Bí thư vốn  tức giận  càng thêm bực bội,   chi bằng đừng  thì hơn, tính lừa đảo ai !
“Nếu    gì, tại   khác  cho  nhiều đồ như . Tại   cho Lục Ái Quốc,  cho  khác?” Trong lòng Bí thư vẫn còn một câu, tại   cho . Tại  chuyện  như   rơi  đầu của ? Thật   cần dùng não cũng ,  trời  miếng bánh miễn phí như   ? Cẩn thận rơi c.h.ế.t chính  đấy!
“ tất cả những chuyện  là thật. Hay là Bí thư sai  tới chỗ  trông chừng, như  sẽ  ngay lời    thật  ?” Vương Lão Nhị cảm thấy bản  quả thật đang  vu oan,   hề  cái gì cả!
“Lục Ái Quốc, tối nay đưa  đến nhà Vương Lão Nhị xem chuyện gì đang xảy .” Sau đó, Bí thư nhờ  đưa Vương Lão Nhị trở về, giả vờ như   chuyện gì xảy .
“Sao ? Cậu  chuyện gì   ?” Bí thư  Lục Ái Quốc   về cùng với bọn họ, ông uống một ngụm ,  đó hỏi với giọng nghi ngờ.
“Bí thư,   gần đây Vương Lão Nhị   gì .”
“Ồ? Anh    cái gì ?” Bí thư đặt tách  xuống, tỏ vẻ thích thú. Vừa nãy ông   mà,     thể   hưởng lợi  chứ. Không  gì mà  cho Vương Lão Nhị nhiều đồ như . Nếu thế,    cần ngày nào cũng vất vả xuống ruộng  đồng , cứ trực tiếp  ở nhà chờ thôi.
“Trong  thời gian , Vương Lão Nhị  nhiều  gây sự với Trần Khiết. Anh   hai  trực tiếp dẫn   đến chỗ ở của các thanh niên tri thức để chặn cửa Trần Khiết. Cũng       gì với  , ai nấy cũng  chịu   nữa, cứ  theo   để gây chuyện!”
Sau khi  Lục Ái Quốc , Bí thư nhíu mày suy nghĩ.
Lục Ái Quốc liếc  khuôn mặt của Bí thư và  tiếp.
“Lần ,    mới ban trưa mà    gọi đám  đó đến nhà   ăn uống. Sau khi  vợ của đám   phát hiện , bọn họ  ầm ĩ một trận. Nghe   dồn Trần Khiết  đường chết, bảo bọn họ  tìm thêm nhiều  nữa!  như thế thì nguy quá, hoa màu  đồng đang trong thời điểm quan trọng, nếu    , ước chừng thu hoạch năm nay của chúng … “ Lục Ái Quốc   hết những lời  đó, nhưng   Bí thư   hiểu, thu hoạch sẽ thất mùa!
Nếu thu hoạch  thất mùa, giao nộp cho đất nước quá ít, mà như thế sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của chính . Bí thư  bao giờ cho phép xảy  chuyện như .
“Lục Ái Quốc,  nghi ngờ Vương Lão Nhị   xúi giục. Anh  đến đây là để phá hoại tình hình sản xuất của xã chúng . Anh  gây chuyện là vì  sản lượng lương thực của xã chúng   giảm sút. Cậu hãy điều tra thật kỹ cho ,   mềm lòng nương tay. Anh  chính là kẻ phá hoại đột nhập  xã của chúng , chúng  cần  loại bỏ  !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-476.html.]
Thực  sự việc  thể  quá nghiêm trọng đến thế, nhưng Bí thư quản lý cả cái xã ,  phận của ông   gắn bó với xã từ lâu. Nếu xã xảy  chuyện gì thì ông  cũng  thoát  liên lụy nên  hành động thật kịp thời.
Lục Ái Quốc đau buồn,  tỏ vẻ “khó xử”.
“Được ,   cần  khó xử  , cứ mạnh dạn mà  . Có chuyện gì  sẽ chịu trách nhiệm.” Bí thư vẫy vẫy tay ý bảo Lục Ái Quốc về .
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Ái Quốc cứ úp úp mở ở, do dự một hồi thì xoay  rời .
Vào khoảnh khắc Lục Ái Quốc xoay , sự do dự  khuôn mặt của    mất  còn dấu vết. Bí thư, ông cứ coi ,  nhất định sẽ xử lý chuyện  thật  cho ông.
Nếu như Sở Y Nhất  thấy Lục Ái Quốc lật mặt nhanh như , nhất định sẽ thở dài. Lục Ái Quốc , Oscar nợ  một giải thưởng đấy. Vở kịch   diễn quá xuất sắc!
Lục Ái Quốc dẫn  đến canh giữ nhà Vương Lão Nhị. Vương Lão Nhị  hề cảm thấy căng thẳng chút nào, dù gì đó cũng là con chó, nó  thể nào mở miệng  chuyện, huống hồ chi chính  quả thực cũng    gì cả.
Thời gian từng phút, từng giây trôi qua, trong sân truyền tới một tiếng động.
Một tiếng “bịch” vang lên, một gói hàng  ném . Lục Ái Quốc dẫn  nhanh chóng chạy  xem, quả thật   một bóng .
Lục Ái Quốc mau chóng nháy mắt với  . Một  trong  bọn họ mở cửa sân   kiểm tra.
Nhìn thấy bọn họ đều chạy  ngoài, Vương Lão Nhị cũng  theo. Thấy trong sân   một ai, trong lòng cũng thả lỏng  ít.
“Mấy  xem ,     sai. Mỗi ngày đều quăng đồ  nhà  như  đấy,     . Trách là trách    quá thôi. Mấy   xem, nếu như ngày nào cũng  đồ  đưa tới nhà của mấy , mấy     ?”