“ mà… mặc dù   tán thành với cách thức của ông , dẫu    cảm thấy
ông  cũng chẳng  sai gì cả. Có một vài chuyện, luôn cần      ,
  ?” Giọng của Lưu Dịch truyền tới,  chút lạnh lẽo,  chút trống rỗng.
Hồ Minh  đầu   mặt bên của Lưu Dịch, cuối cùng    gì cả. Mỗi 
đều  những thứ  theo đuổi,  quan tâm khác ,  cũng  thể nào trói
buộc suy nghĩ của  lên Lưu Dịch.
A Đồng ở hàng ghế đầu chỉ đường cho tài xế, một lúc , cuối cùng cũng đến nhà Lưu
Dịch.
Xe  dừng , Lưu Dịch đẩy cửa ,  bước một chân xuống, cửa xe cũng  
mở, nhưng  dừng  một chút.
“Dù thế nào  nữa,  vẫn  cảm ơn vì   đưa  về.”
Sau đó,  mới mở cửa xe hẳn  và bước xuống.
Lâm Dao Dao  thấy tiếng xe, cô mở cửa bước  ngoài.
“Hồ Minh?”
Đã  gặp Hồ Minh từ khi rời thủ đô,  ngờ hôm nay  gặp  ở đây.
“Dao Dao.” Vốn dĩ Hồ Minh   xuống xe, nhưng khi  thấy Dao Dao,  quyết
định xuống xe.
Lưu Dịch xoay  ,  bước đến đỡ Dao Dao: “Sao em   đây?”
“Anh  ngoài lâu như thế mà vẫn  về nên em thấy  lo,    tiếng xe thì
em chạy  liền.” Lâm Dao Dao  Lưu Dịch đang đỡ lấy tay của , cô ngẩng đầu lên
 tít mắt và trả lời.
Trước đây Hồ Minh cũng    về chuyện của Lâm Dao Dao. Đã nhiều năm 
gặp, cách thức sống chung của hai  họ đều   đổi.
Điều duy nhất   đổi là ánh mắt của Lâm Dao Dao vẫn tràn ngập hình bóng của
Lưu Dịch.
“Hai  gặp  như thế nào ?” Lâm Dao Dao  Hồ Minh, tò mò hỏi hai 
bọn họ.
“Vô tình đụng .”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Đụng .”
Lưu Dịch và Hồ Minh liếc  , Lâm Dao Dao bật : “Em    hai  từ
lúc nào  ăn ý với  đến thế?”
Lần , cả hai  đều   gì.
Nhìn thấy phản ứng của cả hai, Lâm Dao Dao càng  to hơn. Mọi thứ tựa như đang 
trở  lúc nhỏ, tất cả   đều ở bên . Bây giờ, tất cả bọn họ đang  theo con
đường riêng của chính …
Mặc dù Lâm Dao Dao  tích cực mời Hồ Minh  nhà của Lưu Dịch để dùng bữa, nhưng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-491.html.]
Hồ Minh và Lưu Dịch  đồng ý, vì  Lâm Dao Dao  còn cách nào khác đành
 từ bỏ.
“Sao   để Hồ Minh  nhà dùng bữa, hiếm lắm mới gặp  mà.” Lâm Dao Dao
 Lưu Dịch dìu   ghế sô pha, cô hỏi Lưu Dịch với giọng điệu khó hiểu.
“Bây giờ Hồ Minh  là sở trưởng,  bận rộn. Hôm nay cũng do   dành  chút thời
gian để đưa bọn  về  đây. Hơn nữa, với  cảnh hiện giờ của chúng … nếu như
  tiếp xúc gần gũi quá với chúng , e rằng  …”
Dù  nghĩ như thế nào, cô cũng  từng nghĩ Lưu Dịch sẽ   lời . Lâm Dao Dao
cảm thấy trong lòng  chút chua xót, lặng lẽ nắm tay Lưu Dịch.
Lưu Dịch  bàn tay nhỏ bé trắng nõn và mềm mại của Lâm Dao Dao,  dùng sức nắm
chặt,  đó mỉm : “Nên thực  em  nên đến đây  lúc ..”
“Không  chuyện nên   nên, chỉ là    .”
Lưu Dịch  cô gái  mặt,   ngờ lúc    cô ở bên cạnh . Lưu Dịch
vươn tay  ôm cô  trong lòng, đầu của  áp  cái trán của Lâm Dao Dao, trong lòng
cảm thấy vô cùng đủ đầy.
“Vậy Hồ Minh    vì sợ   liên lụy?” Nghĩ đến đây, Lâm Dao Dao trở nên
bồn chồn. Cô thoát  khỏi vòng tay của Lưu Dịch,  Lưu Dịch và hỏi với giọng tức giận.
Lưu Dịch   vỗ  trán của chính . Cái cách nghĩ của cô gái    khác
biệt với những  khá quá . Không  bầu  khí hiện giờ của hai  họ 
  , đáng lẽ  nên nghĩ tới chuyện khác mới đúng chứ?
Tại  cứ   nghĩ về cái tên Hồ Minh ?
“Có   em đoán trúng  ?” Lâm Dao Dao  biểu cảm một lời khó  hết của
Lưu Dịch, cô cảm thấy chắc chắn    đoán trúng, nếu  Lưu Dịch sẽ  
biểu hiện như .
“Nghĩ cái gì ,     là  như , là    liên lụy đến 
. Còn chuyện tại      đồng ý,  khả năng   thật sự  việc cần 
giải quyết…”
Lưu Dịch  chằm chằm  Lâm Dao Dao,  thầm nghĩ, cô gái   thông minh,
nhưng đôi khi em cũng thật ngốc nghếch. Từ nhỏ đến khi trưởng thành, Hồ Minh và bọn họ
đối xử với Lâm Dao Dao  hơn  trai ruột Lâm Lương của cô,   tin tên đó để
hai đứa em gái của  ở nhà mà  hề thấy thương yêu, trái    thương Lâm Dao
Dao?
Lúc đầu,   hiểu ý định của , và  cũng  quan tâm, nhưng bây giờ  hiểu
rằng Lâm Dao Dao   ý đó với  , và vì    rõ trong lòng nên  sẽ 
quan tâm đến những điều đó. những thứ trẻ trung.