“Vẫn  xác định. Bọn họ bảo  qua đây báo cáo , còn chuyện phân chia công việc cụ thể thì vẫn   gì.” Cố Hướng Đông  Lưu Dịch và trả lời.
“Chúc mừng cục trưởng Cố,  thêm chỗ để phát huy tài năng. À,  đúng, bây giờ  còn là cục trưởng nữa.”
Có thể đến  chỗ ,   chỉ là một cục trưởng?
“Sở Y Nhất,      cô đến đây  sẽ   về nữa?” Lâm Dao Dao  quan tâm đám đàn ông đang  gì, cô và Sở Y Nhất chỉ lo  chuyện cá nhân.
“Không hẳn. Lần  chủ yếu là vì Cố Hướng Đông đến đây, đúng lúc  cũng  đến để thăm cô.  vẫn cần   về. Dù  nếu   định ở thủ đô, chắc chắc cũng  về
Vân Mộng Hạ Vũ
để sắp xếp một chút.”
Lần    thể  mà  về  chứ. Những món đồ ở trong nhà thì   .
Gia đình cô ở đây   cái gì cả.
“Được .” Nghe Sở Y Nhất  như , trong lòng Lâm Dao Dao  thất vọng. Tuy nhiên,  khi nghĩ , dù  bọn họ cũng đến đây , sớm hơn vài ngày  muộn  vài ngày
cũng chẳng  cả.
“À mà  Lưu Dịch,  thấy bên  bận bịu quá,   đưa Dao Dao đến đây một cách an  ,  trong nhà cũng  yên tâm, nên ngày mai   về nhé.” Lâm Lương 
thấy    chuyện cũng gần xong,  lựa thời cơ thích hợp mở miệng . Chủ yếu là vì  lấy quá nhiều đồ của Lưu Dịch,  sợ tên   chừng   đổi khi nào
  , nên  về  để bảo đảm. Dù  nếu để ở trong nhà của ,  mới  thể thực sự cảm thấy   yên tâm.
“Gấp cái gì, chờ Cố Hướng Đông bận xong ,  sẽ đưa tất cả    về cùng một
thể.” Lưu Dịch  đồng ý. Gia đình của Cố Hướng Đông còn dẫn theo con cái, bọn họ
 xe lửa quả thực  tiện lắm. Tóm , dù  cũng  vận chuyện hết mớ đồ mà
Lâm Lương  chọn,  thì đưa  chung một lúc sẽ  hơn.
Lâm Lương  Lưu Dịch  ,    lý do gì để phản bác nên đành  đồng
ý.
“Y Nhất, cô mau thu dọn sắp xếp   về đây nhé.”
Mọi chuyện bên phía Cố Hướng Đông  sắp xếp gần hết, bây giờ cần   bàn giao
công việc.  lúc Lâm Lương cũng đang vội về nên quyết định cùng  rời .
Lâm Dao Dao  bên cạnh, cô dặn dò Sở Y Nhất với thái độ lưu luyến.
Lâm Lương  thể nào  tiếp  nữa. Con bé  với Lưu Dịch quả nhiên là 
cùng một nhà. Bản   là  ruột sắp  rời , cũng   khi nào mới  thể
gặp , thế mà chẳng thấy  với  một câu gì. Hầy, quả nhiên trái tim của con bé 
chỉ  hướng về  ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-485.html.]
“Anh  ,  của em cũng sắp về, em   gì   với  ?”
“Hả? Em   sắp  mà, mấy ngày qua     bao nhiêu  ,   thì cứ 
.”
Lâm Lương cảm thấy m.á.u như  nghẹn  ở tim. Được lắm, chi bằng   mở
miệng  hỏi thì hơn, giờ  tự khiến  mắc nghẹn!
“Coi như  đây   thấu. Người   , gả con gái  lấy chồng như bát nước hắt
. Em với Lưu Dịch còn  kết hôn mà bây giờ     đồng hóa. Em đấy, lo mà cầu
nguyện , đừng để Lưu Dịch bán    lóc chạy về bảo  báo thù cho em.” Lâm
Lương liếc mắt một cái, lạnh lùng .
“Chuyện  thì  cứ yên tâm ,  sẽ  cho  cơ hội    mặt cho em 
.” Nhìn thấy dáng vẻ vênh váo  xa của Lâm Lương, Lưu Dịch  khiêu khích một
chút.
“Nếu như  còn  ,  thì ở  đây . Vừa   cũng  xem thử,   lấy
đồ gì của  . Nói xem A Đông,    lấy thứ gì, tại    báo cáo với ?”
Lưu Dịch giả vờ nghiêng đầu và hỏi A Đông,  đang  cạnh .
A Đông cúi đầu   gì,    bắt chuyện. Làm  mà    
với ngài cơ chứ. Nếu như ngài thật sự  ngăn cản,   đợi đến bây giờ?
“A Tín , trời cũng  còn sớm nữa, chúng  nên tranh thủ  thôi, bằng  đến nhà
trời sẽ tối đấy.” Lâm Lương  thắt dây an    với A Tín đang  ở ghế lái ở
bên cạnh.
Cả đám đều bật  khi thấy Lưu Dịch và Lâm Lương đấu võ mồm với .
Kế hoạch ban đầu của bọn họ là đưa Lâm Lương trở về ,  đó mới đưa gia đình Cố
Hướng Đông về.  xe của bọn họ còn   khỏi thủ đô thì  xảy  sự cố.
“Xin chào, chúng  là cảnh sát, vui lòng xuất trình giấy tờ tùy  và bằng lái xe.”
Xe của bọn họ  hai vị cảnh sát chặn , cảnh sát đưa giấy tờ chứng nhận cho A Tín xem,
 đó yêu cầu A Tín xuất trình các giấy tờ liên quan.