“Tiểu Vương,  đưa chúng    ? Trước đó  bảo  kiếm  một nơi ở  mà, ở  ?” Chu Chí Bình  phía  cùng,   thấy con hẻm và tứ hợp viện đập  mắt . Anh nhớ  đây Điềm Điềm  , nơi mà Tiểu Vương và gia đình  ở tạm thời là tứ hợp viện mà bọn họ mượn từ một  bạn. Vậy chỗ mà  và Điềm Điềm cũng là tứ hợp viện ?
“À, Điềm Điềm,  vẫn  kịp  thư  cho em , chị dâu  mời chúng  cùng  ở trong tứ hợp viện. Mọi  cũng  thể giúp đỡ lẫn , em cảm thấy thế nào?”
Nhìn thấy Điềm Điềm, Tiểu Vương quá vui,  chỉ lo  chuyện với cô mà quên mất chuyện . Trong thâm tâm, giám đốc và chị dâu  nghĩ cho bọn họ, Điềm Điềm và Chu Chí Bình chắc sẽ  phản đối .
“Hả? Em vẫn  gặp bọn họ, em với  trai qua đó ở  thích hợp ?”
“ thế, đừng  phiền bọn họ, chúng   thể tìm những nơi khác để ở cũng .” Chu Chí Bình cảm thấy  ngượng ngùng,   còn là lãnh đạo của Tiểu Vương. Nếu như Tiểu Vương qua đó ở thì còn  , nhưng  và Điềm Điềm thì  thích hợp cho lắm, huống hồ chi Tiểu Vương và Điềm Điềm vẫn   kết hôn!
“Không  , giám đốc và chị dâu thật lòng mời chúng . Hơn nữa tứ hợp viện đó   nhiều phòng. Kể cả hai    ở thì vẫn còn  nhiều chỗ trống.”
Có lẽ lời Tiểu Vương  quá vững vàng, điều đó  xua tan bao nhiêu nghi ngờ của Chu Chí Bình và Chu Điềm Điềm. Bọn họ  tìm  nhà  nên chỉ  thể  theo sự sắp đặt của Tiểu Vương. Trong lòng của Chu Chí Bình cũng  lên kế hoạch cho điều tồi tệ nhất. Nếu như qua đó xem mà kết quả  ,  sẽ tự  ngoài tìm nhà  nữa.
Chu Chí Bình đưa mắt  Chu Điềm Điềm,  đó hai  em bọn họ  theo  Tiểu Vương. Chẳng bao lâu  thì đến tứ hợp viên, nơi gia đình  đang ở.
“Giám đốc, chị dâu.”
Nghe thấy giọng  của Tiểu Vương, Sở Y Nhất ngẩng đầu  thì thấy một cô gái trắng trẻo, sạch sẽ  bên cạnh Tiểu Vương, phía  còn  một  đàn ông cao lớn.
“Đến  , để đồ đạc xuống nghỉ ngơi một lát, hôm nay trời khá nóng.”
“Hầy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-526.html.]
Tiểu Vương giúp bọn họ dỡ đồ đạc xuống ,  dẫn Chu Điềm Điềm bước tới.
“Giám đốc, chị dâu, đây là Điềm Điềm, đây là  trai của Điềm Điềm, Chu Chí Bình.” Tiểu Vương giới thiệu bọn họ với Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cố Hướng Đông  chằm chằm Chu Chí Bình vài , cuối cùng gật đầu với Chu Chí Bình: “Đừng khách sáo, qua đây  .”
Ánh mắt của Cố Hướng Đông khiến Chu Chí Bình cảm thấy  áp lực,  bất giác  thẳng lưng. Cho đến khi Cố Hướng Đông dời ánh mắt và bảo   xuống,  mới thả lỏng  một chút.
“Điềm Điềm ,  quả thực giống như tên, khi em  lên  ngọt ngào.” Sở Y Nhất rót nước cho hai  và chuyền tới. Sở Y Nhất  Chu Điềm Điềm thỉ nhớ tới Tiểu Lý. Mới đầu, cô  hài lòng vì  giúp Tiểu Lý và Tiểu Vương ở cạnh . Hà tất gì tạo hóa  trêu ngươi, hai  họ  duyên nhưng  phận, cuối cùng   thể  đến cùng, mà trái , gián tiếp kết nối đường dây cho Tiểu Vương và Chu Điềm Điềm.
Vậy nên cuộc hôn nhân  là do trời định, điều  quả thực  sai chút nào!
“Cảm ơn chị dâu.” Chu Điềm Điềm   hổ, vươn tay cầm lấy ly nước mà Sở Y Nhất đưa cho.
“Hầy.” Cô gái   chỉ  ngọt ngào mà còn  cái miệng  ngọt ngào.
“Tiểu Vương   với bọn chị rằng hai  sẽ qua đậy.  lúc căn nhà mà bọn chị sống còn  nhiều gian phòng. Nếu như hai   chê thì cứ ở  đây. Chúng  đều là  nhà của ,  cần  khách sáo  gì, dù  phòng trống thì cũng để trống mà thôi.”
Tiểu Vương mừng đến mức miệng  ngậm  ,   đây là vinh dự mà giám đốc và chị dâu dành cho , cũng là để tiết kiệm cho  một  tiền, và quan trọng hơn là sức lực.
“Chị dâu,   thể chê  chứ, em và  trai còn lo lắng liệu  đang quấy rầy    .” Chu Điềm Điềm  Sở Y Nhất nở nụ  chân thành  mặt, trong lòng cô cũng thả lỏng. Tuy rằng vị lãnh đạo của Tiểu Vương   nhiều, nhưng chị dâu   với bọn họ như  , nghĩ  cũng là do hai vợ chồng chị dâu  thương lượng xong xuôi. Huống hồ chi   cũng thật lòng thật  đưa  lời mời, nếu như cô và  trai còn  đồng ý ở  đây, thế chẳng    điều ?
“Không quấy rầy gì, cũng  phiền gì . Nhiều  thì càng náo nhiệt. Vốn dĩ chúng  cũng ở chung một chỗ, bây giờ  ngoài thì nên giúp đỡ lẫn , cũng  mà. Vả , em còn là vợ  cưới của Tiểu Vương, nếu như em sống ở bên ngoài,   cứ  chạy  chạy về, vất vả  bao.