Khi Lý Thúy Hoa đứa con gái c.h.ế.t tiệt Sở Y Nhất của trở về, bà lập tức tức giận. Về nhà mà thăm , đúng là một đứa vong ân bội nghĩa.
Mẹ cả Tôn cửa phòng đứa con dâu, bà con dâu ngủ ngon buổi tối nên gọi cô dậy lúc sáng sớm. Cứ để cho cô ngủ, khi nào cô dậy thì đồ ăn cho cô.
Giờ đây thấy tiếng của đứa con dâu la hét trong sân, bà vội vã chạy từ trong phòng ngoài.
“Này nó, bà đang cái gì ? Mới đầu năm, sống c.h.ế.t gì cũng từ từ, thật là xui xẻo.”
“Cũng xui xẻo nữa ? Gia đình họ Cố mấy cũng thật là buồn . Đầu năm mới mà bảo con dâu về nhà đẻ thăm nom. Sao đây, gả cho gia đình mấy là mấy phủi bỏ quan hệ với nhà đẻ của nó !”
Trong lòng của Lý Thúy Hoa cảm thấy tức giận, bà nể mặt cả Tôn. Nói chừng chính bà già đang giữa ly gián hai con bọn họ. Vậy nên con nhỏ c.h.ế.t tiệt mới về dù gả nhiều năm .
“Lời của bà thật sự khó . Chân ở của Y Nhất, thể trói con bé cho nó . Hơn nữa, nếu như bà đối xử với con bé, nó thể trở về thăm bà . Bà đối xử với con cái thì nó đối xử với bà như thôi.”
Mẹ cả Tôn cũng khách sáo. Mẹ của Sở Y Nhất qua gặp mặt con gái trong một thời gian dài, ngay cả một câu hỏi han quan tâm cũng . Vừa tới là chỉ trích, bà ước chừng của Sở Y Nhất cũng con gái mang thai. Làm mà như , thật đúng là thể nổi.
“Thì liên quan gì đến bà, đây là chuyện giữa hai con chúng , đến lượt một ngoài như bà chen miệng . Nếu lúc đầu do , con trai út của bà thể lấy một đứa con dâu như . Bây giờ thì đây? Muốn qua cầu rút ván ?” Thái độ càn quấy của Lý Thúy Hoa từng thua một ai.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dù đây cũng là của con dâu , cả Tôn cũng thể chuyện quá quyết liệt, càng thể mà suy nghĩ. Nếu cứ qua , chừng tạo rắc rối lớn hơn.
“Mới sáng sớm, thể bớt ồn ào , cái gì hả?!” Sở Y Nhất thức dậy nhưng mắt vẫn còn ngái ngủ, đầu vẫn chếnh choáng. Giọng của Lý Thúy Hoa thực sự ồn.
Nhìn Sở Y Nhất , Lý Thúy Hoa sững sờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-427.html.]
Lý Thúy Hoa bước tới nhéo tay của Sở Y Nhất. Sở Y Nhất vẫn tỉnh hẳn nên phản ứng còn chậm chạp. Mẹ cả Tôn thì lúc nào cũng trông chừng, bà thấy nhanh chóng tiến lên chặn .
“Làm cái gì , mắng , còn động tay động chân!” Sở Y Nhất nhíu mày, cô cần nghĩ cũng tại Lý Thúy Hoa tới đây.
“Con nhỏ c.h.ế.t tiệt , mang thai mà cũng với một tiếng, mày lên trời hả!?”
“Bây giờ đấy, đây, gấp gáp như là chuẩn cái gì cho đứa trẻ trong bụng của con ?”
Không Sở Y Nhất hiểu gì. Con gái khi xuất gia mà mang thai, gia đình bố cô chuẩn nhiều thứ cho đứa trẻ như quần áo, đồ dùng, và một chiếc xe nhỏ gì đó. Những điều kiện thì đợi khi đứa trẻ đầy tháng sẽ chuẩn đồ đạc thể lấp đầy cả một chiếc ô tô.
Sau khi Sở Y Nhất như , hiển nhiên Lý Thúy Hoa ngờ rằng Sở Y Nhất những chuyện . Bà tiếp lời của con , trái đổi sang chủ đề khác.
“Em gái mày sắp kết hôn, mau đưa cho nó một trăm tệ để của hồi môn.” Bà vươn tay , hề chớp mắt.
Ôi trời, coi là một cái máy ATM .
“Có lộn , là gả con gái chứ con gả con gái con , dựa cái gì bắt con đưa của hồi môn cho ?! Còn nữa, quên , nhưng mà con vẫn nhớ rõ. Cái lúc con kết hôn, ngay cả một tấm vải cũng chuẩn cho con. Giờ thì , con với Sở Hồng Ngọc giống , con là con gái của ?”
Không đến chuyện của hồi môn thì thôi, hễ tới phát cáu. Mới đầu, khi cả Tôn gửi tiền hồi môn 200 tệ, và còn nhiều lương thực, Lý Thúy Hoa chỉ nóng lòng đem cô gả cho gia đình họ Cố. Bà cho cô cái gì, lo lắng liệu cô khinh miệt khi đến gia đình họ Cố .
Cô mở miệng đòi bà , bà thì , trực tiếp trốn mất. Phải cho đến khi hai nhà họ Cố đến đón cô thì bà mới về. Vậy nên Sở Y Nhất hề một sự nhiệt tình nào dành cho nhà của chính . Là bọn họ xem cô là nhà , hà tất gì cô vất vả nhiệt tình ân cần và bợ đ.í.t bọn họ chứ.