“Anh,  vội vàng cái gì thế,   chỉ ở đây  một ngày thôi , vẫn còn thời gian mà.” Lâm Dao Dao  điệu bộ gầm gừ gấp gáp của  trai , trong lòng cô cảm thấy phiền muộn. Thì  cô vẫn còn nhỏ,  cô   thể tin  những lời dõng dạc  nãy của  trai  . Nói gì mà  là con gái, chân vẫn  phục hồi  , một   xa như  khiến  khác  yên tâm, nên xin nghỉ phép để đưa  đến đây. Giờ khi  thấy bộ dạng như  của  trai , dù Lâm Dao Dao  ngốc  nữa, cô cũng  hiểu . Lâm Lương  gì quan tâm  chứ, rõ ràng chỉ đang  tăm tia đến những món đồ sưu tầm của Lưu Dịch mà thôi.
Kể  cũng đúng. Mới đầu còn nể mặt của , nhưng  đó   thể bán   chỉ vì mấy món đồ sưu tầm . Đến hiện tại, còn  thể ôm hy vọng lớn gì về   trai  nữa chứ, chẳng qua cô chỉ đang tự tát  mặt  mà thôi.
Lưu Dịch mỉm   Lâm Dao Dao. Cuối cùng thì cô gái  cũng   rõ bộ mặt của  trai   . Tóm  cũng chỉ   mới đặt em ở vị trí đầu tiên trong lòng , những  đàn ông khác đều  đáng tin!
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không      , đợi  khi bên   định ,  sẽ  đón em. Sao em  tự  qua đây  gì?” Lưu Dịch đỡ Lâm Dao Dao đến căn phòng   chuẩn  tươm tất cho cô để cô nghỉ ngơi,  hỏi.
Bây giờ thực sự   là thời điểm . Tuy rằng   gặp cô, nhưng trong lòng  vẫn hy vọng cô  thể ở  nhà họ Lâm, bên đó vẫn an  hơn.
“Cái gì mới gọi là  định? Thật  em  yếu đuối như  nghĩ, và em  cần sự che chở của , em  ở bên cạnh . Dù  giúp  gì nhiều cho , em cũng  ở bên , cùng  sát cánh và cùng  đối mặt với thử thách, chỉ  như  em mới cảm nhận  rằng chúng  thực sự ở bên . Em    chim hoàng yến của , em  cùng  đối mặt với sóng gió!”
Dao Dao  Lưu Dịch và  một cách kiên định. Cô yêu , nhưng   chỉ là những lời  miệng, mà cô   hết sức  để giúp   và giải quyết vấn đề.
Nhà họ Lâm  thể nào     cảnh hiện giờ của bố  và , nhưng vẫn để Dao Dao qua đây cùng vơi . Như  cũng  nghĩa bọn họ đang truyền tín hiệu  thế giới bên ngoài, đó chính là nhà họ Lâm  về phía gia đình của . Đối với gia đình , nhà họ Lâm như than nóng trong ngày tuyết, nhưng đối với nhà họ Lâm mà , đây quả thực là một canh bạc lớn. Chỉ một  Lâm Dao Dao mà  chặn  cả tương lai của nhà họ Lâm.
“ là một cô gái ngốc nghếch…” Lưu Dịch đau khổ ôm Dao Dao  lòng. Cô gái ngốc nghếch, tiền đặt cược của em quá lớn,    thể nỡ để em thua  đây!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-483.html.]
“A Đông, chính Lưu Dịch    thể tùy ý chọn món nào trong  những thứ  ?” Lâm Lương  trong kho hàng của Lưu Dịch, xem qua những món đồ bên trong,  hỏi A Đông với một  cảm xúc  xác định. Tại  Lưu Dịch  đột nhiên  đổi tính tình như , lẽ nào trong lòng  đang  chủ ý  xa gì nữa ?
“Vâng,  Lâm. Đó là những gì mà ngài   với . Ngài  bảo  thích cái gì thì cứ trực tiếp cầm  là . Nếu như cảm thấy  đủ tay để mang về, ngài   thể kêu  mang về nhà giúp .”
Ngài , ngài hãy xem độ tin cậy của ngài trong mắt của  Lâm kìa. Chính miệng ngài   mà   còn  thể tin, hầy…
Hê, Lưu Dịch là Lưu Dịch, xem như  cũng hiểu chuyện. Cậu cứ đợi đó ,  sẽ  khách sáo với  nữa.
…
“Ừ, ,   sẽ ở thủ đô đợi cô, cô mau qua đây nhanh lên . Đã lâu     gặp Tiểu Bảo,   cô bế luôn con gái của cô qua cho  xem một chút nào. Tôn còn chuẩn  quà gặp mặt cho con bé nữa đấy.” Lâm Dao Dao vui vẻ gọi điện cho Sở Y Nhất, hai  còn hẹn , gia đình Sở Y Nhất sẽ đến thủ đô để tìm cô.
Sau khi cúp máy với Sở Y Nhất, Lâm Dao Dao báo tin cho Lưu Dịch: “Lưu Dịch, Y Nhất bảo  qua tìm chúng .”
“Hả? Gần đây ? Cớ gì  đột ngột như thế?” Ngay khi Sở Y Nhất sinh con xong, Lưu Dịch  bảo  đem quà đến tặng cho đứa trẻ mới sinh. Hiện tại đứa trẻ vẫn  lớn lắm, tại  Sở Y Nhất  đồng ý dẫn đứa trẻ đến thủ đô để sống ?
“Em cũng  rõ lắm. Hình như Cố Hướng Đông  chuyện gì đó liên quan đến công việc, cần  qua đây để giải quyết.  lúc Sở Y Nhất  em đang ở chỗ của , nên  cùng qua thăm.” Lâm Dao Dao  nghĩ nhiều như , cho dù tình hình thủ đô căng thẳng đến mức nào, nó cũng chẳng liên quan gì đến gia đình của Sở Y Nhất.