“Cộc, cộc.”
Buổi tối, ba  đang ăn cơm thì  thấy tiếng gõ cửa. Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất liếc  ,  là giờ  , còn  thể là ai?
Sở Y Nhất  mở cửa thì  thấy Tống Hồng Quyên đang  phía  nhà của . Nhìn thấy Sở Y Nhất  , Tống Hồng Quyên lập tức mỉm .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Chị dâu,    em  nhổ nhầm cải xanh bên nhà của chị, thật là ngại quá. Tuổi tác của  em lớn  nên  khả năng nhớ nhầm chỗ, em qua đây là để bồi thường cho  chị.”
“Ồ,  thôi,  thì chúng  cũng chấp nhận. Tuy nhiên, cô cũng  cần quá cảm thấy áy náy,   chúng    xong  ? Đợi khi nào rau bên đất nhà cô phát triển , chúng  sẽ qua đó hái về, như   ai nợ ai nữa,  ?”
Vẻ mặt của Tống Hồng Quyên  đổi, cô  ngờ Sở Y Nhất    điều . Trong lòng cô tưởng rằng chỉ cần qua đây  câu xin  thì  chuyện coi như thôi, thế nhưng  ngờ rằng Sở Y Nhất  cắn mãi  buông. Mẹ chồng trong nhà thì cứ mắng nhiết lải nhải, cô thật sự cảm thấy  phiền.
“Đó là chuyện đương nhiên , đợi khi nào rau bên đất của bọn em phát triển , bọn em sẽ trả  cho  chị.” Tống Hồng Quyên bước  ngoài nhưng   chơi một vố, lúc  về, sắc mặt của cô   lắm.
“Sao ? Cái con nhỏ c.h.ế.t tiệt   thế nào?” Vừa mới đẩy cửa nhà , bà cụ  vội vã sấn tới hỏi.
“Còn  thể   nữa? Bảo chúng  đền đấy! Mẹ ,    đừng  chiếm lợi ích của  khác nữa, nhà chúng  cũng  mà,  như  khiến   xem thường đấy!”
“Có cái gì mà  xem thường,  lớn tuổi nên  hoa mắt, tìm lộn chỗ là chuyện bình thường thôi mà? Hơn nữa, chẳng   đang tiết kiệm cho các con ?”
Tống Hồng Quyên cảm thấy     thể nào trò chuyện  với  chồng, cô dứt khoát câm miệng.
“Con còn   , chẳng  chính con cũng   trả   mà, bằng  con  qua nhà    gì ? Lúc ăn cũng  thấy con  cái gì, giờ chỉ  trách ngược  ?” Tính cách    lí lẽ của bà cụ  chừa bất cứ  nào!
La Đại Dũng   cả một ngày,  đàn ông  bắt đầu cảm thấy hối hận, chuyện ở chợ đen  khiến cho công việc   của   khó phát triển. Vốn dĩ,  chỉ  nhân cơ hội  để lộ mặt một chút,  với   rằng bản   cũng  năng lực  lên vị trí ,  ngờ rằng kế hoạch    đuổi theo kịp sự  đổi, bây giờ  thứ  vượt quá sức tưởng tượng của .
Vừa bước  nhà,  cảm thấy  điều gì đó  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-358.html.]
“Mẹ, con về .” Vì để giúp  chăm sóc đứa trẻ,   già của   vội vàng từ quê nhà chạy lên đây. Từ tận đáy lòng,  cảm thấy  áy náy. Mẹ  tuổi  cao, nên  đối xử với   vô cùng lễ phép.
“Mẹ thấy là  nên  về nhà thì hơn, ở đây  cái gì cũng  như ý của các con,  thường xuyên tạo thêm phiền phức cho các con, về nhà thì hơn.” Bà cụ  xong thì lau lau góc mắt của .
La Đại Dũng  ,  cảm thấy  nguy hiểm.
“Mẹ,  chuyện gì ,   đang yên  , tại     trở về?” La Đại Dũng vội vàng tiến lên  để đỡ  của ,  dùng ánh mắt để hỏi Tống Hồng Quyên. Không ngờ rằng, Tống Hồng Quyên   thèm quan tâm , trực tiếp bỏ .
“Hầy,  già nên mắt mờ,  nhầm qua ruộng đất của  khác và hái luôn cả rau của bọn họ. Thế mà vợ con  về    chiếm đoạt lợi ích của  khác, đối xử với  chẳng   . Mẹ khiến các con mất mặt,  nên về thì hơn,  thực sự  quen sống ở chỗ của các con.”
Hóa  là như , La Đại Dũng  mở to miệng và gọi vợ của .
“Tống Hồng Quyên, em qua đây, mau xin   ngay!”
Tống Hồng Quyên đang ở trong phòng, cô càng cảm thấy bí bách hơn khi    như , cô thật sự     ngoài.
“Thôi bỏ ,  gánh  nổi .” Bà cụ  cửa phòng cả nửa ngày trời, thế mà vẫn  thấy cô con dâu bước  ngoài.
Sắc mặt của La Đại Dũng vô cùng khó coi, nhân lúc sắc mặt còn đang khó chịu,  bước  căn phòng mà Tống Hồng Quyên đang ở.
“Em  ý gì đây?”
“Em  ý gì chứ? Em  thể  ý gì  đây?”
“Không  em  với  bảo  qua đây để chăm con giúp chúng   , bây giờ em   thái độ như  với , em nghĩ thế nào về tâm trạng của  chứ!”
“La Đại Dũng, cũng may  là phó cục trưởng đấy,   tìm hiểu rõ tiền nhân hậu quả của chuyện    mà  mới về nhà  bắt đầu tỏ thái độ với em? Mẹ   cái gì thì chuyện là thế   ?” Vốn dĩ cô  chịu một cục tức bên phía của Sở Y Nhất, giờ  chồng  cũng   phân rõ trắng đen thế ,    lập tức chỉ trích cô, trong lòng cô càng cảm thấy tủi .