“Không bình thường thì ,  nhà bên đó quá keo kiệt, mượn  chút đồ cũng  cho.” Bác gái   từ “mượn” , những   lòng   cũng  đoán   đại khái.
Với tính cách thích lợi dụng  khác của bác gái , e rằng bà   đòi gì đó  hề rẻ từ  hàng xóm mới. Xem điệu bộ tức giận hiện giờ của bà  là  ngay.
“Mọi   xem, tứ hợp viện của chúng   quá nhiều , dựa  cái gì mà cả gia đình bọn họ   sống trong một tứ hợp viện to đến thế. Bọn họ chắc chắn xuất  từ giai cấp tư sản, bằng    thể sống  như thế!”
“Ồ,  nếu bọn họ thực sự giống như bà , chúng   thể cứ  .”
Sao  thể  ngó mà  quản  chứ?
“Nghĩa là, với tư cách là những  nông dân  gốc gác ngay thẳng, chúng   nghĩa vụ  báo cáo những phần tử tham nhũng xung quanh .”
Một đám  đang  đùa vui vẻ trong tứ hợp viện       đám  bên ngoài nhắm tới. Hơn nữa, hãy  sự sôi nổi  ,   bọn họ đều phát  sự “nhiệt huyết vì dân trừ hại”.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Sở Y Nhất, ngày 1 tháng 10 là ngày mà buộc tất cả   đều  rảnh,   hẹn   đấy.” Lâm Dao Dao đến khoác tay Sở Y Nhất với vẻ mặt rạng rỡ.
“Sao đấy, cô  mời chúng  ăn tối ? Thế cũng  cần  nhắc  một  thời gian dài đến thế.” Sở Y Nhất cảm thấy  chút khó hiểu,   tờ lịch treo  tường, chẳng  mới 7 tháng 9 thôi . Ngày 1 tháng 10  cái gì đặc biệt ? Quốc Khánh?
Quay đầu  , cô thấy vẻ mặt đắc ý của Lâm Dao Dao và nụ  nuông chiều khuôn mặt của Lưu Dịch, cô lập tức hiểu .
“Lẽ nào hai  định kết hôn  ngày 1 tháng 10?” Tuy giọng điệu chất vấn, nhưng thật  trong lòng Sở Y Nhất  chắc chắn 100% giống hệt với những gì cô nghĩ.
“Chúc mừng, cô  trả lời chính xác. Cái đầu của cô quả thực  thông minh.” Lâm Dao Dao bày  vẻ mặt khẳng định với Sở Y Nhất.
Sở Y Nhất trợn mắt với Lâm Dao Dao: “ thực sự cảm ơn lời khen ngợi của cô.”
“Đừng  những lời vô ích nữa. Chúng   sắp xếp từ sớm , cô chỉ cần để trống ngày đó là .”
“Rồi, , . Người sắp   cô dâu như cô là lớn nhất, cô  thế nào thì là thế .  sẽ nghiêm túc thực hành,  ?”
“Chị Dao Dao, em cũng  , em   xem cô dâu.” Khi Tiểu Bảo  thấy  cô dâu,  bé chạy đến nắm lấy cánh tay của Lâm Dao Dao và đưa  thỉnh cầu một cách nhiệt liệt.
“Được chứ, Tiểu Bảo và em gái của em cũng  tới đấy,  ?”
“Em gái của em còn quá nhỏ, em   thể  gặp cô dâu mới, để em  thì hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-532.html.]
“Nếu  dẫn em gái theo, em gái ở nhà một  sẽ sợ lắm đấy.” Lâm Dao Dao trêu chọc Tiểu Bảo. Vừa  xong, vẻ mặt của Tiểu Bảo chợt chùng xuống.  ,  và bố cùng   xem cô dấu,  em gái    đây?
“Dao Dao, đừng trêu chọc thằng bé nữa.” Lưu Dịch  hai  bọn họ,  bất lực  một tiếng.
“Đến chỗ của chú nào.”
Tiểu Bảo ngoan ngoãn  đến  mặt Lưu Dịch.
“Tiểu Bảo, cháu   chị Dao Dao là cô dâu của ai ?”
“Cháu , là cô dâu của chú!”
“Vậy thì cháu nên gọi chị Dao Dao là gì?”
Bên thì gọi chú, bên thì gọi chị. Lưu Dịch    chuyện  với thằng bé từ lâu. Đây cũng là đang nhắc nhở chính , “trâu già gặm cỏ non” mà. Vậy nên   chỉnh sửa  một chút.
Nhìn  đôi mắt  phần ngơ ngác của Tiểu Bảo, Lâm Dao Dao  khỏi bật . Làm  Lâm Dao Dao    tâm tư của Lưu Dịch, vốn dĩ cô cho rằng Lưu Dịch  quan tâm đến chuyện , nhưng hiện tại xem   .
“Được ,  ,  đừng   khó Tiểu Bảo của chúng  nữa. Chị  là dì cũng , dù  em cũng  chê  .”
Khuôn mặt của Lưu Dịch càng tối sầm .
Lâm Dao Dao và Sở Y Nhất      nhịn  .
“Đây, đưa cô , giúp  trông Khai Tâm một lát.” Mọi  trò chuyện một lúc, Sở Y Nhất bế Khai Tâm đặt  trong lòng của Lâm Dao Dao.
“Làm gì ?” Lâm Dao Dao  bao giờ chăm trẻ con. Bình thường, cô cảm thấy  giống như một đứa trẻ, huống hồ chi đứa trẻ  nhỏ như , chân tay thì mỏng manh. Khi ôm lấy, cô liền cảm thấy   cứng đờ,  dám di chuyển.
“ gửi gắm Khai Tâm cho cô là để cô tập luyện,   chăm con của  dễ hơn.”
Nghe thấy những lời  của Sở Y Nhất, Lâm Dao Dao càng cảm thấy khó chịu.
Một đứa trẻ nhỏ xíu thế , chăm  ? Sở Y Nhất đưa Khai Tâm cho Lâm Dao Dao xong thì bỏ . Lâm Dao Dao hướng mắt về Lưu Dịch, cầu xin  cứu giúp.
Nhìn đôi mắt tội nghiệp của Lâm Dao Dao, Lưu Dịch  đành lòng,   dậy ôm Khai Tâm  lòng .