“Cô gái, cảm ơn cô  nhiều.” Sau khi Hồng vệ quân rời ,  phụ nữ đỡ lấy bố , chân thành cảm ơn Sở Y Nhất. Trong lòng cô  nếu hôm nay   cô gái , bố cô nhất định sẽ  bắt . Đến khi đó,  thể     thì  !
“Không  là  .”
Cố Hướng Đông và những  khác  tới,  cùng với Sở Y Nhất,   phụ nữ đỡ bố   càng ngày càng xa, đám  cũng dần dần giải tán.
“Những ngày thế  khi nào mới dứt? Chỉ để râu thôi cũng …”
“Dao Dao, ăn  cẩn thận!” Sở Y Nhất mở miệng chặn  những câu   đó của Dao Dao. Trong lòng Lâm Dao Dao cảm thấy tức tối, nhưng cô  thể  gì hơn, bởi vì những gì Sở Y Nhất  đều đúng.
Bọn họ   tâm trạng tiếp tục  dạo nữa, chỉ mua một ít đồ chơi cho Tiểu Bảo  bắt đầu  về nhà.
“Lâm Dao Dao, rốt cuộc cô    thế nào ?” Đây là  thứ ba Sở Y Nhất hỏi Lâm Dao Dao, cô gái  thật sự  đáng tin cậy. Chính miệng Lâm Dao Dao  với cô, nơi  cô  thuộc  lòng, từ nhỏ thường xuyên ở đây chơi,  dẫn bọn họ  một con đường khác.
Kết quả thì ,   cả nửa tiếng  nhưng vẫn còn ở trong ngõ. Sở Y Nhất  khỏi nghi ngờ, hỏi  hỏi  Lâm Dao Dao.
“Cô  xem, cô cũng là phụ nữ mà    tin tưởng  gì hết . Chỉ cần  tới đầu con hẻm phía  là sắp đến nhà.”
“ tin  cô chắc? Bây giờ   khác gì Tiểu Bảo, độ tin cậy của cô trong trái tim  cũng đang giảm  nhanh!”
“Hai  đúng là  con, những  khác   nó gì, chỉ  cô lãi nhãi  thôi, hừ!”
“Người khác   cô vì  giữ thể diện cho cô, còn  thì !”
“…”
“Giám đốc!” Tiểu Vương,  đang  phía , đột nhiên dừng  và  đầu gọi Cố Hướng Đông.
“Chuyện gì ?”
“Phía  dường như  lửa,  khói!” Tiểu Vương  chút lo lắng.
“Đi xem xem.” Cố Hướng Đông đưa Khai Tâm cho vợ ,  sải bước  về phía Tiểu Vương .
Chu Điềm Điềm thì nắm tay Tiểu Bảo, mấy  phụ nữ cũng  theo .
“Chúng   đốt những đống đồ  của  ,  phục  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-556.html.]
Ai ngờ   đến cửa tứ hợp viện, bọn họ  thấy một đám  Hồng vệ quân âm hồm bất tán. Ăn mặc y hệt, phù hiệu y hệt, khiến   cũng chán ghét.
Người đàn ông  thẩm vấn, đeo mắt kính,  giấu  vẻ đau đớn trong mắt,  chằm chằm  những cuốn sách  ném  thùng lửa, đôi mắt đỏ hoe.
“Các   đốt thì đốt!” Người đàn ông nghiến chặt răng, ước chừng  cũng  dùng hết  bộ sức lực khống chế bản , mới  thể   một câu như .
“Đám  ngoài cửa xem cho kỹ ,    quản cái miệng của  cho  . Cái gì  thể  và cái gì  nên ,  nhớ kỹ cho . Chống đối với cấp  sẽ   kết cục   !” Người đàn ông dẫn đầu chỉ tay về phía   ngoài cổng sân và mỉm  tự hào.
“Đi lấy những thứ ở bên trong  đây, đốt hết cho !” Sau khi  lời của  đàn ông, vài  cũng nhào . Không bao lâu , bọn họ lấy  một xấp sách dày và ném chúng xuống đất mà  thương tiếc.
Người đàn ông đeo kính   run rẩy,   bên cạnh chắc là vợ của  , cứ sống c.h.ế.t kéo   ,  để cho    lên, còn bản  thì nước mắt đầm đìa!
“Hầy, thật đáng tiếc. Anh Thẩm coi sách như mạng, giờ  khác gì  lấy mạng của   !”
“ . Những thứ đó đều là báu vật mà    vất vả thu thập. Nghe    nhiều quyển chỉ còn một bản duy nhất, giờ cũng  hóa thành tro!”
...
Sở Y Nhất  những lời bình luận của những  bên cạnh, trong lòng khó chịu vô cùng.
Dù chỉ mới gặp mặt  đầu, nhưng cô  thể     đàn ông đó trân trọng những đống sách   bao. Tuy nhiên  còn cách nào khác,   cũng chỉ  thể lựa chọn như  thôi. Nếu ,  chỉ mỗi    thể tránh , mà ngay cả  nhà của   cũng sẽ khó thoát!”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Về thôi…” Giọng  bất lực của Cố Hướng Đông vang lên, tất cả   đều định thần .
Sở Y Nhất nắm chặt hai tay, nhưng cuối cùng cũng buông , cô rời khỏi  đó  tiên mà  đợi những  khác.
Sở Y Nhất   khả năng cứu tất cả  , cứu tất cả những thứ quý báu, cảm giác  vô cùng tồi tệ!
Ngay khi Sở Y Nhất trở về, cô  nhốt  trong nhà.
Tâm trạng của những  khác cũng  , nhất thời, căn nhà bỗng trở nên yên lặng.
“Quản gia nhỏ,  nên  gì đây?” Sở Y Nhất yếu ớt hỏi quản gia nhỏ, cố lấy một chút gợi ý từ chỗ của quản gia nhỏ.
“Chủ nhân,    với cô , chúng   thể  đổi thế cục,  thể can thiệp  quá nhiều việc.   thể hiểu  tâm trạng của cô, nhưng thật sự   cách nào...”