Dạo  sóng gió càng ngày càng đến gần,   một  manh mối mập mờ xuất hiện. Cho nên  đàn ông  ly hôn với chị cả,  như  mới   ảnh hưởng đến bản  của  .
Đây chẳng  là phượng hoàng nam trong truyền thuyết ư, loại  qua cầu rút ván.
Người phụ nữ tóc ngắn bước  đầy kiêu hãnh, còn chị cả thì  đó một   lâu.
Sở Y Nhất  rõ chị cả  còn nhớ cô , hơn nữa nếu bây giờ  tới chào hỏi thì  thích hợp lắm.
Khi Sở Y Nhất và Hà Thúy Lan đang do dự  nên  về  , nào ngờ bọn họ   gọi tên.
“Em gái?” Chị cả vội vàng chạy tới thì thấy ba  bọn họ. Lần  khi cô  tiểu phẫu ở trong bệnh viện, cô    tiện, cũng may  em gái  lúc nào cũng chuẩn  cho  một phần cơm. Trước khi về còn để  cho   ít đồ.
“ là   ,  nãy  còn  dám chắc lắm. Trước đây vẫn   cơ hội cảm ơn  , hôm nay  khéo  gặp   ở đây.”
“Chị cả, chỉ là chuyện nhỏ thôi,  cần  để tâm đến thế .” Thấy chị cả thẳng thắn như , Sở Y Nhất cũng  cảm thấy khó xử.
“Chúng  đúng là   duyên,  mà   thể gặp . Chỉ  điều  thất lễ với  .” Chị cả  hổ, cảm thấy    khác  thấy như    hổ.
“Chị , đó    của chị. Chị  cần cảm thấy    khó chịu. Vừa  bọn em cũng   chuyện, chị là một  cầm lên  buông xuống , bọn em  khâm phục chị.”
Hà Thúy Lan  bên cạnh, cô cũng gật đầu lia lịa.
“Cuộc đời của chúng  cũng  tám đến chín phần   như ý. Người mà chúng   chọn, chúng  cũng  thể trách móc  khác, chỉ  thể chấp nhận do bản  xui xẻo. Tuy nhiên may mắn là chị vẫn còn cơ hội để sửa đổi.”
Chị cả đang  với nhóm của Sở Y Nhất, cũng tựa như đang an ủi lấy chính .
“À đúng , chị tên là Trần Khiết.”
“Chào chị, em tên là Sở Y Nhất. Hai   là  hai và chị hai của em, Cố Kiến Quân và Hà Thúy Lan.”
“Mọi  sống với  thật hòa thuận.” Không giống như ,  luôn là  ngoài trong căn nhà đó. Bọn họ mới là  một nhà. Rõ ràng căn nhà đó chính là nhà của ông bà tổ tiên , bây giờ    thể bảo vệ   cho nó.
Nhìn thấy vẻ mặt ngưỡng mộ của Trần Khiết, Sở Y Nhất nghĩ thầm, chắc Trần Khiết đang nhớ đến  phụ nữ tóc ngắn  nãy. Cùng là  nhà như , quan hệ của bọn họ   như ,  mấy   ngưỡng mộ  chứ.
“Chị cả, bọn em đều sống ở xã Hòa Bình, cách thị trấn trong quận  xa lắm. Nếu như  chuyện gì cần bọn em giúp đỡ, chị  thể tìm bọn em.”
Với  phận của chị cả, ước chừng   sẽ khổ một chút,   sẽ phản bội   mà rời . Đây mới chỉ là bắt đầu, Sở Y Nhất  giúp chị . Nếu  thể, cô   đưa Trần Khiết về xã Hòa Bình của . Mặc dù trong xã  nghèo, nhưng trong thời gian đặc biệt như , nơi càng nghèo khổ thì tình  càng nồng đậm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-433.html.]
“Được, cảm ơn em.” Là  trong cuộc, Trần Khiết  thể cảm nhận  sự  đổi của tình thế hơn ai hết. Biết  một ngày nào đó, cô sẽ cần  về nhờ vả cô gái nhỏ chỉ mới gặp mặt hai  .
“Y Nhất , con gái của gia đình tư bản là cái gì ?” Trên đường về nhà, Hà Thúy Lan tò mò hỏi Sở Y Nhất.
“Theo thuật ngữ thông thường nghĩa là con gái của gia đình giàu  nào đó.”
“Vậy  gì   chứ? Tại   phụ nữ tóc ngắn   chị cả sẽ trở thành khuyết điểm, ảnh hưởng đến  đàn ông ?”
“Hầy, đến lúc đó thì chị sẽ  thôi…”
Không chỉ   mà còn  tự  trải nghiệm và chứng kiến quỹ đạo của thời đại .
Khi cả ba  về đến nhà,  cả Tôn mỉm   đợi trong sân.
“Mẹ,   thể   tương lai ? Biết luôn đứa trẻ trong bụng con khỏe mạnh ư?”
“Mẹ  gì  khả năng đó,  là đang vui mừng  cho con.”
“Vui mừng  con? Đâu? Chuyện vui mừng ở  chứ?” Sở Y Nhất    hiểu    gì, còn  cả Tôn thì cứ úp úp mở mở.
Cô nhấc chân lên bước  phòng  với vẻ nghi hoặc.
“A!!!!!!”
“Cố Hướng Đông,    về ?”
Ngay khi Sở Y Nhất mở cửa phòng, cô  thấy Cố Hướng Đông đang   giường ôm Tiểu Bảo, mỉm   cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mọi thứ thật quá bất ngờ, quá ngạc nhiên.
Cô mặc kệ  thứ,   gì, lao thẳng về phía của Cố Hướng Đông, dang hai tay  mong   ôm lấy.
Tiểu Bảo,    đặt xuống giường, lấy tay che miệng  mỉm.
Tiếc , Sở Y Nhất  thể ôm   mà cô thầm thương trộm nhớ hằng đêm.