Vừa nãy cô còn đang tức giận, giờ khi  nắm tay của  với thái độ vô cùng cẩn thận, cơn tức giận   của cô   mất  còn dấu vết. Cô  mặt bên của Lưu Dịch,  đàn ông mà cô thích  nhiều năm, giờ đây bọn họ cuối cùng  thể nắm tay một cách quang minh chính đại. Những giận hờn lặt vặt  thì  là gì, thôi kệ,   trân trọng  thời gian hai  cạnh ,  chẳng   hơn ?
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Lâm Dao Dao đột nhiên  lên trở . Những khó chịu  đó dành cho Lưu Dịch giờ   còn quan trọng so với chuyện !
Lưu Dịch  xuống cánh tay còn  mà cô gái nhỏ đang đặt lên tay ,  ngẩng đầu liền  thấy nụ  tươi sáng giản dị của cô.
“Sao tự nhiên   vui vẻ như ? Vừa    vẫn còn tức giận ?”
“Ở bên , em hạnh phúc từng phút từng giây.”
Hử? A Đông đang lái xe,  chợt thốt lên một tiếng ghét bỏ, hai  bọn họ đang xem  là  khí .
“Thật   chuyện.” Anh khẽ nhéo nhéo chóp mũi của cô, trong lòng cảm thấy  đủ đầy. Mình của  đây  lẽ vì quá hồ đồ, cho nên mới nghĩ tới việc đẩy cô .”
“Cuối cùng em  đợi  !” Giọng  của Lâm Dao Dao đầy xúc động. Đã nhiều năm như thế, nếu như cô  kiên trì,  lẽ  đồng hành  bên cạnh bọn họ sớm  là một  khác!
Lưu Dịch và Lâm Dao Dao đến nhà của Sở Y Nhất. Nơi  là một tứ hợp viện  Lưu Dịch mua  vài năm, nó khá gần với đơn vị mới của Cố Hướng Đông. Vì thời gian eo hẹp, bọn họ  kịp tìm nơi ở, nên đành  ở nơi .
Còn  bước  cửa nhà, cả hai  thấy  sân tứ hợp viện khá sạch sẽ. Tuy   nhiều đồ đạc, nhưng vẫn cảm thấy khá thoải mái.
“Anh  kêu  qua đây dọn dẹp ? Sạch sẽ thật đó!” Lâm Dao Dao bước  và  xung quanh.
Lưu Dịch  điệu bộ khi Lâm Dao Dao bước , trong mắt   hiện lên một tia xót xa. Đợi lát nữa Sở Y Nhất tới,    chuyện thật nghiêm túc với cô, xem  cách nào  để  cho đôi chân của Lâm Dao Dao trở  bình thường  .
“Ừ, hai ngày    kêu A Đông bảo  đến dọn dẹp, tránh cho bọn họ đến    bận rộn dẹp.” Lưu Dịch nhanh chóng rút  suy nghĩ của ,    Lâm Dao Dao phát hiện ,  cũng sợ cô suy nghĩ nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-513.html.]
Đến gần trưa, cuối cùng thì gia đình của Sở Y Nhất cũng  tới. Cố Hướng Đông xuống xe ,  bế Tiểu Bảo xuống,  đó bế con gái nhỏ từ tay vợ . Khi Sở Y Nhất xuống xe, cô  thấy Lưu Dịch và Lâm Dao Dao ở  cửa,  hai  đang  đó, sự hòa hợp giữa bọn họ khiến cô cũng thấy vui cho .
“Hai  đến ,   đợi  lâu đấy.” Lâm Dao Dao bước xuống bậc thềm  cửa, Lưu Dịch cũng nhanh chóng  theo phía .
“Cô đấy, cứ ở nhà đợi là  ,  sắp xếp xong bên   sẽ qua tìm cô.” Sở Y Nhất vươn tay  đỡ lấy cánh tay của Lâm Dao Dao,  cô  xuống bậc thang. Lúc , Sở Y Nhất chợt nhớ tới lúc ở trong bệnh viện, Lâm Dao Dao bảo vệ  như thế nào, tim cô như  nhéo một cái đau điếng. Một cô gái đang khỏe mạnh,  mà…
“Vậy thì   . Hôm nay mấy  chính thức ở  thủ đô , dù    cũng  qua đây để đón tiếp khách từ phương xa đến chứ!”
“Được , chúng   trong nhà , tìm một chỗ , để bọn họ xách đồ .”
Sở Y Nhất cảm thấy thương vì để Lâm Dao Dao  lâu, cô đỡ Lâm Dao Dao   bên trong. Đây cũng là  đầu tiên Sở Y Nhất đến đây,  đó cô   Lâm Dao Dao miêu tả qua, đây là một tứ hợp viện,    khí của thủ đô cũ. Sở Y Nhất  thích  sân nhỏ tĩnh lặng giữa bộn bề xô bồ .
Cố Hướng Đông đưa Tiểu Bảo và Khai Tâm cho vợ ,  đó  bắt đầu bận rộn.
Lưu Dịch và A Đông cũng tham gia dọn dẹp.
“Cô  thể thu cái mắt    , nó như  mọc   của Lưu Dịch  đấy.” Sở Y Nhất  ngẩng đầu liền  thấy Lâm Dao Dao đang chăm chú  Lưu Dịch, khóe miệng nở nụ . Nghe thấy Sở Y Nhất trêu chọc, cô  những   mặt  mà còn  vui vẻ hơn.
“Không  kiếp  Lưu Dịch    việc  gì mà  gặp  một cô gái chỉ  chất chứa hình bóng của   trong đôi mắt.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“ là cô  chuyện thật khiến   cảm thấy thoải mái, nếu     thích chơi với cô .”
“Gì đây? Thấy cô thế ,    sắp sửa  uống rượu mừng của hai   ?”
Nghe thấy câu hỏi của Sở Y Nhất, Lâm Dao Dao nhớ tới những gì Lưu Dịch  lúc sáng, mặt cô vô thức đỏ lên.