Vương Lão Nhị nghĩ thầm, đám   đang ghen tị với sự may mắn của  nên mới bám lấy   buông. Biết   , bản  là “  trời chọn” mà. Vận may  thế   rơi trúng đầu của ,   kể cả    gì,  cũng  cần  lo đến chuyện ăn uống nữa .
“Vương Lão Nhị, vận may  của … chúng   dám nhận!” Lục Ái Quốc cầm gói đồ lên. Bên trong là một thỏi vàng khác, một miếng thịt lớn, và quan trọng nhất là còn  một tờ giấy. Đọc xong dòng chữ  tờ giấy, Lục Ái Quốc co giật khóe miệng,  sang  với Vương Lão Nhị.
Nhìn thấy nụ   xa của Lục Ái Quốc, Vương Lão Nhị  linh tính xảy  chuyện gì đó.
“Lục Ái Quốc,   như  là  ý gì?”
“Ý gì ? Bản     hả? Anh  dòng chữ  đây  gì .” Lục Ái Quốc đưa tờ giấy trong tay cho những   cùng . Mọi  truyền tay  xem tờ giấy, sắc mặt ai cũng trở nên trầm trọng hơn.
Cuối cùng truyền tới tay của Vương Lão Nhị. Mặc dù Vương Lão Nhị   nhiều chữ lắm, nhưng  vẫn đoán  ý đại khái    tờ giấy đó.
Vân Mộng Hạ Vũ
Là kẻ nào  chịu ngàn nhát dao,  lá thư như  cho  chứ. Đây chẳng  là đang hại   . Nói cái gì mà những chuyện  đó    , bảo  tiếp tục cố gắng hơn nữa. Kích động  , nhiệt liệt trong chuyện biểu tình tố cáo, đàn áp quần chúng nhân dân, nếu  thể bỏ chuyện sản xuất nông sản thì cứ bỏ...
Chết tiệt, Vương Lão Nhị cảm thấy cái tên khốn kiếp nào đó đang  rút cạn m.á.u của !
“Vương Lão Nhị,   , đây là thư ai  cho  ? Anh còn định giả vờ   gì về những chuyện  nữa ?”
“Chuyện …     đây là ai   chứ. Trái   còn đang suy nghĩ, Lục Ái Quốc,   là ,     lén bỏ  để hãm hại  …” Một khi cánh cổng của ý tưởng   mở , Vương Lão Nhị càng nghĩ càng thấy  khả năng. Trước đây, bản   cũng xung đột với Lục Ái Quốc vài , Lục Ái Quốc luôn bảo vệ Trần Khiết. Nhất định là hai  bọn họ  hợp tác hãm hại .
“Vương Lão Nhị,  thật sự coi trọng  quá đấy,   gì  những thứ !” Lục Ái Quốc lắc lắc miếng thịt lớn trong tay, còn  một thỏi vàng. Chậc, chậc, tình hình nhà  như thế nào, trong xã   ai   . Đừng  là một thỏi vàng, ngay cả miếng thịt thế   cũng  thể nào  .
Hơn nữa, hôm nay    đến đây một ,  còn dẫn theo ba ,    thể  chứng cho .
“Đi thôi. Nếu     cho chúng  ,    thể  cho Bí thư, hoặc  nào đó ở cấp .” Lục Ái Quốc và những  khác cùng dẫn Vương Lão Nhị,    , đến nhà của Bí thư “ thiện”.
Nửa đêm nửa hôm   một nhóm  tới nhà gọi dậy, tâm trạng của Bí thư  thể nào khá lên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-477.html.]
Khuôn mặt của Bí thư vốn   ,  khi  xong lời của Lục Ái Quốc, khuôn mặt của Bí thư  thể nào thối hơn  nữa.
“Vương Lão Nhị,  cũng là  lớn lên trong cái xã , tại     thể chỉ vì lợi ích của riêng  khiến cả cái xã  ngập sâu trong nước sôi !” Suýt chút nữa, suýt chút nữa thôi… danh tiếng cả đời của  sẽ  hủy hoại bởi tên cặn bã .
“Bí thư,   !”
“Không ? Vậy ai kề d.a.o  cổ , bắt  bảo đám  đang  ruộng  đồng  theo  đếm tìm Trần Khiết? Nếu  ,  rượu thịt chắc  trong bụng con ch.ó hết . Còn cả những thỏi vàng  nữa,   giúp    gì, thế dựa  cái gì mà   tặng cho  nhiều lợi ích đến như ?”
Vương Lão Nhị cảm thấy hiện giờ  còn oan ức hơn cả Đậu Nga!
*Đậu Nga Oan: là vở ca kịch nổi tiếng của nhà văn Quan Hán Khanh đời nhà Nguyên,  về nàng Đậu Oa  vu oan đến chết.
“Vương Lão Nhị,   cho  ,  to gan lắm!”
Vương Lão Nhị  thể ngờ , bản   đang hào hứng   biểu tình tố cáo  khác,  mà bây giờ   trở thành đối tượng  biểu tình tố cáo. Ai  thể  cho   chuyện gì đang xảy ?
Chuyện gì đang xảy , chỉ  thể , ác giả ác báo.
…
“Cục trưởng, bên ngoài   tên Đường Cường đang tìm .” Tiểu Vương gõ cửa   và báo cáo với Cố Hướng Đông.
Cố Hướng Đông  sững sốt: “Ừ, để    trong .”
Tiểu Vương gật đầu, xoay    ngoài để dẫn   . Đường Cường,  cái tên   quen thuộc đến .
Đợi cho đến khi  thấy Đường Cường, cảm giác quen thuộc   càng mạnh mẽ hơn. Khi Tiểu Vương dẫn    văn phòng của cục trưởng và đóng cửa ,  mới nhớ . Năm ngoái, trong chợ đen  hình như  một  tên là Đường Cường. Lẽ nào chính là  ?