Cố Kiến Quân và Lục Ái Quốc cùng thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng thấy  vui. Tại  tai họa của Vương Lão Nhị  nghiêm trọng thêm một chút?   đó nghĩ , nếu như tên Vương Lão Nhị  xảy  chuyện gì, e rằng Trần Khiết cũng  dể dàng giải thích. Suy cho cùng, Vương Lão Nhị là một tên vô liêm sỉ và mặt dày, nếu như bản     chuyện gì,   sẽ đòi tiền   cỡ nào nữa đây!
Hai       rời .
“Này , hai   ý gì . Hai  dẫn   đến chỗ , giờ bỏ mặc   ở đây là ?!” Ông cụ  thấy hai  bọn họ định rời , nhanh chóng cản .
“Bác sĩ , chúng    tiền trả tiền thuốc men , cho nên bác sĩ hãy đợi tên Vương Lão Nhị  tỉnh  và tìm  đòi tiền . Chúng  cũng chỉ   cho bác sĩ thôi, nếu như để   trở về, e rằng  tiền …” Lục Ái Quốc  phản ứng của ông cụ,  châm thêm một ngọn lửa.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Nếu như chỗ của bác sĩ  tiện,  hai ,  là chúng  kéo   về ?” Lục Ái Quốc  đầu  Cố Kiến Quân, hỏi với giọng nghiêm túc.
“Được, cũng  tốn sức gì mấy!”
“Thôi, trời tối cũng lạnh lắm, cứ để ở chỗ  . Nếu cứ kéo  kéo về như  sẽ khiến vết thương khó lành!” Ông cụ sờ mũi một cách mất tự nhiên.
“Ừ, chúng  cũng nghĩ .” Lục Ái Quốc tuân thủ nguyên tắc hạ màn,  đó  và Cố Kiến Quân cùng   động tác xoay  rời !
“Lục Ái Quốc, Lục Ái Quốc,  nhanh lên, vợ  e là sắp sinh .”
Vốn dĩ Hà Thúy Lan và Trần Khiết định  xem tình hình của Vương Lão Nhị, kết quả   tìm đến chỗ của Trần Khiết để hỏi về Lục Ái Quốc. Bảo rằng vợ của Lục Ái Quốc  đau bụng, e rằng sắp sinh. Thế là Hà Thúy Lan nhanh chóng chạy đến tìm Lục Ái Quốc, còn Trần Khiết thì đến nhà của Lục Ái Quốc!
“Thục Phân, Thục Phân, em thế nào ?” Lục Ái Quốc ba chân bốn cẳng chạy về,  nhanh chóng nhào tới bên cạnh Lưu Thục Phân.
“Bây giờ mà đưa  bệnh viện e rằng  muộn.” Trần Khiết  Lưu Thục Phân và  đó  Lục Ái Quốc.
“Vậy   ?” Vào lúc , sự thông minh của Lục Ái Quốc   là con  ,  căng thẳng     gì.
“ từng  việc trong bệnh viện. Nếu như  tin tưởng , hãy giao chuyện sinh đẻ của cô  cho .”
Trước đây, Trần Khiết  việc trong bệnh viện. Tuy   khoa sản, nhưng là bác sĩ thì đều  học, nên cô cũng hiểu phần nào về việc đỡ đẻ, chỉ  điều cô  thực hành quá nhiều. Trong lúc cô  bác sĩ,  một  thời gian  luân phiên chăm sóc trong khoa sản phụ, nên cũng  trải nghiệm  vài ca.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-455.html.]
Bây giờ Lưu Thục Phân đang chảy một ít nước ối, trời thì tối đen. Nếu như đưa đến bệnh viện, đường   gập ghềnh, Trần Khiết sợ Lưu Thục Phân sẽ  chịu nổi. Nên nếu so sánh hai tình huống với , Trần Khiết cảm thấy sinh ở nhà vẫn an  hơn một chút.
“Chị, em tin tưởng  chị. Lưu Thục Phân và cả đứa con trong bụng của cô … đành  nhờ  chị!” Lục Ái Quốc suy nghĩ một chút,  đó gật đầu. Anh lau mồi hôi  trán ,  với giọng kiên định.
“Được ,   đun một ít nước nóng, chuẩn  kéo, băng gạc, chăn bông của đứa trẻ và chuẩn  một ít nước đường nâu…” Trần Khiết    nghĩ, một lúc  thì   một đống.
Đầu của Lục Ái Quốc  loạn cả lên. Ngoại trừ nước nóng, trong nhà  chẳng còn  đồ gì  thể lấy . Không còn cách nào khác,  đành  qua nhà họ Cố để mượn.
“Thục Phân, Thục Phân. Em     gì ?”
Lưu Thục Phân ướt đẫm mồ hôi, tóc dính bết  mặt, cô cắn chặt môi chịu đựng cơn đau dữ dội. Trong khi Lục Ái Quốc đang  chuyện thì một cơn co thắt tử cung khác ập đến khiến Lưu Thục Phân thốt lên.
“A!”
“Vợ, vợ, em đừng sợ. Anh đang  đun nước nóng,   ở bên em, em đừng sợ.” Lục Ái Quốc sợ Lưu Thục Phân tỉnh táo  và phát hiện     ở cạnh bên, nên  nhanh chóng  chuyện với cô,  đó chạy  đun một nồi nước nóng.
Ngay khi Lục Ái Quốc định đến nhà họ Cố để mượn đồ, còn  kịp chạy  thì  thấy  cả Tôn, Hà Thúy Lan và cả Sở Y Nhất ôm một đống đồ tới.
“Thím.”
“Chị hai, chị ba.”
Lục Ái Quốc  . Lúc  đang buồn rầu vì   nên  gì, kết quả  nhà họ Cố  chủ động đến, bọn họ còn mang theo  nhiều đồ.
“Đứng ngơ  đó  gì? Còn  mau lấy đồ , xem coi dùng  cái gì ?” Sở Y Nhất  Lục Ái Quốc đang ngẩn , cô  thấy tiếng kêu của Lưu Thục Phân bên trong, cô cũng bắt đầu sốt ruột.
“À, , !”
Trong  thời gian giữa những  chuyển đồ, Lục Ái Quốc lặng lẽ lau nước mắt.