“Tình cảm là chuyện của hai , một  cô  thể quyết định . Miễn cưỡng hái dưa, dưa  ngọt. Cô  thể    Lưu Dịch đối xử  khác với Lâm Dao Dao,   thích Lâm Dao Dao từ tận đáy lòng. Nếu so sánh với , cô chắc cũng  từ đầu đến cuối Lưu Dịch  hề thích cô, tất cả đều do cô suy nghĩ viển vông mà thôi.” Sở Y Nhất lắc đầu  Đổng Như Vân. Đổng Như Vân  điên , cô  chỉ  sống trong những suy nghĩ hoang tưởng của chính ,  chịu  lời của  khác.
“Miễn cưỡng hái dưa, dưa  ngọt?   cần sự ngọt ngào của  . Chỉ cần   là của . Lâm Dao Dao c.h.ế.t , cô cũng  là vợ của  khác,  thì chỉ   mà thôi, ha ha…” Chỉ cần Lưu Dịch là của cô, chỉ cần cô là Lưu phu nhân là .
Sở Y Nhất lắc đầu, cô cảm thấy  còn gì  thể  với Đổng Như Vân nữa. Cô chợt nghĩ đến thời gian đầu  dốc hết ruột gan  để giúp đỡ Đổng Như Vậy, bây giờ  rơi  kết cục như thế .
Thôi , nếu như cô   chịu  lời khuyên, cứ để  thứ như thế . Đổng Như Vân  sai, cảnh sát ắt hẳn sẽ xử tội cô .
“Nhân tiện, Lâm Dao Dao  chết, tinh thần hiện tại của cô   .”
Đổng Như Vân lập tức yên lặng. Chẳng bao lâu   tiếp tục đập  cánh cửa  mặt: “Cô   đây, cô mau  rõ cho  , Lâm Dao Dao   ? Tại  cô  vẫn  chết…”
Sở Y Nhất rời   ngoảnh đầu  ,    hối cải thì dù  thuyết phục bao nhiêu cũng vô ích.
Sau khi chuyện của Lâm Dao Dao  giải quyết, Sở Y Nhất nhớ  Cố Hướng Đông của cô hiện cũng đang ở thủ đô,     thời gian rảnh  . Kệ,  thăm  một chút, tạo cho  một bất ngờ.
Sau khi hạ quyết tâm, Sở Y Nhất   dừng , cô bảo tài xế dẫn cô  đến địa điểm nơi mà Cố Hướng Đông đang học huấn luyện.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Đồng chí, cô tìm ai ?” Một bác trai đang  báo, chiếc kính lão   chiếc mũi của bác  xệ xuống,  Sở Y Nhất hỏi.
“Chào bác, cháu đang tìm một học viên tên là Cố Hướng Đông” Sở Y Nhất đặt những món đồ mang theo xuống  bên cạnh chân của ,  đó trả lời một cách lễ phép.
“Đồng chí Tiểu Cố đấy , cô là gì của đồng chí ?” Bác trai  một lượt để đánh giá Sở Y Nhất. Cô gái  còn  một cái bụng  to, lẽ nào là vợ của Tiểu Cố. Chẳng trách  xảy  chuyện .
Ồ, hình như đồng chí Cố Hướng Đông  nổi tiếng, ngay cả bác gác cổng cũng . Thời gian   đến đây cũng  hai tháng . Là do bác   trí nhớ   đồng chí Cố Hướng Đông quá nổi tiếng nhỉ?
Cũng   sự nổi tiếng  từ  mà ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-439.html.]
“Bác ơi, cháu là vợ của  , cháu đến đây để thăm  .” Sở Y Nhất  tít mắt, trả lời hùng hồn.
“À, mau  trong  nghỉ ngơi một chút . Giờ  chắc bọn họ đang lên lớp,  là cháu đợi một lát?” Bác trai hỏi thăm dò, nếu như cô gái   chuyện gấp thì bây giờ sẽ gọi điện thoại, nếu như   chuyện gì gấp thì chỉ cần đợi tan tiết là , tóm  cũng nhanh.
“Vâng, bác. Cháu đợi.” Sở Y Nhất  một hồi thì  chịu nổi nữa, cô  từng  thấy các trường học ở thủ đô  những năm 1960 trông như thế nào.
Sở Y Nhất  dậy khỏi ghế và  qua cửa sổ.
Bác trai  thời gian, 10 phút nữa là tan học .
“Cô gái ,  là cô tự  qua đó ,  sẽ chỉ đường cho cô.  lúc bọn họ cũng sắp tan học và nghỉ ngơi.”
“Vâng,  thì cảm ơn bác. Nói thật thì cháu vẫn    trong tham quan một chút.”
Bác trai  quá  bụng.
Sở Y Nhất vui vẻ xách đồ và bước  khuôn viên trường. Rốt cuộc là  nội tình gì mà cảm giác thật khác lạ. Hồi đầu, cô  thi   trường , cũng   cơ hội  tham quan,  ngờ rằng bây giờ khi  ở đây, cô cảm thấy  thở của  tràn ngập hương vị của tri thức, ha ha.
“Xem kìa, bác Triệu  đúng là già  lẩm cẩm, càng ngày càng sơ sài. Tại   thể để  như   trong đây chứ!”
Đột nhiên, Sở Y Nhất  tiếng động  cho giật . Khi  đầu , thì  là một cô gái cao, tóc ngắn, đang   lưng  và   với thái độ đầy chán ghét. Bên cạnh cô gái  còn  cô gái nhỏ, lúc  đang vươn tay  kéo kéo áo của cô gái ,  hiệu cô đừng  nữa.
Sở Y Nhất cũng  quan tâm đến bọn họ nữa,  gì  tự khiến bản   vui chứ. Nếu như cô đôi  với bọn họ, thế chẳng  vô hình chung chứng minh lời bọn họ  là đúng.
Cô gái   ngờ Sở Y Nhất  liếc mắt  , nhưng   phản ứng gì, xoay  tiếp tục  về phía .