“Chúng  sẽ ăn cơm cùng với bố chồng  mùng 30   Thượng Hải và sẽ đón Tết ở đó.”
Sở Y Nhất  Dao Dao đang chơi đùa với Khai Tâm, đôi trẻ thật sự  yêu . Theo phong tục dân gian, năm đầu tiên kết hôn  sống ở nhà chồng. Không ngờ Lưu Dịch   cùng Dao Dao  trở về Thượng Hải để ăn Tết, xem     coi trọng Dao Dao.
“Dao Dao, cô xem kìa, ông chủ Lưu đối xử với cô   bao,   khen ngợi   đấy.”
“ là vợ của  ,     với  thì  với ai,    Lưu?” Dao Dao  lên Lưu Dịch,  với giọng nhõng nhẽo.
Nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc ngọt ngào của hai  bọn họ, trong lòng Sở Y Nhất mừng .
Lưu Dịch là  bạn  luôn giúp đỡ cho cô  nhiều trong suốt chặng đường, còn Lâm Dao Dao là  bạn . Tổ hợp  nếu như ở cùng với ,  là  bạn chung của cả hai bọn họ, cô vui mừng khôn xiết.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bởi vì Lưu Dịch  tặng xe cho bọn họ nên mối quan tâm lớn nhất của Cố Hướng Đông   còn, vì  gia đình bốn  bọn họ cuối cùng quyết định trở về xã Hòa Bình ăn Tết.
Trong lúc đang thu dọn đồ đạc  khi rời , Cố Hướng Đông mở cốp xe  thì   thấy món đồ bên trong. Toàn là đồ ăn đồ uống và cả đồ mặc cho bọn trẻ. Sở Y Nhất  xách đồ tới thì  thấy, cô cũng  sốc, tại  hai  bọn họ  khách sáo đến thế.
“Mang thì cũng đang man , chúng  đem về cho bọn trẻ ăn .”
Cố Hướng Đông gật đầu,  bắt đầu nhét những thứ mà vợ mang , cố gắng sử dụng  gian hợp lý nhất.
“Giám đốc, để em đưa hai  về. Một  chị dâu  phía  chăm sóc cho hai đứa nhỏ,  sẽ  yên tâm.” Tiểu Vương đưa gói hàng cuối cùng cho Cố Hướng Đông,  đó tranh thủ cơ hội cuối cùng.
“Không cần ,   gia đình   về nhà ăn Tết  , hà tất gì  chạy một chuyến. Người     trong Tết  nhiều,  ở nhà cùng với bác gái và vợ .”
Chu Chí Bình và Chu Điềm Điềm  còn họ hàng gì ở quê nữa. Về phần bác Từ,  đó vì chuyện của Tiểu Ngọc, giờ về cũng  thích hợp lắm, cũng   những  trong xóm  những gì, bà dứt khoát  về nữa.
“Bác gái, Điềm Điềm, cháu  chuẩn  đầy đủ  thứ. Mọi  ở đây đón Tết, cứ ăn  đừng khách sáo. Lúc bọn cháu   đây mà thấy những món đồ  vẫn  ăn hết, cháu  tha  đấy.” Sở Y Nhất đưa Điềm Điềm và bác Từ  bếp xem nguyên liệu cô chuẩn   giải thích.
Tiểu Vương cũng bước .
“Nhân tiện Tiểu Vương ,  cũng  chỗ mà giám đốc nhà chúng  cất rượu ở ,  với  Chu cứ uống  nhé.”
Ngày thường ít  dịp nhậu nhẹt như , nhưng đón Tết mà, cả nhà quây quần bên , trong lòng vui vẻ,    uống chút rượu  chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-592.html.]
“ là chị dâu,  thì em  khách sáo nữa , em  thèm  những loại rượu đó từ lâu .” Tiểu Vương   vui vẻ.
Sau khi tạm  , cả gia đình bốn  lên đường trở về quê.
Cũng may thời đại    quá nhiều xe cộ, cũng  gặp  cảnh tượng kinh khủng như du xuân của thời hiện đại. Trên đường , bọn trẻ cũng tiếp sức,  hành hạ bọn họ quá nhiều, cứ thế mà thuận lợi trở về xã Hòa Bình.
Thời tiết vẫn còn sớm, vẫn  thể  rõ  bộ xã.
Sở Y Nhất thở dài trong lòng, dấu vết của sự phát triển thời đại    xuất hiện ở đây.
Lần đầu tiên Sở Y Nhất đến đây, nó  dáng vẻ như thế nào thì những năm qua nó vẫn giữ dáng vẻ như , sự phát triển gặp khó khăn,  sắp đến thời gian đặc biệt, hầy...
“Bà nội, bà nội, là xe của chú kìa, chú nhỏ và thím nhỏ đến nhà .” Cố Tiểu Trụ  bà nội  rằng chú nhỏ và thím nhỏ sẽ về đón Tết, thằng bé   chằm chằm  cổng làng từ sáng. Khi thấy một chiếc ô tô   từ cổng làng, thằng bé vội vã đến  nhà và  với bà nội.
“Hả? Thật , đến  , nhanh thế.” Mẹ cả Tôn vui vẻ bỏ công việc và lao  khỏi nhà, xe  tắt máy ngoài sân.
“Mẹ, tụi con về  đây.” Ngay khi Sở Y Nhất  thấy  cả Tôn từ cửa sổ xe, cô bắt đầu hét lên  khi bước  khỏi xe.
Mẹ cả Tôn cũng hiếm khi thấy sự hăng hái .
Nhìn thấy con dâu  hiểu chuyện như thế,  vẫn còn  xuống xe mà  gọi  . Bà cấp tốc chạy nhay đến bên cạnh con dâu.
“Tiểu Bảo, Khai Tâm, hai đứa về , bà nội  nhớ hai đứa…”
“Tiểu Bảo, chào bà nội .”
“Chào bà nội...”
“Còn  nữa,  nữa, bọn  cũng  nhớ em.” Cố Tiểu Xuyên và Cố Tiểu Trụ cũng  tới, Tiểu Trụ nhảy cẩng lên, mong  khẳng định sự tồn tại của .
Cố Tiểu Xuyên  cao hơn,  phía  mỉm    .
Không bao lâu ,  nhiều  tới, cảnh tượng  hỗn loạn.