Bóng tối chỉ là tạm thời, cuối cùng ánh sáng sẽ đến. Người đó sẽ bảo vệ thật  những món đồ của , chờ một ngày trong tương lai sẽ trả  cho ,  tin rằng ngày đó sẽ  còn lâu nữa .
Khuôn mặt trẻ trung, cương nghị của  đó khiến  ngẩn ngơ một lúc. Vốn dĩ   dày vò đến kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần, đột nhiên  như  thấy ánh sáng phía xa  nữa. Khoảng cách    xa, nhưng  khiến  cảm giác  rằng chỉ cần  kiên trì thêm một chút nữa, nhất định  thể thành công.
Người thanh niên  tên là Ngô Dụng. Chuyện  thật lạ, nhưng  thanh niên đó  gọi chính xác tên của  và một  chuyện về . Nếu     thanh niên đó   ác ý,  thật sự nghi ngờ    dụng ý khác.
Cuối cùng,  hạ quyết tâm giao hết những thứ đó cho Ngô Dụng. Ngô Dụng thật sự  giỏi,  chỉ mang những món đồ  mà thần   quỷ  ,  còn cho gia đình  thuốc men và lương thực trong vài ngày, giúp đỡ cho .
Anh cảm thấy may mắn, may mắn vì  gặp  Ngô Dụng nên những món đồ đó mới   mất .
Chính vì thế,     thể giao nộp Ngô Dụng cho đám    chứ?
“Đối với , kết quả  thế nào thì  khác biệt gì ?”
“Trông  thế  xem   quyết tâm đối đầu với chúng . Nếu như   cầu xin  chết,  thì  sẽ đáp ứng cho ,  thành phần “chính nghĩa” đó trong lòng của !” Trưởng ban Giả  chằm chằm  khuôn mặt kiên quyết, dáng vẻ vô cùng quyết tâm. Anh thật sự  hiểu, tại  đám  trông yếu đuối nhu nhược, tay  xách nổi hai cân dầu mà xương cốt  cứng cáp đến ?
“Á... á...!” Tiếng hét phát  từ phòng thẩm vấn, dù là trong phòng  ngoài phòng, những  đó  quá quen với chuyện .
“Trưởng ban Giả, loại    thiếu đòn. Đội trưởng yên tâm , hãy về nghĩ ngơi , chỗ  cứ giao  cho .” Ngay khi Trưởng ban Giả  , lập tức bên cạnh  một   theo,  đó .
Trưởng ban Giả    đàn ông trong phòng đang cúi đầu đau khổ,  xua tay với tâm trạng vô cùng khó chịu.
Người  theo nịnh nọt  bóng lưng rời  của trưởng ban Giả,   gãi đầu với vẻ khó hiểu. Vậy là  ý gì?
“Trưởng ban Giả, như    lệnh,  thứ  chuẩn  xong, chỉ chờ cá cắn câu.”
Giả Bình An nửa   ghế, hai mắt    trung. Người báo thông tin cho   đợi một hồi, nhưng  thấy    nửa lời, bất giác  kêu lên một tiếng.
“Trưởng ban Giả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-579.html.]
“Gọi hồn ,   thấy , với    đừng gọi  là trưởng ban Giả nữa.”
“Hả? Vâng.” Lại  trò gì nữa đây,  gọi là trưởng ban Giả thì gọi cái gì?
Người   lòng phụ nữ  khác gì mò kim đáy bể,  tài nào  thấu . Dạo gần đây tâm tư của   cũng  thể nào  thấu , cứ một hồi   đổi.
“Đi thôi,  việc cho cẩn thận một chút, đừng đánh cỏ động rắn, sẽ phí hết công sức từ  đến giờ đấy.” Giả Bình An từ từ  thẳng dậy, suy nghĩ một hồi thì dặn dò một câu.
“Vâng, trưởng ban Giả…” Anh   kịp  xong thì  thấy Giả Bình An đang nhẹ ngẩng đầu  ,  đàn ông lập tức phản ứng, nhanh chóng  đổi lời , “Đội trưởng Giả, đội trưởng Giả,  nhất định sẽ sẽ thu xếp thật cẩn thận.”
Sau khi rời khỏi văn phòng của Giả Bình An,  đàn ông thở phào nhẹ nhõm trong vô thức.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giả Bình An  hổ danh là  từng  lãnh đạo. Rất nhiều lúc uy nghiêm toát      khiến bọn họ  thể nào chịu đựng .
“Ngô Dụng?” Cố Hướng Đông  cô vợ thất lạc bấy lâu nay biến thành Ngô Dụng,   gọi một tiếng, ánh mắt chất chứa nét .
“Ngải Vô Dung?” Sở Y Nhất nghiêng đầu liếc  Cố Hướng Đông,  cũng   quần áo. Lúc còn ở Bảo Ứng,    chợ đen cùng với cô với  phận là cục trưởng.
Vào thời điểm đó, khi  bí danh của cô là “Ngô Dụng”,   cũng tự đặt tên  là “Ngải Vô Dung”.
Mới đầu, Sở Y Nhất vẫn  hiểu  ngay, Ngải Vô Dung? Tại   đặt tên như thế. Sau đó Cố Hướng Đông  cô hãy gọi cái tên nó thêm vài  nữa. Đến khi Sở Y Nhất ngoan ngoãn lặp  cái tên  vài  theo lời của , cô mới nhận   đàn ông  đang thầm bày tỏ tình cảm với .
Yêu Ngô Dụng.
Hai    , nghĩ đến  chuyện  qua, Sở Y Nhất  xúc động.
“Cố Hướng Đông, cảm ơn !” Sở Y Nhất  với Cố Hướng Đông một cách chân thành.
“Giữa chúng  thì  cảm ơn cái gì chứ. Em là vợ của , vợ chồng với ,   nên đồng cam cộng khổ, cùng tiến cùng lui  ?” Nắm tay vợ, Cố Hướng Đông  vợ, ánh mắt tràn đầy yêu thương.