“Nếu là như  cũng  thể trả thù  khác. Hiện tại, ngay cả chức vị Phó Cục trưởng,   cũng  xứng đáng để .” Sở Y Nhất tức giận . Vốn dĩ cô cho rằng Cao Đại Sơn chỉ là một   tính gia trưởng nặng, tính khí   lắm, nhưng  ngờ rằng phẩm chất  xa như , tư tưởng còn ghê tởm hơn!
“Được , chúng  về nhà  , Tiểu Bảo còn đang đợi chúng .” Cố Hướng Đông mở cửa xuống xe ,  đó duỗi tay đỡ cô vợ nhỏ.
Sở Y Nhất xuống xe, cô vô thức   về hướng nhà của Cao Đại Sơn, nhưng bàn tay của Cố Hướng Đông  kịp thời đưa .
“Đừng ,   là một tay cảnh sát lão làng,   chừng bây giờ cũng đang âm thầm quan sát em đấy. Nếu em   ,  khả năng sẽ khiến    rằng chúng   phát hiện .” Cố Hướng Đông nhẹ nhàng , thuận tay dẫn Sở Y Nhất  đến nhà của Quách Hòa Bình.
Nghe Cố Hướng Đông  như , Sở Y Nhất thấy  sợ hãi. Cô nghĩ đến ánh mắt khó chịu của Cao Đại Sơn, cũng    là   tư tưởng khá đen tối, cũng may Cố Hướng Đông  ngăn  kịp thời.
Hầy, thật sự mệt mỏi.
“Hôm nay cả hai  về cùng với  đấy ?” Hà Thúy Lan mỉm   khi  thấy Sở Y Nhất và Cố Hướng Đông  lượt bước , “Chị   cơm cho hai , ở đây ăn chung với  .”
Mỗi tháng, Sở Y Nhất sẽ đưa cho Hà Thúy Lan 10 tệ, cũng gần bằng một phần ba tháng lương mỗi tháng của Sở Y Nhất. Hà Thúy Lan  lấy, Sở Y Nhất   thì   cũng  gửi Tiểu Bảo qua đây, cô cũng sẽ    ở nhà máy chế biến thịt nữa.
Hà Thúy Lan cũng  Sở Y Nhất chỉ  dùng cách khác để trợ giúp cho , nên cô  thảo luận với Quách Hòa Bình, hai  quyết định nhận  tiền đó. Nếu , với tính khí của Sở Y Nhất, cô thật sự  khả năng sẽ   .
Hà Thúy Lan ghi nhớ điều  trong lòng, nên mỗi  hai  bọn họ đến trễ, cô cũng sẽ  cơm cho bọn họ để bọn họ ở nhà cô ăn cơm chung  mới về.
“Tốt quá, em cũng đang đói. Cố Hướng Đông,  về nhà lấy món mà em  kho  đó qua đây, thêm một món.” Sở Y Nhất định tự  về nhà lấy, nhưng khi nghĩ tới Cao Đại Sơn, cô chợt sợ hãi, đành nháy mắt với Cố Hướng Đông.
Đồ kho từ khi nào? Kho cái gì? Ở  chứ?
Nhìn  mắt Cố Hướng Đông là hiểu,      gì cả.
“Trong cái tủ ở trong phòng bếp đó.” Cái gì cũng  , chẳng hiểu  gì cả.
Cố Hướng Đông nghĩ thầm, chắc chắn  lấy từ trong hệ thống trang trại. Tuy nhiên  thứ để ăn thì  cũng  phản đối, năm nay  ai   ăn một ít thịt chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-318.html.]
Ngày hôm   ,  ngờ Trần Nhị Ni cũng đến, Sở Y Nhất tưởng cô  xin nghỉ phép.
Nhìn thấy Sở Y Nhất, mặt mũi của Trần Nhị Ni  khó coi!
“Trần Nhị Ni,  điều thì tránh !” Cũng  đấy, còn dám chặn  mặt cô.
“Sở Y Nhất,   cô nên  gì đó với  ? Cổ họng  đau cả đêm, còn  cảm, cô nên biểu hiện một chút  chứ!” Trần Nhị Ni khoanh tay  ngực, vẻ mặt như đó là chuyện đương nhiên.
Ôi trời, Sở Y Nhất bật  tại chỗ.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Trần Nhị Ni,  cứ tưởng cô    hổ, bây giờ xem  cô     liêm sỉ! Bản   gì trong lòng còn  hiểu ,  cần  chỉ  giúp cô luôn ?”
“  cái gì chứ? Cô  bằng chứng gì ?  các  đánh  là thật đấy,  bệnh viện khám một cái là  ngay. Cô định  bồi thường   ?”
Có quân sư là  đổi hẳn, bây giờ còn đe dọa cô cơ đấy!
“Vậy thì hãy  kiểm tra thương tích, nhân tiện  cho    lý do khiến cô  thương.”
“Lý do? Lý do chính là thằng chồng khốn nạn nhà cô thấy gái  là bắt đầu  ý đồ,  cưỡng gian ,  sống c.h.ế.t  chịu nên   đánh  ngất xỉu,  cưỡng bức …”
Con khốn. Lần đầu tiên Sở Y Nhất thốt  một câu thô tục trong lòng cảm thấy kim tởm như ăn trúng  ruồi c.h.ế.t .
Vũ trụ nhỏ trong lòng của Sở Y Nhất như  thiêu đốt,  Trần Nhị Ni khiêu khích như  khiến cô chỉ  trực tiếp ném Trần Nhị Ni  trong hệ thống trang trại và tát cái miệng của cô  300 !
Cao Đại Sơn thật đúng là tên khốn nạn,   sẽ  bất cứ điều gì để đạt  mục tiêu của ,   đang cố gắng  cho danh tiếng của Cố Hướng Đông trở nên tồi tệ!
“Trần Nhị Ni, bản lĩnh đổi trắng  đen của cô cũng  đấy. Ba ngày  gặp,   cô bằng cái  khác . Ngày ngày đều ở cùng một văn phòng,     rằng cô  trở nên thông minh hơn .” Tránh voi chẳng  mặt nào, cô nhất thời  tìm  cách để chèn ép  Trần Nhị Ni, chỉ  thể dùng kế hoãn binh.