“Anh trai,  trai.” Tiểu Vương còn  tìm   thì Điềm Điềm  phát hiện . Cô  hét  chạy về phía Chu Chí Bình.
Chu Chí Bình  thấy Điềm Điềm,    qua bên khác. Anh thực sự   Điềm Điềm  rằng  đang ở đây!
“Anh ,  thế nào ? Có  thương ?” Điềm Điềm     trái   xung quanh  của Chu Chí Bình.
“Điềm Điềm,   .”
“Cô là Chu Điềm Điềm?” Một giọng  đột ngột gọi tên cô. Chu Điềm Điềm sững sờ một lúc,  đó  lên và thấy một  đàn ông mặc đồng phục cảnh sát.
“Lưu Đội.” Tiểu Vương bước nhanh tới.
“Ồ, Tiểu Vương. Sao hôm nay  rảnh rỗi đến chỗ của chúng  thế?” Khi  thấy Tiểu Vương, Lưu Đội  dám khinh thường. Mặc dù chức vị của  cao hơn Tiểu Vương, nhưng  mặt Tiểu Vương  vẫn  dám khoe mẽ. Dù gì Tiểu Vương cũng là   đây   theo cục trưởng, mà vị cục trưởng đó sắp thăng chức.
“Lưu Đội,  xem  đang  cái gì kìa. Hai  bọn họ là bạn bè của ,     đang ở đây nên  qua xem thế nào.” Tiểu Vương chỉ  Chu Chí Bình và .
“Ồ, là như  !”
“ . Lưu Đội, chúng     chuyện .” Tiểu Vương  động tác mời. Lưu Đội cũng   gì, hai  cứ thế   ngoài.
“Anh , rốt cuộc   gây  chuyện gì ?”
“Không  gì , tất cả chỉ là tai nạn ngoài ý  mà thôi.” Chu Chí Bình xoa xoa đầu,  chuyện  mất tự nhiên.
“Lưu Đội,  ơn giúp  một việc. Cô gái nhỏ đó    trai  đang  gì ở bên ngoài. Anh trai của cô    cô   lo lắng, nên  từng  với cô  chuyện gì. Vậy nên  xem như    ?”
“Ồ,  hiểu . Thực , Chu Chí Bình cũng  gây  chuyện gì to tát, chỉ là dọa   mà thôi. Được,    nên  thế nào,  yên tâm .” Lưu Đội vỗ vai của Tiểu Vương, biểu cảm kiểu “ đây    gì”.
“Anh ,   em sợ c.h.ế.t khiếp. Cũng may hôm nay gặp   Tiểu Vương, nếu  em     .” Chu Điềm Điềm nắm lấy cánh tay của Chu Chí Bình. Bây giờ khi   cổng Cục Cảnh sát, cuối cùng trong lòng cô cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Anh Tiểu Vương, cảm ơn . Hôm khác   đến nhà bọn em ăn cơm , em sẽ nấu món ngon cho .” Chu Điềm Điềm mỉm , lúm đồng tiền  mặt trông  đáng yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-407.html.]
“Không ,  cần  để tâm  gì. Trái  nên quan tâm  trai của em đấy,   nên cẩn thận một chút, đừng  quá hào hứng giúp đỡ  khác!” Tiểu Vương nghiến răng  chặt khi  những chữ “quá hào hứng giúp đỡ  khác”. Bởi vì vị cảnh sát    với Chu Điềm Điềm rằng, Chu Chí Bình  quen với việc  thấy  khác  ức hiếp, cho nên  xông lên  trút giận giúp giùm  . Ai ngờ    báo cáo.
Chỉ với một lời  dối vụng về như    thể khiến cho Chu Điềm Điềm tin tưởng. Hầy, cuối cùng Tiểu Vương cũng hiểu tại  Chu Chí Bình   thể giấu  Chu Điềm Điềm những chuyện mà Chu Chí Bình   ở bên ngoài. Bởi vì, cô …  ngây thơ!
“Khụ, khụ. Ừ,  nhớ , yên tâm , yên tâm !” Chu Chí Bình  ý của Tiểu Vương,  càng mất tự nhiên hơn!
“Anh trai ,  Tiểu Vương  đúng. Anh đấy,    việc gì cũng đừng bốc đồng như . Nếu như  trai  mệnh hệ gì, em    ?” Chu Điềm Điềm cũng sợ hãi, bắt đầu oán tránh  trai .
“Không ,  . Yên tâm ,    sẽ cẩn thận. Hơn nữa,   nếu như  chuyện gì em  thể tìm  Tiểu Vương. Bây giờ em      việc ở  . Phải , Tiểu Vương?” Chu Chí Bình  Tiểu Vương với thái độ trêu chọc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Điềm Điềm cũng  đầu  Tiểu Vương,
“À, , đúng .” Tiểu Vương  những lời  một cách miễn cưỡng,  đó  Chu Chí Bình một cách dữ tợn.
“Cảm ơn  Tiểu Vương,  thật  bụng.” Chu Điềm Điềm  Tiểu Vương và  càng ngọt ngào hơn.
Khi Sở Y Nhất và Tiểu Lý đến  cổng Cục Cảnh sát, bọn họ  thấy một cô gái với nụ  ngọt ngào đang  Tiểu Vương, và Tiểu Vương cũng đang mỉm  .
Sở Y Nhất  Tiểu Lý bên cạnh, thấy sắc mặt của cô  trầm xuống, miệng mím chặt.
Một lúc , Chu Chí Bình và Chu Điềm Điềm tạm biệt Tiểu Vương và rời .
“Tiểu Vương.” Sở Y Nhất hét lên.
Nghe thấy giọng , Tiểu Vương  đầu . Nhìn thấy Sở Y Nhất và Tiểu Lý đang  bên cạnh cô, nụ  của  lập tức biến mất.
Tiểu Lý để ý thấy điều đó, trong lòng của cô càng  vui, sắc mặt lập tức biểu hiện rõ ràng.
“Chị dâu.” Tiểu Vương bất đắc dĩ  tới.
“Ừ, em đang bận ? Tiểu Lý   tìm , nhưng     gặp em . Chị tự cảm thấy nếu giữa hai đứa  chuyện gì thì hai đứa nên  rõ ràng  một chút. Cậu cũng  thể nào cứ tránh mặt Tiểu Lý,  ?” Tiểu Lý , chị chỉ  thể   đến đây thôi. Chuyện còn  đành  xem duyên phận giữa hai đứa thế nào.