tra.

Kết quả là: đó là một công ty điện ảnh mới thành lập, mấy tên tuổi, thoạt chẳng gì nổi bật. khi dò hỏi, Phùng Lại mới , tuy qua giống một “công ty vỏ rỗng” lập để lừa tiền nhưng thực chất liên quan đến Tập đoàn Hàn Thị. Hình như là một trong Hàn Thị thành lập riêng, thể coi là “xuất danh môn”.

Thời điểm công ty thành lập đúng ngay vụ xả súng.

Chuẩn xác hơn là ngay khi Hàn Cẩn Châu xuất hiện ở phim trường.

Tập đoàn Hàn Thị vốn kinh doanh đủ ngành nghề nhưng từng chạm giới giải trí. Vì , trong ngành đoán rằng công ty điện ảnh chẳng qua là bước thử nước của Hàn Thị.

Thế nhưng, kể từ khi thành lập tới nay, công ty từng động tĩnh gì và đầu tư mười triệu Thiên Vũ chính là động thái đầu tiên.

Nhìn từ bên ngoài, công ty quả thật khó hiểu. nếu chỉ thời điểm thành lập và khoản đầu tư đầu tiên , đáp án gần như quá rõ ràng.

Có điều, dường như Giang Thư Hoàn vẫn nội tình.

mà còn bày nhiều thủ đoạn như ?

Quý Hàm Chương cụp mắt, đổi đề tài: “Tập thơ Thái Tương , một hai trang dấu hiệu axit hóa, cô Giang quen tổ chức chuyên gia nào chuyên phục chế ?”

Dù là đồ đem đấu giá thì phẩm tướng chắc chắn , cũng xử lý bảo quản. giấy tờ thì dù gì cũng dễ lão hóa theo thời gian, cần bảo dưỡng thường xuyên bởi chuyên môn.

Quả nhiên, Giang Thư Hoàn lập tức dời sự chú ý. Cô nghĩ một lúc, : “Ở trường cũ của em một đàn , để em giới thiệu cho .”

Trong lúc trò chuyện, cả hai đến bãi đỗ xe.

Vẫn là chiếc xe màu đen kín đáo hôm Quý Hàm Chương lái tới đoàn Thiên Vũ thử vai, một hãng xe hề phô trương.

Anh ga lăng mở cửa ghế phụ cho cô, vòng qua đầu xe ghế lái.

Phong độ mà hề cố ý khiến cảm thấy vặn, dễ chịu.

Xe khẽ lăn bánh, ánh mắt Giang Thư Hoàn vô thức liếc sang đôi tay đang đặt vô lăng.

“Đẹp ?”

Bên cạnh bỗng vang lên giọng trầm thấp, êm ái.

Giang Thư Hoàn theo phản xạ gật đầu: “Đẹp.”

Ngay đó, cô thấy tiếng khẽ trầm thấp bên tai.

Phản ứng chậm nửa nhịp, nhận gì, Giang Thư Hoàn chỉ cảm thấy một luồng lửa bùng từ gót chân cháy thẳng lên tận đỉnh đầu, vành tai cũng nóng bừng.

“Ừm… Rất hợp khẩu vị?” Quý Hàm Chương hỏi.

Giang Thư Hoàn: “…”

Không chỉ mặt nóng mà ngay cả vành tai cũng sắp bốc khói.

Hơn nữa, tại ảnh đế Quý đột nhiên… Đột nhiên trở nên như thế … Bạn bè như , thật sự một phút cũng thể nổi!

Quý Hàm Chương nghiêng mắt, ý trong đáy mắt: “Chỉ đùa thôi, cô Giang thấy , tại hạ vinh hạnh vô cùng.”

Giang Thư Hoàn: “... Anh Quý, đùa giỡn giữa bạn bè cũng cần chừng mực.”

Không thì dễ khiến tưởng thật.

Quý Hàm Chương khẽ gật đầu: “Cô Giang đúng, sẽ chú ý.”

Giang Thư Hoàn: “…”

Còn ” nữa ?

Có lẽ bạn … Cũng nên cho danh sách đen tạm thời thì hơn.

Loading...