E rằng  chuyện  đơn giản như , Sở Y Nhất thì thầm trong lòng vài câu. Lúc đó khi Tiểu Lý đến tìm Tiểu Vương, cô  hiểu đại khái câu chuyện . Nhìn cách  hiện giờ của Tiểu Vương, xem  cũng    tổn thương  ít.
“Em chạy từ tòa văn phòng qua đây ?”
“Vâng, bảo vệ gác cổng  cho em  trong. Em  nhờ bảo vệ gọi Tiểu Vương , nhưng    chịu  ngoài. Em  còn cách nào nên chỉ  thể chạy qua bên chỗ chị, xem thử  thể gặp đươc chị  . Chị Sở , chị  thể giúp em khuyên nhủ Tiểu Vương , em   chia tay với  . Trước đó    chuyện đều đang yên   , giờ đột nhiên  trở nên như thế ? Chỉ vì trả tiền giúp cho  trai em thôi ư? Nếu là như , em  thể  về thương lượng cùng với bố  của em, trả tiền  cho  .” Tiểu Lý gấp gáp, trực tiếp nắm lấy cánh tay Sở Y Nhất.
Ồ? Muốn chia tay luôn  ? Tiểu Vương thực sự  quả quyết!
“Tiểu Lý, chị   giữa hai   xảy  chuyện gì nên cũng     gì.  mà, chị nghĩ cho dù  chuyện gì xảy , hai  vẫn cần   xuống và  chuyện với  thật rõ ràng.”
Sở Y Nhất suy nghĩ một hồi, Tiểu Vương và Tiểu Lý là do chính cô tác thành cho bọn họ. Cô là  hi vọng bọn họ  thể thành đôi hơn ai hết.  cô cũng   một vài chuyện chúng   thể nào miễn cưỡng . Nếu Tiểu Vương đưa  lời chia tay với Tiểu Lý, điều đó  nghĩa  xảy  một điều gì đó chạm đến giới hạn của Tiểu Vương, khiến cho Tiểu Vương  thể vượt qua ải đó. Tuy nhiên, cách tránh né  gặp Tiểu Lý như  cũng   là một cách , hai  bọn họ vẫn nên  rõ ràng với  thì hơn.
“Như  nhé, chị sẽ đến tòa văn phòng cùng với em, xem thử  thể giúp cho hai đứa   và  chuyện rõ ràng  ?”
“Vâng, , chị Sở.” Tiểu Lý vội vàng gật đầu. Kể từ   khi Tiểu Vương rời khỏi nhà cô,  mấy ngày  cô   thấy Tiểu Vương. Bây giờ cô chỉ   thấy ,  đó sẽ   chuyện thật rõ ràng. Cô tin rằng Tiểu Vương sẽ  tuyệt tình đến thế.
Điềm Điềm chạy nhanh hết cỡ,  đến cục cảnh sát  thở   . Bảo vệ gác cổng nhanh chóng ngăn cô : “Cô gái, cô  gì ?”
“Anh , ,   thông báo với  rằng   đang ở bên trong, bảo  qua đây chuộc !” Điềm Điềm  chuyện với giọng gấp gáp. Anh trai    gì , tại   đến Cục Cảnh sát. Người  còn kêu  qua đây chuộc ,    phạm tội gì ?
“Ồ,  . Thế  của cô tên là gì?”
“Anh của  tên là Chu Chí Bình.” Điềm Điềm nhanh chóng  với bảo vệ gác cổng tên  cả của .
Người bảo vệ gác cổng lật giở cuốn sách và tìm thấy tên của Chu Chí Bình.
“ là   như , cô  trong .” Bảo vệ gác cổng chỉ Điềm Điềm phương hướng. Điềm Điểm cảm ơn, nhanh chóng chạy qua bên đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-406.html.]
“Ôi trời, xin , xin .   cố ý đụng !” Điềm Điềm chạy nhanh quá nên đụng   nào đó. Tài liệu trong tay đều rơi tung tóe, cô còn  thèm  lên, vội vàng xin , và  xổm xuống để giúp lấy đồ.
“Điềm Điềm?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hả?” Người     tên của ? Điềm Điềm ngẩng đầu nghi ngờ, cô  thấy Tiểu Vương đang   với vẻ mặt khó hiểu.
“Là em thật ? Tại  em  ở đây?”
“Anh Tiểu Vương? Anh, ...” Điềm Điềm chỉ  Tiểu Vương và  đó chỉ  văn phòng phía  .
“Ồ,   việc ở đây ?”
“Ừ, đúng ”
“Anh Tiểu Vương,  quá. Có  thông báo với em rằng  trai em đang ở đây, bảo em qua đây chuộc . Có chuyện gì ? Tại   trai em  ở đây ? Anh   gây  chuyện gì ?” Điềm Điềm   nhiều. Đây là  đầu tiên cô gặp  chuyện ,  là   trai  yêu nhất của cô, vì thế cô lo lắng đến mức sợ hãi.
Tiểu Vương cau mày, quả nhiên   Điềm Điềm    ư?
Lần  khi ăn cơm ở nhà bọn họ, Tiểu Vương   trai Điềm Điềm chắc chắn  giấu giếm  cho Điềm Điềm . Bằng  sẽ  liên tục ngăn cảnh  nhắc đến chuyện giấy ghi nợ. Chắc   Điềm Điềm  lo lắng. Bây giờ xem  giấy  gói  lửa!
“Em đừng lo lắng,  sẽ  cùng em xem thử là chuyện gì.” Tiểu Vương thu dọn tất cả tài liệu cất  phòng  việc, cùng Điềm Điềm  tới Cục điều tra hình sự.
Cục điều tra hình sự là một văn phòng lớn, bọn họ còn  tới đó   thấy tiếng động ồn ào và cả tiếng mắng mỏ. Điềm Điềm  từng thấy cảnh , cô càng thêm căng thẳng, chỉ  dán sát   của Tiểu Vương.
Vừa bước  cửa, ôi trời, cảnh tượng còn ngoạn mục hơn.