“Người ?” Lưu Dịch nghĩ  lẽ  già  nên  chịu nổi nữa,   Lâm Dao Dao   thương,  cảm thấy đầu óc choáng váng.
“Bị  b.ắ.n c.h.ế.t tại chỗ, ảnh   phóng viên chụp …” Hiện giờ, mỗi một chữ  thốt  cũng khiến A Đông cảm thấy khó khăn.
“  hỏi cô !” Lưu Dịch hét lên.
“Vâng, cô Lâm đang trong phòng phẫu thuật.”
Sắc mặt của Lưu Dịch trầm xuống như sắp chảy cả . Anh liên lạc với truyền thông,  bọn họ gỡ chuyện hôm nay xuống, nhưng   ngờ rằng   thể liên lạc  với ai.
Ngày thường đám   luôn nịnh hót  mặt , giờ khi xảy  chuyện thì  đóng cửa im thin thít.
“Thưa ngài, cứ để bọn họ báo cáo ,  sẽ gánh chịu hậu quả.” A Đông  Lưu Dịch  lo lắng cho vết thương của cô Lâm,  còn  phiền lòng về chuyện  mà thấy đau lòng . Chủ yếu là ngài tồn tại như một vị thần trong lòng của A Đông, giờ khắc  cũng  cầu cứu  khác.
Có bao giờ Lưu Dịch ở thế  động ?
“Không đơn giản như  nghĩ . Mọi  trong tầng lớp đó đều   là  của . Bây giờ bọn họ  vạch trần  chuyện  ngoài,  thì chỉ  một khả năng. Mục tiêu của bọn họ   là , mà là !”
Trái tim của A Đông đập “thịch” thật mạnh một nhịp. Dạo gần đây, ngài hành động  khiêm tốn, lẽ nào vẫn còn thu hút sự chú ý của  khác?
Vân Mộng Hạ Vũ
“Thưa ngài…”
Đèn trong phòng mổ phụt tắt, Sở Y Nhất kiệt sức bước  khỏi đó.
“Y Nhất, cô  ? Không  thương chứ.” Sở Y Nhất là do  gọi đến, trong bụng còn  đứa nhỏ. Nếu cô xảy  chuyện gì,  nhất định sẽ  thể tha thứ cho chính .
“  . Dao Dao cô … cái chân vốn dĩ đang  thương   chịu thêm vết thương  nữa,   kể cả  phục hồi , e rằng bước  cũng  thể   sự khác biệt.  xin ,   cố hết sức…”
Sở Y Nhất cảm thấy  áy náy, một cô gái  như  mà…
Lưu Dịch bối rối trong chốc lát,  bao lâu , ánh mắt  trở nên tỉnh táo hơn.
“Bất kể cô   trở thành như thế nào, cô  vẫn là Lâm Dao Dao,  sẽ  rời xa cô .”
Phấn hồng  xương khô đều là vẻ ngoài,   quan tâm  gì? Chỉ cần cô   thể sống  là đủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-448.html.]
“A Đông, đưa Y Nhất về nghỉ ngơi, cử thêm một vài  đến đó để bảo vệ sự an  của Y Nhất.”
Nếu như    động  ,  thì nhất cử nhất động của  đều sẽ  đám   dòm ngó. Anh tuyệt đối  thể để Sở Y Nhất xảy  chuyện.
Sở Y Nhất  Lâm Dao Dao,   Lưu Dịch, cuối cùng quyết định  về nghỉ ngơi. Bởi vì cô  thể cảm thấy tình trạng của cô  tệ, nếu cô nhất quyết ở , cô sẽ chỉ tạo thêm phiền phức cho Lưu Dịch,  nên  về nghỉ ngơi thì hơn.
Sau khi ăn uống đơn giản, Sở Y Nhất ngủ  . Điều mà cô   là trong thời gian cô đang ngủ, thế giới  trải qua những  đổi kinh thiên động địa gì.
Vụ việc hôm nay   các tờ báo lá cải đưa tin, mũi nhọn nhắm thẳng  A Đông. Nói rằng   mang s.ú.n.g trái phép, ác ý gây thương tích cho  dân, vô pháp vô thiên, cuối cùng khiến cho một   thiệt mạng.
Sau đó, việc A Đông là cấp  của Lưu Dịch  tiết lộ,  sóng gió  bắt đầu chuyển sang Lưu Dịch, lời lẽ đanh thép, chỉ trích Lưu Dịch   gì.
“Thưa ngài, điện thoại của ông chủ.” Lưu Dịch sắp xếp cho Lâm Dao Dao  một khu riêng. A Đông cầm ống  và hét lên với Lưu Dịch.
Lưu Dịch im lặng một hồi, nhưng cũng  dậy  tới  điện thoại.
“A lô?”
“Chơi với đại bàng cả ngày,  ngờ  lọt  mắt của đại bàng.” Giọng  của ông lão cũng trầm hẳn.
“Bên bố  chuyện gì ?”
Lưu Dịch cũng chỉ  thể nghĩ như  thôi. Nếu   ông già của  xảy  chuyện, ai dám nhắm  ?
“Đừng  lung tung nữa, bố  thể  chuyện gì  chứ. Con đừng   nào cũng đùn đẩy trách nhiệm lên  khác,  coi  vấn đề của bản  . Tại  dạy hoài vẫn  nhớ!”
Lưu Dịch cảm thấy những lời  của ông già  kỳ lạ. Anh suy nghĩ một hồi, e rằng ông già  thực sự gặp  chuyện gì đó. Cuộc điện thoại  chắc    lén, cho nên ông  mới  năng thận trọng như .
“Chuyện   như bố   , là   c.h.ế.t  ngụy trang thành nhân viên lao công và   phòng của Dao Dao,  mưu đồ bất chính với Dao Dao. A Đông vì  cứu Dao Dao nên đành  nổ súng, chứ   cố ý sát hại!”
 lúc nhân cơ hội  giải thích một chút, còn việc  như thế nào thì  xem bọn họ.
“Con  cố trốn tránh trách nhiệm, con chỉ  những tờ báo đó phản hồi trung thực về tình hình và thanh minh cho con. Con    gánh tội của  khác.”