“Vương Lão Nhị,  thiếu thốn cái gì chứ? Mới sáng sớm  chạy đến  cửa nhà chúng  ồn ào cái gì . Anh mau rời  cho, nếu như  con của  sợ,  sẽ  tha cho !” Lục Ái Quốc thức trắng cả một đêm,  hề chợp mắt dù chỉ một chút. Giờ trong lòng đang lo lắng cho vợ và đứa con mới chào đời, cơn giận của  càng lớn.
Vương Lão Nhị  đôi mắt đỏ hoe của Lục Ái Quốc, bất giác lùi  một bước. Một hồi ,   bắt đầu mở miệng.
“Ôi trời, sinh con  đấy . Lục Ái Quốc, thế thì  nên cảm ơn  mới . Nếu  nhờ , e rằng con   thể nào sinh sớm như   .”
Không nhắc tới là  tức, con trai   sinh sớm  20 ngày. Mặc dù Trần Khiết bảo cũng đủ tháng , nhưng sinh sớm thì đứa trẻ sẽ gầy gò và nhỏ bé,    thể so  với đứa trẻ  nuôi đủ tháng đủ ngày trong bụng . Nếu   tối qua Vương Lão Nhị náo động một trận, vợ của  cũng sẽ  vì sợ  xảy  chuyện, vội vã chạy đến nhà họ Cố tìm  giúp đỡ, và cũng sẽ  động đến thai khí.
Vương Lão Nhị  hề cảm thấy  . Mới sáng sớm  còn chạy qua đây chọc giận Lục Ái Quốc, Lục Ái Quốc chỉ  tiến lên đánh Vương Lão Nhị hai cái.
“Vương Lão Nhị, hiện giờ    tâm trạng để ý tới . Anh đến từ  thì nhanh cút về đó !”
“Không  .  đến đây để tìm Trần Khiết. Cậu   cô ,   thể  mặt  giúp cô  . Gì đây, mới một đêm thôi mà hai    thiết đến  ,  bảo vệ cô  đến thế…”
“Bốp”.
Vương Lão Nhị  kịp dứt lời thì  nhận  một cú đ.ấ.m trời giáng từ Lục Ái Quốc!
“Lục Ái Quốc,   điên , mắc gì đánh . Có   thẹn quá hóa giận ?”
Vương Lão Nhị xoa xoa gò má  đánh,  nôn một ngụm máu, trong miệng đầy mùi tanh. Điều  khiến  càng tức giận!
Lục Ái Quốc   thấy cái miệng chó của Vương Lão Nhị phun  mấy câu  giống ,   xông lên  nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-457.html.]
“Vương Lão Nhị, bớt  vài câu.” Người bên cạnh kéo Lục Ái Quốc, cau mày  với Vương Lão Nhị.
“Tại    bớt  vài câu. Bây giờ kẻ  tổn thương là . Trần Khiết và Lục Ái Quốc  xin   mới đúng.”
Ôi trời,  chuyện cái kiểu gì thế nhỉ. Ăn cơm nhiều năm mới gặp  đầu! Người    khuyên giải thấy Vương Lão Nhị thật    , cũng    thêm gì với Vương Lão Nhị nữa. Dù  kẻ chịu thiệt cũng   là bản  , cứ mặc kệ cái miệng ngông cuồng của Vương Lão Nhị!
Nay là ngày vui của  , ở đây nhảy dựng lên chỉ gây thêm chuyện. Nếu là bản , cũng sẽ  đánh cho Vương Lão Nhị một trận!
“Trần Khiết, cô mau  đây cho . Bằng  chúng  đến gặp cảnh sát,   tố cáo cô tội cố ý gây thương tích!   cô   tù!” Vương Lão Nhị nghiêng , thò đầu   phía  của Lục Ái Quốc. Anh   Trần Khiết  ở Lục Ái Quốc từ tối hôm qua. Bây giờ vẫn còn sớm, Trần Khiết chắc chắn vẫn còn ở bên trong. Tóm  thì  cũng   danh tiếng  gì ở trong cái xã ,  thì   cùng mất mặt thôi. Anh  sống yên thì Trần Khiết cũng đừng hòng sống yên .
“Cục Cảnh sát?” Trần Khiết bước  khỏi nhà Lục Ái Quốc với một nụ  mỉa mai,   đang  bên ngoài, cô  chán ghét đến cực điểm . Cô  hiểu  cũng ăn chung một loại đồ ăn giống như ,  mà    vô liêm sỉ đến như thế,  hề  giới hạn là gì.
“Được,  chúng  cùng  đến Cục Cảnh sát  chuyện . Xem thử là ai nhân lúc trời tối lẻn  nhà của , là ai   những chuyện đồi bại . Còn  chỉ cần gạo nấu thành cơm,  hiển nhiên sẽ chịu sống chung.” Giọng  của Trần Khiết, từng câu một, hào phóng, mạnh mẽ và truyền cảm.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cô  lung tung cái gì , những lời cô   chứng cứ gì . Trái  là cô, đ.â.m  một nhát, đây chính là chứng cứ, cô còn  thể phản bác  gì nữa đây?” Vương Lão Nhị vẫn cứng miệng cho đến cùng,  cố gắng đổi trắng  đen.
“  cần cung cấp chứng cứ cho . Không    đến Cục Cảnh sát  ,  thôi, bây giờ  luôn .   tin các đồng chí cảnh sát  tin  những lời sằng bậy.”
Nói lý với những kẻ vô  thật đúng là lãng phí thời gian. Cô cũng    đánh Thái Cực Quyền qua  với tên Vương Lão Nhị  nữa. Vì để đánh nhanh thắng nhanh,  Cục Cảnh sát, đây chính là cách  nhất.
“Ôi trời, náo nhiệt quá. Gì thế,         Cục Cảnh sát. Sao , vì chuyện tối hôm qua ?” Cố Kiến Quân chen chúc  đám đông,  bước  bên trong và mỉm   Vương Lão Nhị.