“Chị dâu  ? Sao  tức giận như thế,   thằng em trai  giúp đỡ ?” Anh  nham hiểm, vươn tay ôm  Cẩu Đản  lòng.
“Ôi trời,   cái gì ? Động tay động chân gì thế, ban ngày ban mặt còn  thể thống gì nữa?” Mẹ Cẩu Đản tức giận, cho thấy   Triệu Lý Tưởng  như ý nguyện, vùng vẫy đẩy Triệu Lý Tưởng .
Ơ kìa, vẫn còn tức giận , đôi mắt của Triệu Lý Tưởng liếc qua liếc , trong lòng cũng đoán  đôi phần.
“Hai ngày nay trong đầu  chỉ  là con khốn  thôi, ngày nào cũng mất hồn mất vía, trong mắt  còn  thể chứa   khác nữa ” Nhìn Triệu Lý Tưởng  bên cạnh mà mãi  lên tiếng,  Cẩu Đản  nhịn  nữa, mở miệng  với thái độ ghen tuông.
“Ôi trời chị dâu, cô  thì  là cái gì  chứ, tâm tư của em  đặt hết lên  chị thôi. Chẳng qua em đang nghĩ cô   tiền như thế, ăn uống no nê, nếu như em  thể   cô  trong tay, đến lúc đó những thứ  chẳng  đều sẽ thuộc về chị . Ngày nào em cũng  thấy chị vất vả thế , ăn uống  ngon, em đau lòng lắm.” Triệu Lý Tưởng   những lời mà chính bản    cũng  cảm động.
Trong lòng  Cẩu Đản  rung động, vốn tưởng rằng mối quan hệ với Triệu Lý Tưởng chỉ là như sọt sương  lá,  ngờ    coi trọng  như thế. Còn tên đàn ông c.h.ế.t tiệt , đó giờ  từng quan tâm  như . Mẹ Cẩu Đản dừng luôn việc thêu thùa, ngẩn ngơ  Triệu Lý Tưởng, ánh mắt thâm tình, “Lý Tưởng…”
“Chị dâu đừng  nữa, em hiểu hết mà. Ai bảo em hiện giờ   bản lĩnh, chẳng thể cho chị một cuộc sống  hơn.” Triệu Lý Tưởng tự trách .
“Không, ,   do    bản lĩnh, là chị  hiểu lầm em.” Mẹ Cẩu Đản   Triệu Lý Tưởng  bản   như , bà nhanh chóng lao tới ôm   an ủi.  mà sự an ủi  miệng  chẳng  thế nào mà  biến thành an ủi bằng cơ thể.
Cẩu Đản  chơi ở ngoài mệt quá nên  trở về nhà,   trong sân thì  tiếng   đang rên rỉ,  bé tưởng rằng  đang đùa giỡn với  nên lặng lẽ bước  trong phòng. Ngay khi  bước ,  bé  thấy  thanh niên trí thức ở ké nhà  đang cưỡi lên  của  ,  bé tưởng rằng   đang  đánh, gào lên một tiếng  lao tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-110-tran-chieu-de-co-thai.html.]
Đứa trẻ ngốc  sức khá mạnh, cộng thêm việc hai  bọn họ đang cao trào,    chú ý đến việc     trong phòng. Triệu Lý Tưởng thì  nhát gan, kết quả  Cẩu Đản đẩy té xuống giường, đầu đập xuống đất kêu ong ong. Tuy nhiên,   vẫn  thể nhịn đau và kéo quần của  lên.
Với tư cách là một  ,  mặt con trai, dù chỉ  IQ của con trai  vấn đề nhưng cũng đủ để cảm thấy sợ hãi và  hổ, bà vội vàng mặc quần áo , chỉnh  tóc tai của   hỏi, “Cẩu Đản,  con  đánh  ?”
“Anh  dám bắt nạt , đánh , con  đánh  , hừ.” Cẩu Đản giận dữ .
Đến lúc   Cẩu Đản với Triệu Lý Tưởng mới hiểu, thì  Cẩu Đản tưởng rằng hai  họ đang đánh , cho nên mới xông lên. Hai  đều thở dài một , thằng bé   gì là .
“Cẩu Đản ngoan thật đấy,  giận nữa nhé,   đồ ăn ngon cho con ăn   ?” Mẹ Cẩu đản chỉ  thể tạm thời gạt Triệu Lý Tưởng sang một bên và dỗ dành Cẩu Đản  khỏi phòng.
“Mẹ nó.” Triệu Lý Tưởng nhịn   nên  phun  câu chửi bậy,  khác gì ăn một con ruồi c.h.ế.t . Dù thế nào thì cũng là  ở ,   thể trách Cẩu Đản, nhất thời  chút buồn bực nhưng   thể nào phát tiết .
Vân Mộng Hạ Vũ
Buổi chiều, Sở Y Nhất  bí thư gọi đến, cô đưa Tiểu Bảo qua gia đình họ Cố,  đó khóa cửa nhà của     qua bên công xã để tìm bí thư.
“Bí thư, ông tìm  ?” Sở Y Nhất   cửa liền  thấy mấy điếu t.h.u.ố.c lá của bí thư, ông  đang hút t.h.u.ố.c lá tự , mùi nồng nặc khỏi , cô chịu   nên che mũi .
Bí thư thấy  liền quăng điếu thuốc xuống và dùng đế giày của  dập lửa, đổ tàn thuốc  ngoài.
“Vợ của Cố Hướng Đông , ngày mai  dự định bảo cô qua bên phía lớp học. Trước đó   huy động , chúng  sẽ thu tượng trư  5 hào. Đến lúc đó cô quá xem , đứa trẻ nhà nào đến thì  danh sách đăng ký, về nhà bảo  nhà bọn họ nộp học phí ở chỗ .   cô và Hướng Đông  tiêu  ít tiền,  gì  đó xã của chúng  sẽ bù  cho hai , sẽ  để hai  chịu thiệt .” Bí thư  một cách quy trọng với Sở Y Nhất. Lúc , Sở Y Nhất cảm thấy hầu hết   ở thời đại  đều  chất phác, trung hậu,  việc công bằng, giống như bí thư, giống như bố Cố, giống như  cả Tôn v.v.