Ngoài , cô còn chịu trách nhiệm giải quyết ngôi nhà mới của Tiểu Vương và Chu Điềm Điềm, một  nhưng tưởng chừng như nhiều  đang .
May mắn , kết quả  mỹ mãn, Sở Y Nhất sắp   thấy hai cô dâu xinh  nhất, hạnh phúc nhất.
Nhóm của Sở Y Nhất  uống  rượu cưới của Lưu Dịch và Lâm Dao Dao, bọn họ sắp sửa uống rượu cưới của Tiểu Vương và Chu Điềm Điềm.
“Tiểu Vương,   thông báo cho   chuyện kết hôn của  và Điềm Điềm , khi nào thì bà  đến?” Trước đây Sở Y Nhất  Cố Hướng Đông  , gia đình của Tiểu Vương chỉ  một đứa con là Tiểu Vương, hơn nữa bố mất sớm, trong nhà chỉ còn   già. Chuyện kết hôn long trọng như , chắc là bà  cũng  qua chúc mừng mới đúng.
 mắt thấy ngày cưới cận kề mà bà    đến, Sở Y Nhất  khỏi hỏi Tiểu Vương.
“Mẹ em  quá xa, bà   đến , em cũng   thời gian  về đón bà , bà  cũng    .” Tiểu Vương gãi đầu .
Ồ, chuyện  cũng thường  xuất hiện. Trong thời đại , những  ở độ tuổi của  Tiểu Vương thường   chữ và cũng    xa. Nếu như Tiểu Vương  trở về, e rằng bà  cũng   quá trình  xe lửa như thế nào.
“Vậy thôi, đợi đến kỳ nghỉ Tết, hai ngươi  về nhà thăm  là .”
“Em  , chị dâu.”
Ai mà ngờ , thà đừng nhắc chứ nhắc là tới. Sở Y Nhất   chuyện với Tiểu Vương   bao lâu, cánh cửa chính của tứ hợp viện vang lên tiếng gõ cửa.
Sở Y Nhất  mở cửa thì  thấy một cô gái trẻ đang đỡ một bác gái. Lúc  đây, bác gái  Sở Y Nhất với vẻ mặt bình tĩnh.
Vừa định hỏi bọn họ tìm ai, còn  kịp mở miệng, bác gái  lên tiếng .
“Cô là Chu Điềm Điềm?” Bác gái lạnh lùng hỏi.
Nghe , Sở Y Nhất  đánh giá hai  đang   mặt.
Nếu  thể mở miệng  hỏi ngay tên của Chu Điềm Điềm, tức cũng  nghĩa là   của những  đang sống trong tứ hợp viện . Mà bố  của Điềm Điềm và Chu Chí Bình đều  qua đời, cho nên bác gái  mặt chỉ  thể là  của Tiểu Vương.
Vậy thì cô gái trẻ bên cạnh bác gái  là ai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-561.html.]
“Bác , bác là  của Tiểu Vương  ? Cháu   Điềm Điềm, cháu là Sở Y Nhất, hai   trong  .”
Sở Y Nhất bước sang một bên, để bác gái và cô gái   trong tứ hợp viện.
Bác gái khịt mũi và hùng hổ bước .
Nhìn điệu bộ của hai  , Sở Y Nhất  khỏi nhướng mày. Thái độ của bác gái   giống như đến tham dự đám cưới của con trai , Tiểu Vương   cho bà   ?
“Chị dâu.” Chu Điềm Điềm đang xem bức tranh của Tiểu Bảo, cô  thấy tiếng động trong sân,  đầu   và gọi một tiếng với Sở Y Nhất. Không ngờ rằng,  mà cô  thấy  là hai  phụ nữ cô  quen . Điềm Điềm ngơ ngác,  đó  dậy định  rót nước.
“Đứng !”
Chu Điềm Điềm sững sờ, đang  chuyện với  đó ?
Chu Điềm Điềm kinh ngạc  đầu   Sở Y Nhất. Không còn cách nào khác, mặc dù Sở Y Nhất cũng  thích thái độ của bác gái, nhưng  vướng  tình cảnh , cô  thể  bước lên giải thích: “Điềm Điềm, đây là  của Tiểu Vương.”
Em gái , bác gái  trông  giống   tham gia đám cưới, em hãy tự giải quyết .
“Cháu chào bác.”
“Chào cái gì mà chào, còn   rót nước ? Không  quan sát cái gì cả,     một chặng đường xa đến đây đấy.” Bác gái liếc mắt  Chu Điềm Điềm, bước đến bàn và  xuống.
Chu Điềm Điềm   thấy  của Tiểu Vương, cũng     nhắc tới quá nhiều. Cô còn tưởng Tiểu Vương   chuyện  với  của , bây giờ xem  bác gái   thích bộ dạng của  lắm.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Nước quá nóng. Người phụ nữ vụng về như cô còn kém hơn  nhiều so với Tiểu Ngọc. Cô cũng xứng lấy con trai của  ?” Bác gái  đằng chân lân đằng đầu, trực tiếp phun ngụm nước   uống , và chế nhạo Điềm Điềm.
Chu Điềm Điềm cắn môi, cô   nên mở miệng thế nào.
“Bác gái , Điềm Điềm là con dâu tương lai của bác, em  chính là  mà con trai của bác   hao tâm tổn sức để xin cưới. Bác gái  mới tới mà  kén chọn với em , thật sự  thích hợp .” Sở Y Nhất  mở miệng thì  thấy bác gái  phục  lên tiếng đáp trả, nhưng cô  cho bà  cơ hội, “Huống hồ chi đây là nhà của cháu,   nhà của con trai bác,  nên mời bác hãy dẹp thái độ tưởng  là chủ nhà .”
Bà cụ  Sở Y Nhất chặn họng, sắc mặt tối sầm , bà  Chu Điềm Điềm với ánh mắt căm hận. Cuối cùng, đành  nuốt ngược   trong lời  , đợi con trai bà về  thì   cũng  muộn.