Sở Y Nhất cúi đầu, Cố Hướng Đông   vợ đang suy nghĩ gì.
“Anh   sở tác chiến đặc biệt hiện giờ do ai phụ trách ?” Một lúc , Sở Y Nhất ngẩng đầu lên hỏi một câu.
“Hình như là    trọng thương ông lão của gia đình Lưu Dịch. Vợ, em   gì ?” Cố Hướng Đông hỏi với giọng căng thẳng.
“Không  gì cả...”
Sở Y Nhất cứ thế mà Cố Hướng Đông trở về nhà. Nhìn khuôn mặt bình đạm của vợ , Cố Hướng Đông luôn cảm thấy chuyện  đơn giản như .
 vì vợ     ,  cũng  còn cách nào khác, đành  như  thôi. Cũng may cô   ngoài, cứ ở bên cạnh .
Khi đến giờ  ngủ, Cố Hướng Đông nắm c.h.ặ.t t.a.y vợ vì sợ cô  lẻn  ngoài khi  đang ngủ. Sở Y Nhất cũng  ý của , cô tìm một tư thế ngủ thoải mái,  đó    trong vòng tay của Cố Hướng Đông.
Mãi cho đến khi tiếng thở đều đều từ cánh tay  truyền tới, cơ thể căng thẳng của Cố Hướng Đông mới dần thả lỏng,  từ từ chìm  giấc ngủ.
Tứ hợp viện bình yên vô sự, nhưng ở nơi mà bọn họ   thì   như thế. Vốn dĩ cũng đang yên tĩnh, đám  đó đợi đến mức  ngủ gục. Đột nhiên  thấy tiếng gõ cửa truyền tới.
Trong phút chốc, tất cả   đều tỉnh táo. Vất vả chờ đợi đến nửa đêm, cuối cùng cũng  động tĩnh.
Chỉ là  gõ cửa hình như quá thận trọng,  trong nhà  mới mở cửa  thì  thấy  bóng  phía  cửa vụt qua, lao  trong màn đêm với tốc độ  nhanh.
Lúc  bọn họ mới phản ứng: “Ngơ ngác   cái gì đấy, đuổi theo!”
Không  là ai  mở miệng, đám  tỉnh táo , chân tay luống cuống, bắt đầu chen chúc, cố gắng thoát  cửa. Tuy nhiên cả đống  chen chúc qua một cái cửa nhỏ xíu, nên lập tức kẹt  thành một chùm.
Người đàn ông dẫn đầu  thấy , tức đến mức  tới đá vài cái.
May mắn , những   sắp xếp bố trí ở bên ngoài  chạy theo. Bọn họ  quan tâm đám  ở trong nhà nữa, nhanh chóng đuổi theo.
“Người ?” Dừng , thở hổn hển,  thấy mấy   đó cũng chạy theo  dừng  và  nguyên tại chỗ.
“Không thấy nữa…” Bọn họ   sự thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-581.html.]
“Cái gì mà  thấy nữa, lên trời chắc? Hay là độn thổ xuống đất? Một  còn sống sờ sờ  đấy,   thể biến mất trong  khí ?” Muốn trốn tránh trách nhiệm cũng  tìm một lý do  hơn chứ, cái  là  đây?
“Không    Đỗ, chính mắt chúng   thấy   chạy đến đây, nhưng trong nháy mắt liền biến mất.” Một  trong  bọn họ chỉ   sân  mặt,  với giọng do dự.
“Đi  trong  ? Vậy thì kiểm tra  chứ, còn ngẩn ngơ  đây  gì?” Người  gọi là  Đỗ vỗ tay một cái   lên.
“… đây là nhà của trưởng ban Giả? Chúng  kiểm tra thế nào đây?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cái gì?” Lúc   Đỗ mới  kỹ , đây đúng là nhà của Giả Bình An,  tại    trong đây? Mà… hai  đó  quan hệ thế nào ?
Anh Đỗ  đó suy nghĩ hồi lâu, đến khi hút hết điếu thuốc thứ ba, vẫn     ?
Giả Bình An  chính là cấp  của , hơn nữa   đều  Giả Bình An  thể nào sẽ luôn  trưởng ban trong nhóm của bọn họ, chắc chắn sẽ  điều , nhưng    mới  thể  điều ?
Chỉ  thể tạo  thành tích mà thôi, nhưng thành tích thì từ  mà ?
Hiển nhiên chính là những công lao   từ chuyện . Hôm nay bọn họ  thấy  khả nghi    trong căn nhà của Giả Bình An,   phía  câu chuyện  là gì đây?
Tuy nhiên, cuối cùng  Đỗ vẫn gõ cửa nhà của Giả Bình An.
Nghe thấy tiếng động, Giả Bình An lập tức  dậy, bởi vì  dậy quá nhanh nên trong chốc lát  choáng váng. Lúc đầu còn tưởng rằng   nhầm, nhưng  khi  dậy vẫn  thấy tiếng động,  vội vàng mặc quần áo  mở cửa.
“Tại  các   ở đây?” Nhìn mấy  đang   cửa nhà ,  hỏi với giọng nghi ngờ.
“Trưởng ban Giả, chúng   thấy    trong nhà của  nên   với  một tiếng. Sợ    tình hình, trái  sẽ  thương.”
Những   chung bĩu môi, nhưng cũng  thể  bội phụ  , xem cách  chuyện kìa,  như rót mật  tai.
“Vào nhà của ? Vậy  mấy  còn   trong lục soát.” Vào nhà  từ khi nào, tại     gì cả. Là thằng khốn nào  hãm hại  đây!
Để chứng minh  vô tội, Giả Bình An nhanh chóng cho   kiểm tra. Sau đó,  Đỗ dẫn    trong nhà của Giả Bình An một cách thuận lợi.
Vốn dĩ ai cũng nghĩ  lẽ nghi phạm  bỏ trốn  nơi khác, chỉ tiện đường  ngang qua đây mà thôi, nên bọn họ kiểm tra một cách tùy tiện, thế nhưng khi  thấy đống đồ đạc thì ai nấy đều c.h.ế.t lặng!