“Đi thôi. Nếu như   đến đây,  cũng sẽ   khó  nữa.  sẽ  theo  về đấy,  thực sự  xem bọn họ đối phó với  như thế nào!” Giọng điệu của ông lão chất chứa  nhiều cảm xúc,  thất vọng, cũng  sự kiêu ngạo bất chấp tất cảm  việc.
Người tuổi xế chiều trong quân ngũ như ông lão  lẽ  bao giờ tưởng tượng ,  chiến trường, bọn họ xông  những trận chiến khó khăn nhất, thế mà   ngờ rằng đến bây giờ   đối mặt với tình cảnh như thế  đây.
“Thủ trưởng, đó   là ý của .  tự  đến đây vì  sợ rằng bọn họ  tay bạo lực với thủ trưởng...” Ý định ban đầu của Cố Hướng Đông   như ,  đường đến đây   nghĩ qua chuyện . Ông lão là  tính tình kiên cường, một đời quang minh  lạc, điều mà ông lão khinh bỉ nhất chính là những hành động  rối loạn tình hình trong khu vực nguy hiểm.
“Không cần  nhiều,  cũng      như . Sở dĩ  quyết định theo  trở về là vì   chuyện   với những  ,  thôi.” Ông lão   gì thêm,  dậy khỏi ghế và  .
Cố Hướng Đông thấy ông lão  hạ quyết tâm, nên  cũng bước tới đỡ ông lão một tay.
“Không cần,  vẫn  già đến mức như thế.”
Giọng điệu của ông lão  nhẹ nhàng. Cố Hướng Đông  còn cách nào khác, đành rút tay về.
Tuy rằng  thừa nhận   già, nhưng trong lòng ông lão cũng   thật sự  già . Nếu còn trẻ mà gặp  chuyện như , ông    thể nào bình tĩnh như  .
Thời thế   đổi, những dự định ban đầu đó cũng   đổi  ?
Khi đến nơi, Cố Hướng Đông xuống xe ,  đó mở cửa cho ông lão. Anh nghĩ ngợi một hồi  vươn tay  đỡ ông lão bước xuống. Tiếp theo,  nháy mắt với Tiểu Vương.
Tiểu Vương hiểu ý,     chung với nhóm  của Cố Hướng Đông mà  xoay   về một hướng khác.
Bộ trưởng Lý  ngờ rằng thủ trưởng của   trở về cùng với Cố Hướng Đông. Ông còn  kịp báo cáo với cấp , điện thoại của cấp   trực tiếp gọi xuống.
Cấp  yêu cầu ông dẫn   nơi khác. Bộ trưởng Lý đột nhiên trở nên căng thẳng. Nếu để  ở chỗ , ít  vẫn còn  thể kiểm soát  một vài tình huống, nhưng một khi thủ trưởng  qua bên , ông  thể nào can thiệp  .
Bộ trưởng Lý và Cố Hướng Đông  ở cửa, giương mắt  chiếc xe chở ông lão  xa, trong lòng của hai  đều nặng nề.
“Hầy.” Bộ trưởng Lý thở dài một , lắc đầu  bất lực bước .
“Lưu Dịch, xảy  chuyện gì ?” Lâm Dao Dao thấy vẻ mặt của Lưu Dịch  đổi  khi trả lời điện thoại. Không chỉ , tay Lưu Dịch cũng  run lên.
“Rốt cuộc là  ?” Cô  bao giờ thấy Lưu Dịch như thế .
“Ông     dẫn  !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-540.html.]
“Cái gì?” Lâm Dao Dao  thể tin ,    thể? Với địa vị và  phận của ông lão,     khác dẫn  ?
Lưu Dịch nhanh chóng bình tĩnh,  thời gian và quyết định  tìm Cố Hướng Đông.
“Em ngoan ngoãn ở nhà,   tìm Cố Hướng Đông để hỏi thăm tình hình.”
Mặc dù Lâm Dao Dao  lo lắng, nhưng trong lòng cô cũng  nếu  theo sẽ  giúp  gì, thậm chí  thể kéo chân Lưu Dịch.
Lúc Sở Y Nhất mở cửa  thấy Lưu Dịch, vẻ mặt của   phiền muộn. Vốn dĩ cô   đùa, nhưng  vẻ mặt của Lưu Dịch, trong lòng cô  chắc chắn  xảy  chuyện.
“Có chuyện gì ?”
“Cố Hướng Đông  về nhà ?” Lưu Dịch   xe nghĩ  nghĩ , nhưng vẫn quyết định đến đây tìm Cố Hướng Đông.
“Vẫn , nhưng cũng sắp ,   bên trong  .”
Lưu Dịch và A Đông bước  trong tứ hợp viện mà   lời nào.
“Tóm   xảy  chuyện gì?” Sở Y Nhất nhận thấy bầu  khí xung quanh Lưu Dịch  ngột ngạt,  cứ  ở đó  thốt  lời nào. Sở Y Nhất chợt cảm giác trong lòng Lưu Dịch  chuyện gì đó  bực bội!
Sự bực bội   liên quan đến Cố Hướng Đông ?
“Cố Hướng Đông đến chỗ của ông  và dẫn ông   .” Lưu Dịch   nhiều, những thứ khác thì   ,  chỉ  đoán đại khái.
Sở Y Nhất khôn ngoan ngậm miệng . Tuy rằng cô tin tưởng Cố Hướng Đông, nhưng cô   hiện tại chuyện gì đang xảy , cô bớt  thì hơn.
Ngay khi Cố Hướng Đông  mở cửa,   thấy Lưu Dịch đang  trong sân.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thấy Cố Hướng Đông  trở , Lưu Dịch  dậy và  về phía Cố Hướng Đông.
“Cố Hướng Đông,   ý gì đây? Ông  ?”
“Bị cấp  phái  tới dẫn  .”
“Cậu  cí gì?” Trước khi Lưu Dịch bước tới và nắm lấy cổ áo của Cố Hướng Đông, Tiểu Vương  nhanh chóng bước tới, A Đông cũng  nhàn rỗi, bốn  bọn họ đối đầu .