“Nếu như ,  là cô ở  đây luôn , từ từ mà xem.  cũng  thể tìm   tính sổ ngay bây giờ . Làm thế chẳng  thể hiện cốt cách của  quá keo kiệt  .”
Quân tử báo thù mười năm cũng  muộn, việc gì  vội!
“ nghi ngờ cô đang cố ý.” Lâm Dao Dao  Sở Y Nhất với vẻ chán ghét. Không  khi cô  mới đến đây cũng   những lời như   , bây giờ vẫn còn nhớ, bới móc chuyện  với .
Người phụ nữ   trí nhớ thực sự .
“Cô nghĩ nhiều quá ,   hề thấy nhàm chán giống như cô . Ngày nào  cũng bận rộn cả đống việc,  gì  giống như cô, rãnh đến chán ngắt…”
Lại còn cố tình cắn ngăn nhấn mạnh hai chữ “chán ngắt” nữa.
“Tuy nhiên  nghĩ cô sắp  còn cảm thấy chán ngắt nữa !”
Cô sẽ bận đến mức  ngừng  , ha ha!
“Lưu Dịch, chúng  về nhà thôi.” Lâm Dao Dao bĩu môi, cô    chuyện phiếm với  phụ nữ .
“Xem cô nhỏ nhen kìa, mau về .”
Hai  phụ nữ cứ ghẹo qua ghẹo , một lúc  thì ba   rời khỏi tứ hợp viện.
Nhìn chiếc xe cẩn thận lái  khỏi ngõ hẹp, Sở Y Nhất   đầu  thì thấy bác gái “mượn dầu” đang   với ánh mắt đầy phẫn uất.
“Hầy,   ,  hơn đừng nên  những suy nghĩ  xa. Bằng  dễ lấy đá đập  chân  lắm đấy!” Sở Y Nhất  những câu châm biếm chọc tức , dường như cô  thấy ánh mắt nóng lòng  ăn thịt  của bác gái.
“Bác gái, bác thấy những gì cháu   đúng ?”
“Người đang , trời đang .    cô  dùng thủ đoạn gì mà hôm nay   điều tra . Tuy nhiên,  thường  bộ gần biển cũng sẽ  ngày  rơi xuống mà thôi!”
Sở Y Nhất  bật ,  cho câu “ đang , trời đang ”. Nhìn thấy khuôn mặt  khỏi đỏ bừng và thở phì phò của bác gái, chuyện   giúp tam quan của Sở Y Nhất  cái  khác nữa.
“Bác gái  đúng lắm, đúng là  đang  trời đang . Vậy chúng  đợi thử xem, ông trời  mắt, kẻ tung tin đồn nhảm, gây chuyện thì nhất định sẽ   kết cục  .” Cô từng thấy     hổ, nhưng  bao giờ  thấy     hổ đến cỡ .
Ai cũng   một cuộc sống  , nhưng  thể vì nóng mắt mà gạt chân  khác. Nếu  thể chịu đựng  việc  khác đang sống một cuộc sống , ,  thì bản  cố gắng hơn , cố gắng sống  hơn  khác là   mà. Hà tất gì cứ   mấy chuyện  xa như , khiến  khác ghê tởm!
Tuy nhiên, cuối cùng thì ai khiến ai ghê tởm thì  chắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-537.html.]
Vốn dĩ trong lòng còn đang bực tức, nhưng cũng   nghĩ tới chuyện gì, Sở Y Nhất đột nhiên bật , bước nhanh  trở về tứ hợp viện.
Bên Sở Y Nhất  mới dừng thì bên Cố Hướng Đông  gặp  một chuyện ngứa tay khác.
“Tiểu Cố,    hãy đích   , chú ý chừng mực, xem thử Lâm Kiệt  gì, đừng để    hại ông lão!” Thần thái của bộ trưởng Lý  nghiêm túc, lông mày nhíu chặt. Thực sự chuyện   như ông  , nhưng ông   thể   gì.
Hôm nay cấp  sắp xếp một chuyện quan trọng xuống phía ,  liên quan đến ông lão của gia đình họ Lưu. Sau nhiều  thử thăm dò, cuối cùng cũng     tay,  xử lý ông lão.
 bộ trưởng Lý từng là cấp  của ông lão. Xuyên suốt cả chặng đường, ông lão  giúp đỡ cho bộ trưởng Lý  nhiều ,  nên bộ trưởng Lý  tôn trọng ông lão. Bộ trưởng Lý thật sự   thấy ông lão  chịu đựng những chuyện  dù  ở cuối tuổi đời.
Bộ trưởng Lý  thể  tuân theo mệnh lệnh của cấp , vì  chỉ  thể để cho Cố Hướng Đông,  mà ông tin tưởng  . Ít nhiều cũng còn  một chút đảm bảo.
“  , bộ trưởng. Bây giờ  sẽ nhanh chóng qua đó.”
“Đi ...” bộ trưởng Lý vẫy tay một cách yếu ớt.
Hầy…
“Tiểu Vương, thông báo với  , một lát nữa chúng    ngoài.” Trước khi Cố Hướng Đông trở  văn phòng,   trực tiếp gọi Tiểu Vương.
“Không còn ai nữa, ai  thể  ngoài cũng  hết !”
“Ra ngoài? Ra ngoài  cái gì?”
“Em  , là phó giám đốc Lâm gọi    ngoài!” Tiểu Vương cũng  .
Lâm Kiệt  Tiểu Vương  theo giám đốc Cố Hướng Đông nên  gọi Tiểu Vương,  thế còn  vội vàng,    xảy  chuyện gì.
Cố Hướng Đông hét lên trong âm thầm, “Không  .”
“Mau lái xe , chúng  lập tức xuất phát.”
Tiểu Vương  vẻ mặt nghiêm túc của giám đốc,  dám chậm trễ, chạy nhanh  ngoài.
“Xin chào đồng chí, mời đồng chí xuất trình giấy tờ của !” Trước cửa trong căn nhà nghỉ cán bộ, nơi ông lão đang ở,  các vệ sĩ canh gác, khi bọn họ  thấy một đám  hung hăng xuống xe, xông  bên trong, bọn họ  trực tiếp ngăn đám  đó .
Vân Mộng Hạ Vũ