“Vậy một  em    thể chăm sóc  hai đứa nhỏ?”
Trước đây Sở Y Nhất  , nhưng những ngày qua, cô nhận  rằng để  một đứa con thật sự  dễ dàng và để   một giấc ngủ ngon cũng   là điều dễ dàng.
“Tiểu Bảo cũng  lớn, hơn nữa thu đến cũng là lúc trường học bắt đầu khai giảng. Như  cũng , em   để thằng bé  đây, bằng  nó sẽ buồn  bao!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu chỉ dẫn mỗi con gái  Bảo Ứng, e rằng Tiểu Bảo sẽ  đau lòng. Trước đây chính cô cũng  đồng ý với thằng bé, kể cả  em gái , bọn họ cũng sẽ  rời xa thằng bé, sẽ luôn ở bên cạnh thằng bé. Dù mệt, dù khổ, cũng  thể nào để con  thất vọng!
“Được .”
Sau khi Cố Hướng Đông rời , xã Hòa bình  còn yên bình nữa.
Những  thường ngày  ăn uống với Vương Lão Nhị,  sự khích lệ của Vương Lão Nhị, bắt đầu tấn công Trần Khiết.
Bọn họ tung tin đồn khắp nơi, bảo Trần Khiết là cặn bã của quần chúng nhân dân. Để đảm bảo sự trong sạch của chúng , cần  tiến hành cải tạo Trần Khiết, yêu cầu Trần Khiết tiệp nhận giáo dục, đưa Trần Khiết về con đường chính đạo.
“Lục Ái Quốc, đến lúc   mặt  đấy. Vở kịch  nếu    e rằng  còn  nữa.” Sở Y Nhất,    ngoài, cũng  đủ thứ tin đồn về Trần Khiết. Cô  tự  với chính   dỗ con nhỏ.
Thời gian ngủ của bé gái càng ngày càng ít, ăn no uống đủ, tâm trạng  thoải mái. Thậm chí con bé còn  thể chơi đùa với cô nữa. Giờ đây, con bé  Sở Y Nhất đang luyên thuyên, cũng   rốt cuộc   đang  cái gì.
“A? Khai Tâm cũng thích xem kịch . Được ,  , nhưng con còn nhỏ quá. Hơn nữa, vở kịch   . Khi nào con lớn,  sẽ dẫn con  xem phim.”
Có lẽ Sở Y Nhất  thích nghi với cuộc sống ở đây từ lâu, bây giờ cô cũng thả lỏng bản  trong việc đứa trẻ gọi  là “” . Hiện tại cô   con,   càng thuận miệng hơn  nhiều.
“Nào nào, cứ tùy ý mà ăn. Nếu  đủ, trong nhà vẫn còn!” Giữa trưa, Vương Lão Nhị kêu vài  đế nhà của , bưng một nồi thịt lớn, bưng  mấy chai rượu, bắt đầu ăn uống.
“Anh hai,  cứ yên tâm. Đám đàn bà đó dám đối xử với  như , bọn em nhất định sẽ  về phía của , dồn cô   chỗ chết. Thật đúng là mù mắt chó mà,  hai chúng  là một   như , thế mà cô    ưng!” Chân chó  một  ăn một miếng thịt lớn  khen Vương Lão Nhị.
“Bây giờ   là cô   ưng , mà là  đây  thích cô  nữa. Một  phụ nữ  ly hôn,   cần!” Vương Lão Nhị đột ngột uống cạn rượu trong ly, một tiếng rầm thật mạnh,  dùng sức đặt ly xuống bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-474.html.]
“ thế, đúng thế. Anh hai của chúng  bây giờ đáng giá cỡ nào,  cần  lo đến cái ăn cái mặc,  lấy cô gái nào cũng , đằng nào cũng giàu  dư thừa mà!” Chân chó  hai lập tức tiếp lời, sắc mặt của Vương Lão Nhị dịu  một chút.
Chân chó  ba   . Hửm? Đều  hết ,   cái gì đây?
Thôi kệ,  lo ăn thịt thì hơn.
Vương Lão Nhị  chân chó  ba ngơ ngơ ngác ngác,  tức giận đá  một cái.
“ y,  hai,    đá em?” Còn  kịp nuốt miếng thịt thì   đá, chân chó  ba ngẩng đầu lên  Vương Lão Nhị với vẻ mặt vô tội.
“Ăn, ăn, ăn, chỉ  ăn.  gọi  qua đây là để  ăn cơm đấy !” Vương Lão Nhị  với giọng tức giận.
Không  đến để ăn cơm ? Vậy đến để  cái gì đây? Nói chuyện !
“Tìm cả nửa ngày,  còn tưởng  c.h.ế.t ở nơi nào , hóa  là đang trốn ở đây thư giãn !”
Tiếng sư tử Hà Đông truyền tới, chân chó  một rùng  hai cái,   nhanh chóng  dậy khỏi chiếc ghế băng  hỏng. Tiểu , con hổ cái đó tìm tới tận đây .
Người phụ nữ liếc  Vương Lão Nhị  trực tiếp phớt lờ.
“Anh  cái gì ? Sau hôm nay    sống nữa đúng ?”
“Cô… cô… đừng  ồn ào,  lung tung cái gì ? Ai   sống!” Không thể mất thể diện  mặt các  em, nếu  thể chống cự  thì nên chống cự một chút, bằng  sẽ nhục nhã mất!
“Nếu  vẫn còn  sống qua ngày,   c.h.ế.t xó ở đây  cái gì . Việc thì  lo , công điểm thì  thèm kiếm? Cả nhà nhiều cái miệng ăn như ,  cần ăn cơm nữa  ? Vậy  thôi, năm nay  dọn   chỗ ghế đá , ở đó uống gió Tây Bắc là !”
Chân chó  một lẩm bẩm trong miệng, nhưng  .
“Anh  thể so  với  hai ? Nhà  hai  một , ăn no thì cả nhà  đói, còn   thể so  với    ?”